Mọi người nhìn ám ảnh chi kiếm du đãng xung quanh Tử Yên Lưu Vân, ai nấy đều đờ đẫn.
Lúc trước ám ảnh chi kiếm Tử Yên Lưu Vân sử dụng Ma Pháp Lĩnh Vực hình thành cũng là trình độ đại lĩnh chủ cao đẳng, chỉ có dưới tình huống sử dụng chiến kỹ mới có có uy lực truyền kỳ bậc bốn, nhưng loại chiến kỹ đó sẽ làm tiêu hao tinh thần cực lớn, căn bản không thể tùy tiện sử dụng, chỉ có thể dùng làm sát chiêu để chiến đấu.
Nhưng hiện giờ mỗi một thanh ám ảnh chi kiếm đều có uy lực bậc bốn, đề thăng chiến lực này quả thực là bất khả tư nghị.
Nói cách khác hiện tại cho dù Tử Yên Lưu Vân không dùng chiến kỹ, chỉ khống chế ám ảnh chi kiếm cũng có thể tùy ý phát huy ra uy lực bậc bốn, hơn nữa số lượng ám ảnh chi kiếm có tới ba mươi sáu thanh.
Lúc này đừng nói là người trong thính phòng trố mắt cứng họng, cho dù là Tội Diễm ở trên lôi đài cũng ngây ra.
Mà trong chớp mắt này, ba mươi sáu thanh ám ảnh chi kiếm lại đi tới quanh người Tội Diễm, dừng lại cách Tội Diễm không đến một tấc, có thể nói chỉ cần hơi có dị động là sẽ chạm phải những ám ảnh chi kiếm này, chịu thương tổn có lực lượng bậc bốn.
Có điều Tử Yên Lưu Vân không hành động thêm một bước, chỉ vây Tội Diễm ở tại chỗ, lẳng lặng nhìn Tội Diễm.
- Ài, nha đầu ngươi ẩn tàng đúng là đủ sâu, được rồi ta nhận thua.
Tội Diễm nhìn ám ảnh chi kiếm xung quanh, không khỏi thở dài một hơi, chủ động nhận thua.
Nếu chỉ có một thanh ám ảnh chi kiếm có lực lượng bậc bốn thì hắn còn có thể đánh một trận, nhưng ba mươi sáu thanh ám ảnh chi kiếm, thật sự là không thể đánh.
Mà theo Tội Diễm nhận thua, trên lôi đài cũng vang lên tiếng chuông kết thúc chiến đấu vang vọng toàn bộ hội trường, trên lôi đài biểu hiện ra người thắng là Tử Yên Lưu Vân cũng khiến cho cả hội trường biến thành một mảng yên tĩnh, ai nấy đều nhìn chằm chằm Tử Yên Lưu Vân trên lôi đài, hoàn toàn không nói ra được một câu.
- Đây là ảo giác à? Tội Diễm lại thua rồi...
- Như vậy quá giả! Nha đầu đó chắc không phải là lão quái vật của công hội siêu cấp nào đó chạy tới giả trang chứ.
-Chắc không phải, ta cảm thấy nàng có thể là NPC của Linh Dực giả trang, bằng không một nghề nghiệp bậc ba sao có thể khống chế tới ba mươi sáu thanh ám ảnh chi kiếm có lực lượng bậc bốn?
...
Đối với kết quả thi đấu, mọi người đều qua một hồi lâu mới bình tĩnh lại, nhao nhao nghi ngờ trận tỷ thí này, cảm thấy Tử Yên Lưu Vân không phải là người.
Sự cường hãn của Tội Diễm sớm đã ăn sâu vào lòng người, mọi người không có một ai cảm thấy Tử Yên Lưu Vân có thể thắng, thậm chí ngay cả khiến Tội Diễm dùng ra toàn lực đánh một trận cũng không thể.
Nhưng hiện tại Tử Yên Lưu Vân không chỉ khiến Tội Diễm dùng ra toàn lực, còn khiến Tội Diễm nhận thua.
Hơn nữa còn là thua hoàn toàn không có sức hoàn thủ, khiến Tội Diễm không thể không chủ động nhận thua, chênh lệch chiến lực này căn bản không cùng một đẳng cấp, loại chuyện này nếu nói ra thì ai tin?
Phải biết rằng cao thủ như Tội Diễm đã là đại biểu cho đỉnh phong của Thần Vực, vượt qua đỉnh phong một bậc, đây còn là một tiểu nha đầu ở dưới tình huống thuộc tính giống nhau đánh một trận, quả thực chính là đang khiêu chiến chỉ số thông minh của bọn họ.
Thiên tài thì bọn họ cũng không phải chưa từng thấy, cho dù là thiên tài cũng có hạn độ, mà hiện tại đã không phải là chuyện dùng thiên tài gì đó có thể giải thích, là chuyện người chơi đều không thể làm được.
Lúc này đừng nói là các thế lực lớn trong thính phòng không tin, cho dù là người của Bích Lam Thương Hội phía chủ sự cũng không tin, nhất là hai người Cô Hàn và Đoạn Hàn Sơn quan chiến dưới lôi đài, trong ánh mắt đầy vẻ ngỡ ngàng.
- Lời Vô Âm nói. . . Là thật...
Cô Hàn nghĩ đến lời nói của Diệu Vô Âm lúc trước, cảm giác cả người đều ngây đơ,
- Linh Dực này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Người tuổi tác như ta mà mạnh hơn ta còn có rất nhiều, theo hắn điều này căn bản chính là thủ đoạn Diệu Vô Âm đang quảng cáo cho cho Linh Dực, mượn đó để nâng Linh Dực lên mà thôi.
Phải biết rằng khi hắn huấn luyện ở Tử La Lan Chi Kiếm đã không ít lần đọ sức với thiên tài của Tử La Lan Chi Kiếm, cho dù là trong Tử La Lan Chi Kiếm rất cổ xưa, thiên tài có thể phân cao thấp với hắn cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, càng đừng nói là mạnh hơn hắn.
Diệu Vô Âm có thể vượt qua hắn đã được gọi là kỳ tích rồi, Linh Dực Công Hội ở đông đại lục tối đa cũng chỉ là một công hội có thể so với thế lực siêu cấp mà thôi, sao có thể tùy tiện xuất hiện một người trẻ tuổi còn mạnh hơn cả Diệu Vô Âm?
Mà hiện tại người trẻ tuổi này của Linh Dực không chỉ thực lực vượt qua hắn, thậm chí ngay cả Tội Diễm cũng không phải đối thủ, sao hắn dám tin?
- Sao một tiểu nha đầu của Linh Dực cũng có thể mạnh đến mức này?
Đoạn Hàn Sơn nhìn Tử Yên Lưu Vân trên lôi đài, ánh mắt lại hướng về phía đám người Bàng Vô Thương ở cách đó không xa, đột nhiên có một loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ,
- Chẳng lẽ đây là nguyên nhân bên Bàng gia một mực để Diệu Vô Âm ở lại Linh Dực à?
Hắn biết rõ thiên phú chiến đấu của Diệu Vô Âm, đừng nói là Lăng Nguyệt của Bàng gia, cho dù là so với Nguyên Tiểu Thiến cũng kém một đoạn, càng đừng nói Cô Hàn một lòng đạt vào chiến đấu.