- Tấn công bình thường thì đương nhiên là không thể, có điều chúng ta là mang theo nhiệm vụ thảo phạt mà đến.
Thạch Phong tất nhiên biết việc này.
Nhiệm vụ thảo phạt đâu phải là dễ hoàn thành như vậy.
Bằng không hệ thống cũng sẽ không cho phần thưởng và uy tín kinh người đến thế.
Những người chơi hồng danh này bình thường đều là đi cướp người khác, đã bao giờ tới lượt người khác cướp bọn họ.
Có điều lần này, sẽ tới lượt những người chơi hồng danh này phải nhỏ máu một lần.
- Hỏa Vũ, chỗ các ngươi chuẩn bị thế nào rồi?
Thạch Phong hỏi trong trò chuyện đoàn đội.
Lần này Thạch Phong mời chào 48 hộ vệ bậc một cấp 50 không phải là để ngồi không, những hộ vệ bình thường này cũng không thể dùng để đánh quái hạ phó bản, thậm chí là tham gia đoàn chiến dã ngoại, bình thường đều dùng để thủ vệ trấn nhỏ hoặc là nơi ở tư nhân, có điều lại có thể dùng trong nhiệm vụ công hội cỡ lớn, bằng không Thạch Phong cũng sẽ không một lúc mời chào những hộ vệ bậc một như vậy.
Tuy đều là hộ vệ bậc một, có điều muốn đối mặt với NPC của Khê Lưu Trấn thì vẫn không đáng là gì, hơn nữa Thạch Phong mời bọn họ đến cũng không phải để đối kháng chính diện với đội thủ vệ trấn nhỏ.
Trong những hộ vệ này, có một số Du Hiệp và Thích Khách, cho nên Thạch Phong bảo đám người Hỏa Vũ dẫn theo một hộ vệ như vậy, dùng để dụ dỗ NPC trong trấn nhỏ, dẫu sao trí năng của những hộ vệ NPC này cũng kém hơn người chơi, đơn thuần bảo khiến bọn họ đi chấp hành thì rất dễ thất bại, nhưng dựa vào người chơi để chấp hành, cách biệt trên thuộc tính quá lớn, rất dễ bị đuổi kịp bắt lấy, cho nên do người chơi âm thầm một mình chỉ huy những hộ vệ này.
- Đã chuẩn bị xong rồi, những hộ vệ này đã nắm giữ được thao tác cơ bản, chỉ chờ hội trưởng ngươi ra lệnh.
Hỏa Vũ cười nói
- Được, chờ sau khi ta mở ra nhiệm vụ, các ngươi lập tức hành động, nhớ kỹ đừng dẫn những thủ vệ của trấn nhỏ này đi quá xa, nếu quá xa thì bọn họ sẽ trực tiếp chạy về trấn nhỏ.
Sau khi Thạch Phong nhắc nhở một phen thì bước tới Khê Lưu Trấn.
Khi Thạch Phong đi đến cách Khê Lưu Trấn mấy trăm mét thì dừng chân, từ trong ba lô lấy ra thảo phạt lệnh mà nhiệm vụ thảo phạt lần này cấp cho, lập tức chỉ lên trời.
Chỉ thấy thảo phạt lệnh màu vàng đột nhiên tỏa ra kim quang, một đạo ma pháp trận màu vàng lập tức xuất hiện trên vùng trời của Khê Lưu Trấn, lúc này sắc trời đã dần tối, ma pháp trận màu vàng này vô cùng rõ ràng, không ít người chơi trong trấn nhỏ đều ghé mắt nhìn lại.
Chỉ một lúc, nguyên tố ma pháp trong đạo ma pháp trận này đột nhiên nổ tung, từng đạo gợn sóng màu vàng theo đó khuếch tán ra, sau đó bao phủ toàn bộ khu vực của Khê Lưu Trấn, nhìn từ bên ngoài, Khê Lưu Trấn giống như có thêm một lồng phòng hộ màu vàng.
Khê Lưu Trấn thông báo: Linh Dực Công Hội bắt đầu thảo phạt Khê Lưu Trấn, người không liên quan xin mau rời đi.
Khê Lưu Trấn thông báo: Linh Dực Công Hội bắt đầu thảo phạt Khê Lưu Trấn, người không liên quan xin mau rời đi.
Khê Lưu Trấn thông báo: Linh Dực Công Hội bắt đầu thảo phạt Khê Lưu Trấn, người không liên quan xin mau rời đi.
Thông báo thảo phạt nhắc nhở liên tục ba lần, tất cả người chơi hồng danh của Khê Lưu Trấn đều không khỏi kinh hãi, không ngờ có công hội dám đến đồ trấn nhỏ hồng danh này, quả thực là không muốn sống nữa rồi.
Đồng thời người chơi thuộc thế lực hắc ám ở Khê Lưu Trấn nhận được một tin tức hệ thống, có điều tin tức này là Huyết Thủ phát ra, chỉ cần có thể phòng thủ được trấn nhỏ, tất cả người chơi đều sẽ nhận được phần thưởng rất dày, hơn nữa căn cứ vào số lượng giết địch mà có được công tích tương ứng, sau khi chiến đấu kết thúc có thể dùng để đổi vũ khí trang bị.
- Linh Dực Công Hội đúng là tốt thật, không ngờ đến tặng tiền cho chúng ta.
- Linh Dực Công Hội thì hay lắm à? Tới địa bàn của chúng ta, xem chúng ta diệt bọn họ.
Tất cả mọi người của Khê Lưu Trấn đều trở nên sôi trào, đằng đằng sát khí, mặc dù Linh Dực Công Hội ở Bạch Hà Thành là giống như mặt trời ban trưa, nhưng trong mắt những người chơi hồng danh bọn họ, căn bản là không đáng nhắc tới, kỹ thuật của bọn họ đều rất tốt, cũng không cần lăn lộn ở Bạch Hà Thành nữa, căn bản không sợ Linh Dực Công Hội trả thù, cho dù Linh Dực trả thù bọn họ, chỉ cần bọn họ trốn đi, Linh Dực cũng có thể làm gì được bọn họ?
Chân trần không ngại đi giày, bọn họ chính là quang côn, sao lại sợ Linh Dực.
Trong một quán rượu của Khê Lưu Trấn, một Thích Khách áo đen đang uống rượu một mình, cảm giác mang tới cho người ta là người này chính là một khối băng, tỏa ra hàn ý lạnh lẽo, khiến người ta không dám tới gần, nhưng cấp bậc và trang bị của Thích Khách áo đen này lại rất rực rỡ, cấp bậc 20, trang bị cấp Bí Ngân thuần một sắc, đặt ở Bạch Hà Thành cũng là một tồn tại nhất đẳng.
Có điều thông báo hệ thống khiến Thích Khách áo đen này sửng sốt, bình rượu trong tay cũng rơi xuống đất.
- Linh Dực Công Hội, nói cách khác Dạ Phong có thể cũng tới.
Khóe miệng Thích Khách áo đen cong lên, lộ ra một nụ cười giống như ác ma.
- Lần trước ta thua trên thuộc tính trang bị, lần này ta sẽ đòi lại toàn bộ.
Nếu Thạch Phong nhìn thấy Thích Khách này, nhất định sẽ phát hiện Thích Khách này chính là Tuyệt Thiên từng bị hắn kích sát một lần.
Tuyệt Thiên vì báo thù rửa hận, một mực khổ luyện kỹ thuật, điên cuồng đề thăng trang bị của mình, hiện tại gặp lại, cho dù Dạ Phong không xuất hiện, hắn cũng phải khiến Linh Dực Công Hội biết mặt.
Nhưng Tuyệt Thiên vừa ra khỏi cửa lớn của quán rượu, trên bầu trời màu xám xuất hiện một ma pháp trận, toàn bộ Khê Lưu Trấn đều bị ma pháp trận bao phủ.