Tuy Duy Ngã Độc Cuồng bị Thạch Phong kích sát một lần, cấp bậc cũng giảm xuống cấp, có điều Duy Ngã Độc Cuồng khôi phục cấp bậc cũng không phải nhanh bình thường, dẫu sao có rất nhiều người giúp hắn thăng cấp, hiện tại lại khôi phục đến cấp 21, có điều so sánh với điểm kinh nghiệm tiếp cận cấp 22 lúc trước thì vẫn kém rất nhiều.
Ngay khi đám người Thủy Sắc Sắc Vi kích sát Huyết Thủ Hội để cấp tốc thăng cấp, Mục Sư Tuyết Nhạn cũng phục sinh Tuyệt Thiên.
Tuyệt Thiên lúc này có thể nói là rất nghèo túng, một thân trang bị giảm xuống hơn nửa thì không nói, cấp bậc cũng rớt xuống cấp 16, cấp bậc chỉ mạnh hơn người chơi bình thường một chút, hoàn toàn không còn hăng hái hăm hở như trước kia.
- Trận đánh cuộc này là ta thắng, ngươi có ý kiến gì không?
Thạch Phong nhìn Tuyệt Thiên, nhẹ giọng hỏi.
Tuyệt Thiên ngẩng đầu, rất khó chịu nhìn Thạch Phong, lập tức quay đi, coi như là ngầm thừa nhận lời nói của Thạch Phong.
- Ha ha, có người thua vẫn không phục, đúng là không có chút khí khái nam tử hán nào.
Tuyết Nhạn ít nhiều cũng nhìn ra được là có chuyện gì, nhỏ giọng nói với vẻ khinh thường
Tuyệt Thiên vừa nghe vậy, sắc mặt đột nhiên biến thành xanh mét, có nói gì thì hắn cũng là Thích Khách đỉnh cấp, tuy không xuất danh, nhưng cũng là nam nhân đã nói thì giữ lời, bị một người chơi nữ châm chọc như vậy, trong lòng sao có thể dễ chịu được, cho dù Tuyệt Thiên không muốn cũng phải nói khẽ:
- Là ta... Thua, nói đi, ngươi muốn ta làm gì?
- Ngươi thế này là thái độ gì thế? Rõ ràng đã thua, còn giống như một oán phụ bị ức hiếp, cứ như hội trưởng chúng ta bắt nạt ngươi vậy.
Tuyết Nhạn lại nói.
- Ngươi...
Sắc mặt Tuyệt Thiên hết trắng lại đen, huyết khí cuồn cuộn, thiếu chút nữa thì phun ra một búng máu, hắn đường đường là sát thủ Tuyệt Thiên, đã lúc nào bị người ta làm nhục như vậy đâu, có điều lúc này hắn cũng không có biện pháp nào khác, dẫu sao Thạch Phong cũng đứng bên cạnh, trước khi hắn chết đã không phải là đối thủ của Thạch Phong, hiện tại chết rồi, nhiều vũ khí trang bị không còn, cấp bậc cũng giảm xuống đến cấp 16, càng không thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của Thạch Phong.
Lúc này Thạch Phong mới mở miệng nói:
- Được rồi Tuyết Nhạn, Tuyệt Thiên có nói như thế nào cũng là cao thủ Thích Khách đỉnh cấp, ngươi nói hắn như vậy, tâm tạng nhỏ bé của hắn không chịu được, ít ra cũng phải cho hắn chút mặt mũi chứ.
- Ừ.
Tuyết Nhạn cười cười gật đầu.
Tuyệt Thiên thiếu chút nữa thì hai mắt trợn lên ngất đi.
Nhìn sắc mặt giống như hắc sát thần của Tuyệt Thiên, Thạch Phong Phong khẽ cười nói:
- Ngươi đã thừa nhận, vậy ta dứt khoát một chút, chuyện ta muốn ngươi làm không khó, giúp ta lấy được tất cả tin tức tư liệu của Minh Phủ ở Thần Vực.
- Ngươi điên rồi, đó chính là Minh Phủ, ta làm thế nào được, nếu để Minh Phủ biết ta tiết lộ tin tức tư liệu của Minh Phủ, nhất định sẽ không bỏ qua cho ta.
Tuyệt Thiên thực sự không ngờ mục tiêu lúc ban đầu của Thạch Phong lại là cái này.
- Hả, không ngờ ngươi thật sự có à.
Thạch Phong có chút kinh ngạc, hắn nói như vậy chỉ là tùy tiện hỏi thử một chút mà thôi, dẫu sao Tuyệt Thiên cũng chỉ là thành viên ngoại vi, có thể có tất cả tin tức tư liệu của Minh Phủ, người có thể tiếp xúc tới ít nhất cũng đều là cán bộ trung tầng của Minh Phủ mới được.
Tuyệt Thiên sửng sốt, lập tức giận dữ hét:
- Hắc Viêm, không ngờ ngươi lại dám lừa ta!
Tuyệt Thiên một mực muốn đi vào cao tầng hạch tâm của Minh Phủ, cho nên thu thập rất nhiều tình báo về Minh Phủ, như vậy mới có thể dễ dàng trèo lên trên, sau khi trở thành thành viên ngoại vi, thông qua Nam Lang giới thiệu làm quen được với Phong Hiên Dương, Phong Hiên Dương thấy kỹ thuật của hắn không tồi, mới thu nhận hắn để sử dụng, khiến hắn có được một danh ngạch quân dự bị của Minh Thần Vệ, cho nên hắn thông qua tư cách Minh Thần Vệ, nắm giữ được không ít tư liệu tin tức của Minh Phủ trong Thần Vực.
Nhưng hắn lại bị Thạch Phong đùa giỡn như vậy.
- Ngươi đã biết, vậy thì giao toàn bộ cho ta đi.
Thạch Phong vô cùng cảm thấy hứng thú với tình huống của Minh Phủ ở Thần Vực, dẫu sao hắn đã trêu chọc Phong Hiên Dương của Minh Phủ, ai biết được sau này Minh Phủ còn có thể làm gì, đối với kẻ địch không biết nội tình, Thạch Phong cũng không tiện hành động, nhưng nếu biết tình huống nội bộ của Minh Phủ, vậy thì lại rất khác.
Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, nếu không phải hắn có ưu thế trùng sinh, đã sớm bị Ám Tinh Công Hội mà Minh Phủ nắm giữ tiêu diệt rồi, cho nên Phong không thể không phòng hoạn khi chưa xảy ra.
Chỉ là hạnh phúc này không ngờ lại tới nhanh như vậy.
Vốn Thạch Phong chỉ muốn làm khó Tuyệt Thiên một chút, sau đó đổi một điều kiện khác, bắt Tuyệt Thiên tùy thời báo cáo hành động của Minh Phủ ở khu vực Bạch Hà Thành cho hắn, hiện tại thì lại triệt để hơn, lập tức có thể nắm giữ được tất cả tình huống của Minh Phủ ở Thần Vực.
- Không được, chuyện này tuyệt đối không được, sự đáng sợ của Minh Phủ hơn xa tưởng tượng của ngươi, ngươi căn bản không biết ngươi đang phải đối mặt với dạng tồn tại gì, ngươi đổi yêu cầu khác đi, cái này không chỉ là liên quan đến bản thân ta, không biết gì cũng là có lợi cho ngươi, việc gì phải tự tìm thêm phiền não cho mình.
Tuyệt Thiên rất kiên quyết nói.
- Thì ra cao thủ đỉnh cấp cũng biết nuốt lời, xem ra ta đúng là nhìn lầm ngươi rồi.
Thạch Phong hít một hơi nói.
- Hội trưởng, ta vừa nhìn đã biết hắn là loại tiểu nhân nuốt lời mà, việc gì phải nói nhiều với hắn như vậy, dứt khoát làm thịt hắn đi, giết một lần phục sinh một lần, cho tới khi giết hắn về cấp 0, xem sau này hắn còn làm thế nào mà lăn lộn được ở Minh Phủ.
Nhạn cười hì hì nhìn Tuyệt Thiên, đề nghị.
- Ngươi.
Tuyệt Thiên hoàn toàn bị lời nói của Tuyết Nhạn khiến cho kinh hãi rồi.