Nàng sớm đã điều tra về tình huống của quán huấn luyện Thiên Đấu, tuy có đại sư như Lôi Báo tọa trấn, phương diện huấn luyện đích xác không tồi, nhưng vẫn có chênh lệch rất lớn với quán huấn luyện và võ quán đứng đầu trong nước, nhất là trên thiết bị huấn luyện.
Có thể nói thiết bị huấn luyện tiên tiến nhất có tác dụng lớn cho quán huấn luyện Thiên Đấu bồi dưỡng và hấp dẫn nhân tài, Thạch Phong căn không có lý do gì lại cự tuyệt, dẫu sao Linh Dực cũng quá thiếu người mới.
Hiện giờ Thạch Phong không đáp ứng, không cần nói cũng biết là không có tự tin có thể tiếp được ba quyền của Mạch Đặc, nàng tất nhiên không thể để Thạch Phong lấy cớ cự tuyệt.
Lúc này không chỉ là Phương Thi Hàm nghĩ như vậy, mọi người có mặt ở đây cũng thế.
Mọi người đã được kiến thức một quyền của Mạch Đặc, đó tuyệt đối là giống như một quyền của tử thần, càng đừng nói là tiếp ba quyền.
- Phương tiểu thư đã nói như vậy, thế thì ta cũng nói điều kiện của ta.
Thạch Phong khẽ cười nói,
- Điều kiện của ta chỉ có một, đó chính là tiếp ba chưởng của ta, nếu các ngươi thắng, Linh Dực chúng ta sẽ nhường ra cổ phần, nhưng nếu ta thắng, ta chỉ cần hai mươi bình Sinh Mệnh Dược Tề.
Theo Thạch Phong nói xong, toàn trường lập tức yên tĩnh.
- Người này không phải là điên rồi chứ.
Nữ tử xinh đẹp tóc ngắn chân dài nhìn Thạch Phong, không khỏi mở to hai mắt.
- Quán chủ.
Lôi Báo cũng nhìn Thạch Phong với vẻ bất khả tư nghị.
Cao thủ hoành luyện không phải là nổi danh nhờ lực lượng, mà là nổi danh bởi phòng ngự khủng bố, đây cũng là nguyên nhân vì sao đại sư hoành luyện viên mãn dám giao thủ với tông sư hóa kình, hoàn toàn không để cao thủ ám kình đỉnh phong vào mắt.
Mà hoành luyện đã đạt tới nửa bước tông sư như Mạch Đặc thì càng không cần phải nói, đó nhưng đồng bì thiết cốt thực sự, chỉ có đạn mới có thể xuyên thấu, chỉ dựa vào quyền cước căn bản chính là nói đùa.
- Hai mươi bình Sinh Mệnh Dược Tề à?
Phương Thi Hàm nhìn Thạch Phong, mày nguyệt hơi nhíu lại.
Sinh Mệnh Dược Tề không như dược tề dinh dưỡng cấp S, năng lượng sinh mệnh ẩn chứa bên trong không tầm thường, người thường uống vào, tế bào toàn thân đều có thể trẻ ra không ít, hơn nữa rất được các tông sư cần, bình thường tập đoàn tài chính muốn mua, cũng không kiếm được bao nhiêu bình, mà hai mươi bình Sinh Mệnh Dược Tề cho dù nàng là công chúa của tập đoàn tài chính lớn Kỳ Lân này, một năm cũng không có được nhiều như vậy.
- Nếu Phương tiểu thư cảm thấy điều kiện không được, vậy thì thôi.
Thạch Phong cười cười nói.
Bất kể là điểm tín dụng hay là thiết bị huấn luyện tiên tiến nhất, đều không phải là thứ Linh Dực và quán huấn luyện Thiên Đấu hiện tại cần nhất.
Chỉ có đề thăng thực lực hiện có, Linh Dực và quán huấn luyện Thiên Đấu mới có thể phát triển được.
Mà Sinh Mệnh Dược Tề chính là thứ có thể đề thăng thực lực của Linh Dực và quán huấn luyện Thiên Đấu nhanh nhất, về phần thiết bị huấn luyện tiên tiến nhất, chỉ cần Linh Dực và quán huấn luyện Thiên Đấu trở nên cường đại, bỏ ra nhiều điểm tín dụng một chút chưa chắc đã không mua được, nhưng Sinh Mệnh Dược Tề thì khác, đó chính là thứ siêu hi hữu chân chính, cho dù là Tinh Hoàn cũng không lấy ra được bao nhiêu, càng đừng nói là hắn.
- Được. Ta đáp ứng ngươi.
Phương Thi Hàm nhìn Thạch Phong vẫn như bình tĩnh như thường, không khỏi cười nói,
- Có điều ngươi phải nhớ kỹ ngươi cũng chỉ có cơ hội ba chưởng thôi.
- Đây là đương nhiên.
Thạch Phong gật đầu.
- Tiểu tử! Ngươi cho rằng ngươi có thể thắng à?
Mạch Đặc nhìn Thạch Phong hoàn toàn lơ đễnh, lập tức mỉm cười,
- Đừng nói là ba chưởng, cho dù ta đứng yên cho ngươi đánh mười tám chưởng, chỉ sợ ngươi cũng không thể khiến ta ta một bước.
Mà Mạch Đặc chưa nói xong, lại thấy Thạch Phong chậm rãi đi tới trước người hắn, bàn tay nâng lên đẩy ngang tới.
Một chưởng của Thạch Phong nhẹ nhàng chậm chạp, giống như tơ bông lá rụng, khiến người ta không cảm nhận được bất kỳ uy lực gì, thậm chí mọi người cảm thấy dưới một chưởng này, đừng nói là khiến Mạch Đặc bị thương, cho dù là muốn khiến người thường bị thương cũng rất khó.
Mắt thấy một chưởng của Thạch Phong sắp hạ xuống người Mạch Đặc, ngay tức khắc bàn tay của Thạch Phong đột nhiên biến đổi, đột nhiên để lại ba đạo tàn ảnh trong không trung.
Bùm.
Theo trong không khí truyền đến một tiếng nổ, sắc mặt Mạch Đặc đột nhiên xanh mét, không nhịn được liên tục lui ba bước, hai tay không khỏi ôm bụng trực tiếp quỳ xuống đất, cả nửa ngày vẫn không nói ra được một câu.
Trong đại sảnh huấn luyện theo Mạch Đặc quỳ xuống đất, toàn bộ đại sảnh cũng biến thành một mảng tĩnh mịch, giống như thời gian bị đóng băng, nhất là nữ tử tóc ngắn chân dài đó, vẻ mặt đang chuẩn bị cười nhạo cũng cứng lại, nhìn chằm chằm Mạch Đặc cả nửa ngày cũng không nói ra được một câu.
- Điều đó là không có khả năng.
- Mạch Đặc rốt cuộc bị sao vậy?
Người của Huyễn Cảnh Thần Thoại trực tiếp ngây đơ với tình trạng đột nhiên phát sinh trước mắt.
Bọn họ có thể nói là hiểu biết rất rõ sức phòng ngự và thực lực của Mạch Đặc, về phần tính cách của Mạch Đặc thì càng không cần phải nói, nhưng một màn trước mắt quả thực là giống như đang diễn kịch vậy.
Rõ ràng một chưởng của Thạch Phong vô cùng nhẹ nhàng, giống như là một chưởng trực tiếp đẩy tới, đừng nói là đối với cao thủ hoành luyện như Mạch Đặc, cho dù là đối với người thường cũng không thể bị thương, nhưng Mạch Đặc trước mắt lại ngã xuống đất, sắc mặt xanh mét vẻ mặt vặn vẹo, rõ ràng đã trúng đòn nặng.
Lúc này đừng nói là đám người Phương Thi Hàm, cho dù là đám người Lôi Báo ở trong đại sảnh cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Thạch quán chủ làm gì vậy? Sao Mạch Đặc này lại không đỡ được.