Người chơi hồng danh vốn muốn ở lại chiến đấu lập tức thay đổi cách nghĩ, chuyển phương hướng chạy tới chỗ NPC của Huyết Thủ Hội.
Tốc độ di chuyển của các hộ vệ NPC bậc một của Thạch Phong quá nhanh, trong những người chơi hồng danh này trừ Thích Khách là có khả năng chạy thoát ra, nghề nghiệp khác không có một chút cơ hội nào, nhưng đối mặt với NPC cấp 50, tiềm hành của Thích Khách cấp 20 dường như không có tác dụng cũng dường như không có tác dụng, cũng chỉ là có khả năng đào tẩu cao hơn nghề nghiệp khác một chút mà thôi.
Có điều xung quanh Khê Lưu Trấn đều là sa mạc, ra ngoài cũng là tìm chết, chỉ có NPC của Huyết Thủ Hội mới là nơi giữ mạng duy nhất.
Cho nên những người chơi hồng danh này dù liều mạng cũng phải xông tới.
Lúc này nếu như bị kích sát, nỗ lực trong đoạn thời gian này chính là uổng phí, chỉ là muốn khôi phục cấp bậc hiện tại, cho dù bọn họ đã quen thuộc với Thần Vực, ít nhất cũng phải mất ba bốn ngày, càng đừng nói là vũ khí trang bị rơi ra, chỉ là nghĩ một chút thôi, cũng khiến người ta sợ hãi rồi.
- Thủy Sắc tỷ, lần này chúng ta đúng là phát tài rồi, những trang bị này toàn là cấp thanh đồng trở lên, phần lớn đều là cấp huyền thiết, nhiều vũ khí trang bị như vậy, mở một quầy trang bị ở Bạch Hà Thành cũng là dư dả, nếu đổi những trang bị này thành điểm tín dụng, cũng có thể mua một căn phòng lớn ở trung tâm thành phố.
Tuyết Nhạn giống như một người tham tiền, một mực đi theo NPC hộ vệ nhặt trang bị.
- Đồ tham tiền, nếu thực sự bán đi đổi thành điểm tín dụng mới là thiệt to, hiện tại Thần Vực chưa vận doanh được bao lâu, trang bị cũng vậy kim tệ cũng thế, đều ít tới đáng thương, trang bị của các công hội lớn cũng cực kỳ khan hiếm, cho dù Linh Dực Công Hội chúng ta cũng chỉ miễn cưỡng đủ dùng mà thôi, đó là bởi vì công hội chúng ta ít người, nhưng đợi cho Công hội trú địa hoàn thành xây dựng, chúng ta bắt đầu nhận nhiều người hơn, sợ là trang bị cất trong kho hàng của chúng ta căn bản vẫn không thấm vào đâu, hiện tại chúng ta có những trang bị này, vừa hay có thể dùng để bổ sung.
Thủy Sắc Sắc Vi vươn ngón tay ra búng một cái vào trán Tuyết Nhạn, khẽ cười nói.
Lúc này trên đồi cao ngoài Khê Lưu Trấn cũng xuất hiện một số biến hóa.
Chỉ thấy một đạo quang mang màu đỏ sậm phóng lên cao, dẫn tới sự chú ý của tất cả mọi người.
Không chỉ là bởi vì cột sáng đó có khí thế to lớn, nguyên nhân lớn hơn là tất cả mọi người đều cảm nhận được uy hiếp rất lớn.
Mà cột sáng này chính là quyển trục ma pháp cũ nát mà Tuyệt Thiên sử dụng.
- Không tốt, đây là quyển trục ma pháp bậc ba Huyễn Thú Hàng Lâm.
Thạch Phong liếc một cái liền nhận ra quyển trục ma pháp trong tay Tuyệt Thiên, thầm nghĩ không ổn rồi.
Một quyển trục ma pháp bậc ba, uy lực là không cho bất kỳ người chơi nào xem thường, cho dù là Thạch Phong ở thời kì đỉnh phong, nếu bị quyển trục ma pháp bậc ba đánh trúng, cũng mất nửa cái mạng, huống chi Thạch Phong hiện tại ngay cả nghề nghiệp bậc một cũng không phải.
Có điều cũng may, Huyễn Thú Hàng Lâm này không phải quyển trục ma pháp loại hình thuần công kích, mà là kỹ năng kêu gọi, có thể lập tức triệu hồi ra một con huyễn thú cường đại để hiệp trợ chủ nhân cùng chiến đấu.
Chỉ thấy bên trên cột sáng, xuất hiện một ma pháp trận màu đen bảy sao, Thạch Phong vừa muốn vung kiếm tiêu diệt Tuyệt Thiên, trong ma pháp trận màu đen lóe ra một đạo hắc mang, rơi thẳng xuống đất, chỗ hạ xuống chính là chỗ Thạch Phong đang đứng.
Thạch Phong không dám lơ là, lập tức mở ra Ngự Kiếm Hồi Thiên.
Ầm! Ầm! Ầm!
Liên tục ba lần trùng kích, mặt đất vốn nhô cao trong nháy mắt đã bị đánh thành một cái hố to.
Nếu không phải Thạch Phong bởi vì dùng ra Ngự Kiếm Hồi Thiên mà có thể miễn dịch chín lần thương tổn viễn trình hoặc là bốn lần thương tổn tiến trình, sợ rằng đã bị một đòn này tiêu diệt rồi.
Chỗ trung tâm của hố to, một con cự hổ toàn thân giống như tinh thần lấp lánh đang lẳng lặng ngồi bên cạnh Tuyệt Thiên, đôi mắt màu trắng bạc nhìn chằm chằm Thạch Phong, nhe răng nhếch miệng, khí thế phát ra thậm chí còn mạnh hơn cả quái vật cấp lĩnh chủ.
- Hắc Viêm hội trưởng, ước định lúc trước của chúng ta là nếu ta có thể đào tẩu, ngươi phải đáp ứng ta một việc, không biết nếu ta kích sát ngươi, ước định này có tính không?
Tuyệt Thiên nở nụ cười nghiền ngẫm, nói.
- Đây là đương nhiên, có điều ngươi đúng là không biết tiếc của, ngươi biết giá trị của một quyển trục ma pháp bậc ba không?
Thạch Phong nhìn huyễn thú bên cạnh Tuyệt Thiên, trong lòng thầm cảm thấy đáng tiếc.
Uy lực của quyển trục ma pháp bậc ba, nhất là quyển trục loại kêu gọi, người chơi bậc không căn bản là không phát huy ra được uy lực chân chính, nếu để người chơi chuyên nghiệp bậc một sử dụng, đủ để quyết định thắng bại của một hồi chiến tranh mấy vạn người, nếu để người chơi chuyên nghiệp bậc hai sử dụng, công chiếm một trấn nhỏ cỡ lớn cũng không có gì phải lăn tăn.
Nếu đổi thành kim tệ, rất nhiều công hội đều nguyện ý bỏ ra mấy ngàn vàng để mua.
Lúc này lại dùng ở đây, không thể không nói là phung phí của trời.
- Cái này thì ta đương nhiên biết, có điều tốc độ của ngươi quá nhanh, ta biết ta không thể chạy về được tới Khê Lưu Trấn, so sánh với bị giết, ta thà sử dụng nó còn hơn.
Trong lòng Tuyệt Thiên Trong lòng Tuyệt Thiên cũng vạn phần không muốn, có điều càng khuất nhục vì bị kích sát, hắn không muốn lại thể nghiệm lần nữa.
- Ta đã sử dụng quyển trục này, như vậy Hắc Viêm hội trưởng ngươi có thể nhắm mắt được rồi.
- Lên đi, tiêu diệt hắn cho ta.
Tuyệt Thiên chỉ về phía Thạch Phong, ra lệnh cho huyễn thú.
Tinh Vân Hổ, lĩnh chủ cao cấp, cấp 30, điểm sinh mệnh 180 vạn.