Như vậy khả năng duy nhất chính là Thạch Phong căn bản không dùng kỹ năng ma pháp gì cả, chỉ dùng một loại kỹ xảo đặc thù mà thôi.
Chỉ là kỹ xảo đặc thù, đã đánh cho quái vật truyền kỳ bậc bốn bị thương, hơn nữa còn là đầu lĩnh khu vực trong bí cảnh thượng cổ, nếu nói ra sợ rằng cũng không có ai tin.
Mà ở bên kia Thạch Phong sau khi đánh lui độc giác cự hùng, cả người cũng ngây ra.
- Đây là bí mật bí cảnh thượng cổ có thể giúp người chơi tấn thăng bậc bốn à?
Thạch Phong nhìn vách tường đen xì dần dần biến mất trong không trung, trong lòng cũng không nén được kinh thán.
Trong Thần Vực khác biệt lớn nhất của nghề nghiệp bậc ba và nghề nghiệp bậc bốn không phải chênh lệch trên thể chất, mà là trình độ vận dụng và trình độ nắm giữ đối với ma lực.
Hơn nữa đây không phải là nắm giữ và vận dụng đối với ma lực của bản thân, còn là nắm giữ và vận dụng đối với ma lực chung quanh.
Nhìn thì loại nắm giữ và vận dụng đối với ma lực xung quanh là việc người chơi từ bậc không đã bắt đầu phải làm rồi, nhưng loại phương pháp vận dụng này chỉ là phương pháp cơ bản nhất, hiệu suất đối với vận dụng ma lực cực thấp, cho nên phải lợi dụng mở ma lực của bản thân sau khi mở khóa thân thể ma lực để dẫn dắt ma lực xung quanh cho mình sử dụng.
Nói trắng ra thì chính là dung hợp ma lực xung quanh với bản thân, biến ma lực xung quanh thành ma lực của mình, như vậy có thể phát huy ra lực lượng vốn có ma lực một cách lớn nhất.
Chỉ là dung hợp như vậy thì quá khó khăn, ở ngoại giới căn bản không có bất kỳ chỉ dẫn và truyền thừa nào, chỉ có thể thông qua người chơi tự mình đi lần mò.
Nhưng ngay vừa rồi sau khi Thạch Phong sử dụng xong Quang Ảnh, mới hiểu được vì sao uy lực của Quang Ảnh lại đột nhiên biến thành lợi hại như vậy.
Bởi vì ma lực trong bí cảnh thượng cổ này sẽ chủ động dung nhập vào trong ma lực của bản thân hắn, khiến khi dẫn động ma lực có biến hóa cực lớn, từ đó khiến Quang Ảnh có đề thăng trên diện rộng.
Có điều bởi vì bị động dung hợp ma lực, không phải hắn chủ động khống chế, hiệu suất vận dụng vẫn rất thấp, chỉ đơn thuần là đề thăng sức phá hoại của Quang Ảnh, nhưng không đề thăng được bao nhiêu lực lượng, cái này giống như là khai nhận cho một thanh vũ khí vậy, sức phá hoại đề thăng, nhưng tài liệu chế tác vũ khí không thay đổi.
Nhưng cho dù là như vậy cũng là chuyện vô cùng đáng quý rồi, dẫu sao ở ngoại giới căn bản không thể dung hợp được ma lực xung quanh vào truyền thừa của bản thân, chỉ có thể dựa vào người chơi tự mình đi lần mò, hiện tại ma lực nơi này chủ động dung hợp, ít nhiều cũng xem như cho hắn một chút nhắc nhở, khiến hắn có một chút phương hướng, so với một mình lần mò thì hiệu suất không biết cao hơn bao nhiêu lần.
Sau đó Thạch Phong cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp dùng ra Quang Ảnh đối với độc giác cự hùng và lục nhãn cự viên, chém đứt một chân của hai con đầu lĩnh khu vực này.
- Sức hành động của hai đầu lĩnh khu vực ssđã giảm mạnh, chúng ta đi thôi!
Thạch Phong lập tức nhìn Trầm Mặc Xích Tinh và Hoang Hỏa Cuồng Chiến vẫn đang sững sờ.
Nói xong Thạch Phong bay thẳng đến phương hướng của thượng cổ chi thành, không để ý tới hai đầu lĩnh khu vực nữa.
- Thế là qua rồi à?
Trầm Mặc Xích Tinh và Hoang Hỏa Cuồng Chiến nhìn hai đầu lĩnh khu vực không dám lộn xộn, trong lòng đã không biết nên nói gì.
Đây chính là bí cảnh thượng cổ cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa còn là hai đầu lĩnh khu vực.
Có điều Trầm Mặc Xích Tinh và Hoang Hỏa Cuồng Chiến cũng không nghĩ quá lâu, lập tức phó người khác đi theo, không quan tâm tới hai đầu lĩnh khu vực đó nữa, bởi vì đầu lĩnh khu vực đã mất đi một chân, hành động không bằng trước, muốn đuổi kịp nghề nghiệp bậc ba như bọn họ cơ hồ là chuyện không thể, bọn họ hoàn toàn có thể trước khi hai đầu lĩnh khu vực khôi phục hoàn toàn cắt đuôi bọn chúng.
- Bạo Sa đội trưởng, chúng ta có đuổi theo không?
Một vị Du Hiệp bậc ba của Huyễn Cảnh Thần Thoại nhìn đám người Thạch Phong rời đi, không nhịn được hỏi Bạo Sa.
- Đuổi theo.
Bạo Sa lườm Du Hiệp bậc ba này một cái, cắn răng nói,
- Ta thừa nhận chiến lực của Hắc Viêm đã không phải là con người, nhưng hắn chung quy chỉ có một mình, cho dù chúng ta không thu thập được Hắc Viêm, ta vẫn không tin lại không thu thập được người khác, chỉ cần thu thập được người khác, Hắc Viêm này bất kể có kế hoạch gì cũng uổng phí, nơi này chính là bí cảnh thượng cổ, không phải một mình hắn có thể làm gì.
Nói xong Bạo Sa dẫn theo hơn ba mươi người của Huyễn Cảnh Thần Thoại trực tiếp đuổi theo.
…
Tuy bí cảnh thượng cổ chỉ là một bí cảnh, nhưng diện tích lại còn lớn hơn một bản đồ cỡ lớn ở ngoại giới gấp mấy lần, giống như một thế giới cỡ nhỏ.
Cho dù đám người Thạch Phong đều là nghề nghiệp bậc ba, dưới tình huống không thể sử dụng tọa kỵ, cũng mất nửa ngày mới đến được một tòa thành thị vĩ đại trong khe núi.
Toàn bộ thành thị hoàn toàn bị từng tầng ma pháp trận bao bọc, từ trong tấm chắn ma pháp mơ hồ có thể nhìn thấy các loại Ma Pháp Chi Tháp và kiến trúc cao mấy trăm mét, thậm chí còn có kiến trúc phù không (bồng bềnh trên không) mà vương quốc và đế quốc cũng không nhìn thấy, trình độ phồn hoa căn bản không phải là vương thành của vương quốc, thậm chí là đế đô của các đế quốc lớn có thể sánh bằng.
Cho dù là Thạch Phong lần đầu tiên nhìn thấy thượng cổ chi thành nguy nga này, trong lòng cũng không nén được rung động.