Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 386 - Chương 386: Ác Mộng (2)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 386: Ác mộng (2)

Tuy người chơi hồng danh Trong trấn nhiều, nhưng căn bản là không cản được, một kích tùy tiện của những hộ vệ này, đều có thể tiêu diệt một người, cho dù là Thuẫn Chiến Sĩ và Thủ Hộ Kỵ Sĩ cũng không chống đỡ được hai đòn, chỉ thấy từng đạo bạch quang lấp lánh, từng người chơi hồng danh bị tiêu diệt, trang bị rơi ra.

Trái lại mặc dù người chơi hồng danh công kích hộ vệ bậc một cấp 50, có điều sự áp chế 30 cấp, thương tổn tạo thành đối với những hộ vệ này chính là có thể bỏ qua, chỉ là một ngàn người chơi cấp 20 muốn đối phó một hộ vệ bậc một cũng mất rất lâu, huống chi là 40 hộ vệ.

40 hộ vệ phân chia thương tổn, chỉ là khôi phục chiến đấu cũng đủ để bù đắp, huống chi trong những hộ vệ này còn có nghề nghiệp trị liệu như Mục Sư, tùy tiện một trị liệu là có thể khôi phục gần vạn điểm sinh mệnh, khiến người chơi hồng danh thiếu chút nữa thì hộc máu.

Chiến đấu không quá mấy chục giây, người chơi hồng danh trong trấn đã chết hơn hai trăm người, 0 hộ vệ vẫn đầy máu.

Thực lực chênh lệch quá lớn, quả thực khiến người chơi hồng danh của Khê Lưu Trấn tuyệt vọng.

- Những hộ vệ NPC này quá mạnh, chúng ta lui về phía sau, đi tới chỗ NPC của Huyết Thủ Hội.

- Linh Dực Công Hội quá không biết xấu hổ, không ngờ dùng NPC bậc một cấp 50 tới đồ trấn, lão tử khinh bỉ các ngươi. Có bản lĩnh thì đừng dùng NPC hộ vệ, đến đường đường chính chính đọ sức một phen.

...

Các người chơi hồng danh của Khê Lưu Trấn vừa chiến đấu vừa nhìn về phía đám người Thạch Phong đang xem kịch ở xa xa mà chửi bởi.

Thạch Phong vừa nghe vậy thì không khỏi mỉm cười, trực tiếp hạ lệnh cho NPC hệ ma pháp sử dụng kỹ năng quần công.

Đột nhiên từng đạo mưa lửa từ trên trời hạ xuống, sau đó lại biến thành lôi điện đan xen, từng đạo ma pháp quần công bậc một dưới sự sử dụng của nghề nghiệp hệ ma pháp bậc một xem như mới được phát huy ra uy lực chân chính.

Chỉ thấy từng mảng người chơi hồng danh chết đi, sau mấy đạo ma pháp quần công, vạn vật đều tĩnh lặng, người chơi hồng danh của Khê Lưu Trấn chỉ còn lại hơn bốn trăm người còn sống, còn đâu thì đều chết sạch, lập tức khiến Khê Lưu Trấn trở nên trống trải hơn không ít.

Đám người Thủy Sắc Sắc Vi ở phía sau Thạch Phong thấy một màn này thì đều vô cùng rung động, càng đừng nói là các người chơi của Khê Lưu Trấn.

Một đợt ma pháp quần công này hoàn toàn thành ác mộng của người chơi hồng danh ở Khê Lưu Trấn.

- Trốn.

Cũng không biết là ai hô lên đầu tiên, có điều người chơi hồng danh của Khê Lưu Trấn đều rất đồng ý, lập tức chạy tứ tán chung quanh.

- Chúng ta cũng ra giết đi, phần lớn trang bị trên người những người này đều là cấp huyền thiết, tiêu diệt một người trong bọn họ, còn kiếm nhiều hơn là diệt một BOSS nhỏ, nếu hiện tại khiến bọn họ chạy thoát, sau này sẽ rất khó có được cơ hội như vậy nữa.

Thạch Phong cười nói.

Lập tức Thủy Sắc Sắc Vi dẫn dắt mọi người xông lên, phối hợp với NPC hộ vệ cùng kích sát những người chơi này.

Ngay khi trên đồi cao chỉ còn lại một mình Thạch Phong, Thạch Phong đột nhiên mở miệng nói:

- Hiện tại bên cạnh ta đã không còn ai, ngươi có thể ra được rồi đó.

Khi chiến đấu chưa bắt đầu được bao lâu, Thạch Phong đã lờ mờ cảm thấy xung quanh có người đang nhìn trộm, hơn nữa còn mang theo một cỗ sát khí lạnh thấu xương, có điều đây chỉ là cảm giác mà thôi, không quá để ý.

Có điều sau khi mọi người rời khỏi, cảm giác này của Thạch Phong càng rõ ràng hơn, lập tức dùng ra kỹ năng Toàn Tri Chi Nhãn của Thánh Ngân, có thể cảm giác 100 mét, bất kỳ tiềm hành ẩn thân nào cũng không thể che giấu, quả nhiên phát hiện có một Thích Khách đang chậm rãi tới gần hắn.

Nhưng sau khi Thạch Phong nói xong những lời này, Thích Khách đó rõ ràng không coi ra gì, vẫn đứng yên không nhúc nhích.

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta là đang lừa ngươi à?

Thạch Phong rút ra Thâm Uyên Giả vung ra một chiêu Phong Lôi Thiểm về phía sau.

Ba đạo hồ quang màu xanh bắn đi, một đạo hắc ảnh theo đó xuất hiện, tránh được ba đạo hồ quang, người này chính là Thích Khách Tuyệt Thiên từng bị Thạch Phong kích sát một lần.

Lúc này Tuyệt Thiên nhìn chằm chằm Thạch Phong, trong lòng vô cùng khiếp sợ, không ngờ có thể có người phát hiện ra sự tồn tại của hắn từ xa như vậy, hắn vẫn là lần đầu gặp phải.

- Thì ra là hắn, một đoạn thời gian không gặp, xem ra kỹ thuật và trang bị đều đề thăng không ít, chẳng trách lại có thể tiềm hành đến cách ta gần như vậy, ta mới phát hiện.

Ấn tượng của Thạch Phong đối với Tuyệt Thiên vẫn rất sâu.

Lúc trước đi tìm Băng Lam Ma Diễm thiếu chút nữa thì bị Tuyệt Thiên tiêu diệt, sau đó khi dẫn Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết đi thăng cấp lại bị Tuyệt Thiên đánh lén, khi đó chính là lúc mạng như chỉ mành treo chuông.

Thạch Phong tiến vào Thần Vực lâu như vậy, cừu nhân không ít, nhưng người giống như Tuyệt Thiên, thiếu chút nữa thì lấy mạng hắn tuyệt đối là gặp lần đầu.

Thời gian dài trôi qua, thực lực của Tuyệt Thiên khẳng định là quen thuộc hơn với phương thức chiến đấu của Thần Vực, nếu không phải Tuyệt Thiên lơ là, xem thường thân phận Hắc Viêm của hắn, không che giấu sát khí, sợ rằng đúng là sẽ trúng bẫy của Tuyệt Thiên, bị đánh lén thành công.

- Sao thân hình đã lộ ra rồi mà vẫn không trốn à?

Thạch Phong nhìn về phía Tuyệt Thiên đang đằng đằng sát khí, cười nhạt.

- Trốn?

Trên khuôn mặt lạnh như băng của Tuyệt Thiên lộ ra một tia kiêu ngạo.

- Ta thừa nhận ngươi là rất mạnh, không hổ là hội trưởng Hắc Viêm của Linh Dực Công Hội, dựa theo phỏng đoán của ta, thực lực của ngươi và Dạ Phong chắc là sàn sàn như nhau, lần trước Dạ Phong có thể kích sát ta, chỉ là ta quá nóng vội, vì kích sát Dạ Phong mà giở ra hết chiêu số, không còn kỹ năng, bằng không chỉ là Dạ Phong hắn thì đừng hòng giết được ta, hiện tại ta chỉ là hiển lộ thân hình, nhưng tất cả kỹ năng đều có thể sử dụng, ngươi nói ngươi có thể giết được ta không?

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0