Lúc này bọn họ mới ít nhiều hiểu được, vì sao Huyễn Ngữ lại kính sợ Thạch Phong như vậy, thậm chí nói mạng một mình Thạch Phong cũng có thể thay đổi đại cục của thủ hộ chiến.
- Hắn quả nhiên lại trở nên mạnh hơn.
Huyễn Ngữ ở bên cạnh nhìn Thạch Phong ngạo nghễ đứng trước mặt người của Tiếu Binh Tí Hộ Sở, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười khổ.
Sau trận đánh ở Long Tâm Đảo, các thế lực siêu cấp đều công nhận Thạch Phong đã là quái vật tuyệt thế không thể trêu chọc.
Có điều theo đoạn thời gian này các thế lực siêu cấp không ngừng phát triển, cộng thêm nội tình, theo nàng nghĩ chắc có thể đuổi kịp một chút.
Nhưng không ngờ chênh lệch này không chỉ không ngắn lại, ngược lại càng lớn hơn.
Lúc trước nàng nói với Quân Nhã và Tử Điện La Sát là nàng không tiếp được ba chiêu của Thạch Phong, kỳ thật là một loại khiêm tốn, theo nàng thấy, ngăn cản năm sáu chiêu của Thạch Phong tuyệt đối là không có bất kỳ vấn đề gì, dẫu sao có được huyết mạch, trên trình độ sinh mệnh đã không phải nghề nghiệp bậc ba bình thường có thể sánh bằng, thuộc tính cơ bản thì càng không cần phải nói.
Nhưng hiện tại nàng phát hiện, nàng căn bản sai hoàn toàn rồi.
Một kiếm xé trời!
Đây tuyệt đối đã đạt tới lực lượng bậc bốn, cộng thêm cự ly công kích và tốc độ công kích căn bản không thể né tránh đó, nếu không có kỹ năng ma pháp như vô địch, nàng căn bản ngay cả một chiêu cũng không cản được.
Về phần đám thành viên Linh Dực Thanh Sương ở trong chiến trường thấy một màn này, ai nấy đều đờ đẫn, giống như căn bản không phải người của Linh Dực Công Hội.
- Thanh Sương, người này đúng là hội trưởng của công hội chúng ta sao?
Một vị Thủ Hộ Kỵ Sĩ bậc ba đạt tới cấp 108 không nhịn được nhìn về phía Thanh Sương hỏi.
Theo vị Thủ Hộ Kỵ Sĩ bậc ba này lên tiếng hỏi, mấy thành viên bậc ba mới gia nhập Linh Dực chưa bao lâu cũng đều nhìn về phía Thanh Sương.
Lúc trước sở dĩ bọn họ gia nhập Linh Dực của nơi ẩn núp số một, trừ là vì nơi ẩn núp số một phát triển tốt, một nguyên nhân chủ yếu khác chính là thực lực của Thanh Sương, về phần chuyện Thanh Sương nói nơi ẩn núp số một là phân hội của Linh Dực, một công hội lớn ở ngoại giới, bọn họ cũng không để ý.
Bởi vì trong Hắc Ám Động Quật có không ít nơi ẩn núp đều có liên hệ với thế lực ngoại giới, thậm chí là thế lực siêu cấp, hơn nữa liên hệ cũng càng lúc càng mật thiết, mà nơi ẩn núp số một bọn họ trừ có được trợ giúp trên tài chính của Linh Dực Công Hội ra, cơ hồ không có trợ giúp gì khác, so sánh với nơi ẩn núp khác được thế lực ngoại giới đầu nhập vào thì kém xa.
Bọn họ cho rằng Linh Dực cũng không quá mạnh.
Có điều hiện tại nhìn thấy lực lượng Thạch Phong thể hiện ra, cho dù là đồ ngốc cũng hiểu rõ, Linh Dực tuyệt đối không đơn giản, chỉ là có một hội trưởng cường hãn như vậy, bọn họ đã có lòng tin khiến nơi ẩn núp số một phát triển thành nơi ẩn núp xếp trong top 3 của Hắc Ám Động Quật rồi.
- Ừm... Hắn chính là hội trưởng Hắc Viêm của Linh Dực chúng ta.
Thanh Sương nghe thấy mọi người hỏi như vậy, nhìn Thạch Phong trước người, trong nhất thời cũng có chút không thể tin được, bởi vì lực lượng Thạch Phong thể hiện ra quá mạnh, mạnh đến đã hoàn toàn khác những gì nàng biết.
Mà thành viên bậc ba của nơi ẩn núp số một nghe thấy Thanh Sương thừa nhận, ngay tức khắc ai nấy đều hai mắt sáng rực lên, trong ánh mắt khó nén được vẻ kích động.
Mà thành viên Linh Dực ở nơi ẩn núp số một kích động và vui sướng không bao lâu, Chư Thiên Loạn Thế cũng từ trong hố to đi ra, ánh mắt nhìn Thạch Phong cũng ngưng trọng thêm mấy phần.
Một kiếm có uy lực bậc bốn, nếu không phải hắn dùng ra cấm kỹ bậc ba để ngăn cản, sợ rằng một kiếm lúc trước đã có thể lấy đi nửa cái mạng của hắn rồi.
- Thanh Sương, ta đúng là xem thường các ngươi, có thể có hội trưởng như vậy làm chỗ dựa, hiện tại ta đích xác không làm gì được các ngươi, có điều các ngươi cũng đừng tưởng lần này chúng ta thua, nơi ẩn núp số một các ngươi chống đỡ được bước chân của Tiếu Binh Tí Hộ Sở chúng ta, nhưng những người chơi ác ma chúng ta có thể theo thời gian trôi qua mà biến thành càng lúc càng mạnh, đợi cho mà lần tiếp theo, chính là lúc nơi ẩn núp số một các ngươi diệt vong.
Chư Thiên Loạn Thế không khỏi quay đầu nhìn về phía đám người Thanh Sương ở bên cạnh, lập tức hô lớn với tất cả mọi người,
- Tất cả mọi người rút.
Theo Chư Thiên Loạn Thế nói xong, ngay tức khắc tất cả mọi người của Tiếu Binh Tí Hộ Sở ở đây nhao nhao xoay người bỏ chạy, hoàn toàn không dây dưa gì, căn bản không cho hai người Thạch Phong và Hỏa Vũ cơ hội đi truy sát, mà nghe thấy Chư Thiên Loạn Thế nói như vậy, sắc mặt Thanh Sương cũng đột nhiên trắng bệch.
Về phần người của nơi ẩn núp Cực Quang cũng không khỏi lắc đầu.
Bởi vì tất cả đúng như Chư Thiên Loạn Thế nói, người chơi ác ma khác với người chơi bình thường, có thể theo thời gian trôi qua, không ngừng đi đề thăng tước vị ác ma, khiến chiến lực của bản thân càng lúc càng mạnh.
Hiện tại Thạch Phong chặn được người của Chư Thiên Loạn Thế, nhưng lại có thể kéo dài được bao lâu?
Hơn nữa Thạch Phong là một hội trưởng, cũng không thể một mực canh giữ ở Hắc Ám Động Quật, chỉ cần Thạch Phong không có mặt, như vậy đám người Thanh Sương một mực tranh đoạt khu quặng tài nguyên với Tiếu Binh Tí Hộ Sở sẽ rất thảm.
Không thể không nói đây cũng là chênh lệch nội tình, cho dù một người mạnh, cũng không thể ngăn cản sự ăn mòn của một thế lực.
- Nói không sai! Có điều các ngươi cũng phải có thể thoát được đã.
Thạch Phong nhìn Chư Thiên Loạn Thế bị xoay người bỏ chạy, chậm rãi nói.