Nếu là hắn trước khi không có được tim của thần linh, đối mặt với một đám cao thủ đến vô ảnh đi vô tung như vậy, cũng sẽ rất đau đầu.
Dẫu sao muốn đối phó những người này là quá khó, nếu không có thủ đoạn trong nháy mắt phát hiện những người này, cấp tốc kích sát bọn họ, những người này tùy tiện chui vào một góc, bọn họ cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể để mặc người ta rời khỏi.
Có điều hiện tại thì khác rồi.
Trong tay hắn có tim của thần linh, một thể năng lượng vĩnh hằng giá trị có thể so với thánh vật.
Thứ này không chỉ có thể làm hạch tâm năng nguyên, Vĩnh hằng chi khí vô cùng nồng đậm ở bên trong còn có thể giúp người ta lĩnh ngộ và học tập, có thể nói là một trong những vật phẩm giúp lĩnh ngộ và học tập tốt nhất trong Thần Vực.
Phải biết rằng cái thứ Vĩnh hằng chi khí này là tồn tại cao hơn cả ma lực, trừ thần linh ra thì không còn ai khác có thể sử dụng và ngưng tụ, hơn nữa cho dù là thần linh muốn ngưng tụ ra Vĩnh hằng chi khí cũng là chuyện vô cùng khó.
Cho nên ở thời đại không có thần linh, ở trong Thần Vực rất khó có được Vĩnh hằng chi khí, cho dù là những NPC bậc năm đứng trên đỉnh phong của Thần Vực cũng vậy, phàm là có một giọt nước từ Vĩnh hằng chi khí ngưng kết mà thành cũng đủ để khiến NPC bậc năm ra tay đánh nhau rồi, cũng khiến người chơi Thần cấp bậc sáu phải liều mạng.
Hiện giờ hắn có được một trái tim hoàn toàn từ Vĩnh hằng chi khí ngưng kết thành, tài phú như vậy cho dù là lấy một đế quốc ra cũng không đổi được.
Lúc trước hắn là muốn sau khi trở lại đông đại lục, tìm một nơi thích hợp với học tập để sử dụng viên thủy tinh ký ức dạy mở khóa thân thể ma lực còn lại đó.
Bởi vì thân thể ma lực mới là khởi đầu của nghề nghiệp bậc ba, chỉ cần mở ra thân thể ma lực, hắn muốn trong thời gian ngắn kích sát những người đó cũng không phải chuyện không thể, dẫu sao nắm giữ ma lực là chỉ có mở khóa thân thể ma lực rồi mới có thể thực sự biểu hiện ra hiệu quả, có thể đi khiêu chiến những bản đồ có tàn phiến của Kiếm Solomon.
Hiện tại xem ra tính toán lúc trước của hắn có thể bỏ qua.
Dựa vào tim của thần linh, chỉ cần tìm một nơi im lặng, có thể an tâm lấy ra tim của thần linh mà không bại lộ, có thể trong nháy mắt trở thành thánh địa học tập tốt nhất trong Thần Vực.
Mà phủ thành chủ của Tinh Huy Yếu Tắc có thể nói là nơi thích hợp nhất.
Nghĩ đến đây, Thạch Phong cũng không khỏi đẩy nhanh bước chân thêm mấy phần.
Mà sau khi đám người Thạch Phong xoay người rời khỏi, Fithariya đứng ở bên cạnh cũng đờ đẫn.
Hoàn toàn không rõ Thạch Phong rốt cuộc đang nghĩ gì?
Giờ là lúc nào rồi, không ngờ còn giống như Địa Ngục Cuồng Khiếu, bởi vì lửa giận mà muốn đơn độc giải quyết những người đó của Huyễn Cảnh Thần Thoại.
- Đoàn trưởng, vậy tiếp theo phải làm gì?
Thuẫn Chiến Sĩ Bậc ba ở bên cạnh mở miệng hỏi,
- Vì náo loạn lần trước, đã có không ít người chơi thương nhân rời khỏi, nếu thêm một lần nữa, sợ rằng sẽ khiến cho người chơi trong cả cứ điểm biến thành đắc nhân tâm hoang mang, đến lúc đó cục diện sẽ không dễ khống chế.
- Thôi, ta mặc kệ, những người đó của Huyễn Cảnh Thần Thoại muốn làm gì thì làm, chỉ cần người của Linh Dực chính mắt thấy một lần sẽ biết tính nghiêm trọng của sự việc, đến lúc đó chỉ cần ba công hội chúng ta hoàn toàn liên thủ, chắc vẫn có thể chế ước được những người đó một chút.
Fithariya cũng day huyệt Thái Dương, đối với điều này nàng sớm đã hiểu, khuyên bảo là vô dụng, dứt khoát để đám người Thạch Phong đi thử một lần, không thành công thì tất nhiên sẽ cùng bọn họ nghĩ biện pháp.
- Fithariya đoàn trưởng, ngươi cũng không cần thiết phải bi quan như vậy, nói không chừng bọn Hắc Viêm hội trưởng có thể khiến những người đó của Huyễn Cảnh Thần Thoại biết một chút lợi hại, dẫu sao thực lực của Linh Dực là vẫn có, cho dù bọn Hắc Viêm hội trưởng không thể hoàn toàn ngăn cản những người đó của Huyễn Cảnh Thần Thoại, cũng có thể khiến bọn họ phải chịu thiệt một chút.
Địa Ngục Cuồng Khiếu nhìn thần sắc không tốt của Fithariya, không khỏi khuyên giải.
Tuy hắn không cảm thấy Linh Dực có thể giải quyết được những người này của Huyễn Cảnh Thần Thoại, nhưng dựa vào đám cao thủ Hỏa Vũ, muốn khiến những người đó của Huyễn Cảnh Thần Thoại chịu đau một chút thì vẫn không có vấn đề.
Vấn đề tiếp theo chính là xem ai có thể tiêu hao hơn.
Mà khi Fithariya và Địa Ngục Cuồng Khiếu đang đàm luận, Thạch Phong cũng đi tới mật thất hạch tâm của phủ thành chủ, trực tiếp sử dụng lệnh bài thành chủ mở ra tất cả ma pháp trận phòng ngự trong mật thất, sau đó cẩn thận từ trong ba lô lấy ra một viên thủy tinh tỏa ra thần uy.
Trong mật thất hạch tâm u ám yên tĩnh, theo Thạch Phong lấy ra tim của thần linh, ngay tức khắc một cỗ dao động khuếch tán ra, tuy loại dao động này mỏng manh, nhưng uy lực mạnh tới khiến không gian xung quanh đều hơi chấn động.
Chỉ thấy cỗ dao động này tản ra trực tiếp va chạm với ma pháp trận của mật thất, trong nháy mắt liền khiến kết giới ma pháp vận chuyển trong mật thất đều chấn động, thiếu chút nữa thì không ngăn cản được cỗ dao động này.
- Trái tim thần linh quả nhiên mạnh quá, chỉ là lấy ra mà dao động ma lực dẫn phát đã suýt chút nữa khiến kết giới ma pháp cũng không chịu nổi.
Thạch Phong nhìn kết giới ma pháp xung quanh, cũng thầm líu lưỡi.
May mà nơi này là phủ thành chủ của cứ điểm thượng cổ, cường độ của kết giới ma pháp căn bản không phải là kết giới ma pháp bình thường có thể sánh bằng, cho dù là quái vật truyền kỳ bậc bốn tấn công điên cuồng cả ngày, cũng rất khó bị phá hoại, nếu đổi thành nơi khác, chỉ là một lần vừa rồi, sợ rằng căn bản không cản được, tuyệt đối sẽ dẫn tới sự chú ý của toàn bộ Tinh Huy Yếu Tắc.