Mà ngay khi Thạch Phong đang cảm thấy đau đầu, xa xa cũng truyền đến một trận dao động ma lực mỏng manh, khiến Thạch Phong không khỏi quay đầu nhìn về phía nơi dao động ma lực truyền đến, có điều nơi mắt thường có thể nhìn tới chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy thân ảnh to bằng con kiến đang chiến đấu, cự ly ít nhất cũng phải một ngàn năm trăm mét trở lên. . .
- Thế này là sao?
Thạch Phong không khỏi choáng váng.
Nơi ở ngoài một ngàn năm trăm mét, đây có thể nói là cự ly cực hạn mà mắt thường của nghề nghiệp bậc ba có thể đạt tới, mà dưới cự ly xa như vậy, trừ khi sử dụng đại ma pháp hủy thiên diệt địa, có thể ảnh hưởng phạm vi mấy trăm mét chung quanh, bằng không người chơi căn bản không thể cảm giác được một chút nào, cho dù là người chơi hệ ma pháp bậc ba cũng tuyệt đối không thể.
Nhưng hiện tại hắn có thể cảm giác được dao động ma lực ở bên đó, quả thực là bất khả tư nghị.
- Đây mới là hiệu quả chân chính của tinh thần đạt tới bậc bốn à?
Thạch Phong nghĩ tới nghĩ lui, khả năng duy nhất chính là trình độ tinh thần của hắn đạt tới bậc bốn, bằng không không thể giải thích được biến hóa đột nhiên như vậy, thầm kinh thán nói,
- Chẳng trách đời trước phàm là bị cao thủ bậc bốn nhìn thấy, đều không thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của cao thủ bậc bốn.
Phạm vi Một ngàn năm trăm mét đó.
Quả thực giống như siêu nhân, căn bản không phải cảm tri của nghề nghiệp bậc ba có thể sánh bằng, thậm chí ngay cả số lẻ cũng không bằng.
Lúc trước sau khi tinh thần của hắn đạt tới bậc bốn, xung quanh không có bất kỳ chiến đấu ma pháp nào, hơn nữa hắn vẫn ở nơi có độ nồng đậm ma lực cực cao, cho nên cũng không có cảm giác gì.
Nhưng hiện tại độ nồng đậm ma lực chỗ hắn rất thấp, một này cũng khiến hắn vô cùng mẫn cảm với biến hóa của ma lực nồng đậm.
Mà Thạch Phong cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp chạy tới dao động ma lực sinh ra dao động, bởi vì trong loại dao động ma lực này, hắn có thể cảm giác được đây là người chơi đang chiến đấu với quái vật.
Đối với hắn lúc này dưới tình huống bản đồ hệ thống không thể hiện ra, căn bản không nhìn ra mình đang ở đâu mà nói, quan trọng nhất chính là thu thập tình báo, phải làm rõ đây là đâu, bằng không căn bản không thể quay về Tinh Nguyệt Vương Quốc, mà người chơi chính là nguồn tình báo tốt nhất.
Chỉ thấy chốc lát sau Thạch Phong đi tới cồn cát cách địa điểm chiến đấu không đến bốn trăm mét, đối với tình huống chiến đấu là nhìn một cái không sót gì.
- Quả nhiên là người chơi.
Thạch Phong nhìn một đoàn đội từ hai trăm người chơi tạo thành vừa bảo hộ hơn mười chiếc xe ngựa và NPC, vừa giao chiến với mấy chục con quái vật kỳ dị.
Thánh Tố Phá Phôi Giả, sinh vật nguyên tố, đại lĩnh chủ, cấp 112, điểm sinh mệnh 12000 vạn.
Thánh Tố Hủy Diệt Giả, sinh vật nguyên tố, đại lĩnh chủ cao đẳng, cấp 114, điểm sinh mệnh 45000 vạn.
Những quái vật kỳ dị này toàn thân có màu trắng, giống như tượng đá, tay cầm các loại vũ khí, mặc áo giáp, tuy cấp bậc không cao, nhưng không chỉ biết sử dụng ma pháp để chiến đấu, hơn nữa trình độ chiến đấu cũng cao, ít nhất cũng là tầng thứ năm của tháp thí luyện, là trình độ cao thủ tuyệt đối.
Mà cấp bậc bên người chơi phổ biến đều là 110 trở lên, tuy có thể đối phó những quái vật này, nhưng rõ ràng đang rơi vào hạ phong, nếu không có tám gã cao thủ bậc ba cầm đầu trong đoàn đội cầm chân hai Thánh Tố Hủy Diệt Giả, toàn bộ đoàn đội chỉ sợ sớm đã bị toàn diệt.
- Ngưng Phong phó đoàn trưởng, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, Thánh Tố Hủy Diệt Giả không ngờ lại có tới hai, điều này đã vượt quá cực hạn mà chúng ta có thể thừa nhận rồi.
Một vị Thuẫn Chiến Sĩ bậc ba cường tráng đang kháng Thánh Tố Hủy Diệt Giả nhìn về phía nữ Kiếm Sĩ bậc ba cũng đang dây dưa với Thánh Tố Hủy Diệt Giả ở bên cạnh nói.
Mà vị nữ Kiếm Sĩ bậc ba này mặc áo giáp màu đỏ, tay cầm song kiếm, dựa vào bộ phạt cao thâm né tránh từng đợt công kích ma pháp của Thánh Tố Hủy Diệt Giả, thỉnh thoảng lại có thể tạo thành một kích đối với Thánh Tố Hủy Diệt Giả, thực lực rõ ràng đã đạt tới Lưu Thủy cảnh.
- Ta hiểu, ta sớm đã cầu viện bọn đoàn trưởng, có điều bên bọn đoàn trưởng cách chúng ta vẫn còn một chút cự ly, muốn chạy tới cần hơn hai tiếng.
Nữ Kiếm Sĩ bậc ba sau khi kéo giãn một đoạn cự ly với Thánh Tố Hủy Diệt Giả, giải thích.
- Hơn hai tiếng? Nhưng chúng ta cũng phải có nhiều thời gian như vậy mới được.
Thuẫn Chiến Sĩ bậc ba nghẹn lời rồi.
Trước mắt tuy hai Thánh Tố Hủy Diệt Giả bị cuốn lấy, nhưng người khác của đoàn đội cũng bị Thánh Tố Phá Phôi Giả cầm chân, toàn bộ đoàn đội căn bản không thể tạo thành thương tổn gì đối với những quái vật này, mà thể lực của bọn họ ở trong chiến đấu cũng đang không ngừng giảm xuống, với thể lực còn lại hiện tại của bọn họ, sợ rằng ngay cả một tiếng cũng không kháng được.
Đối với điều này nữ Kiếm Sĩ bậc ba cũng có chút bất đắc dĩ.
Nếu có thể nàng cũng muốn hạ lệnh toàn bộ đào tẩu, nhưng phạm vi cảm tri của Thánh Tố Quái Vật vô cùng rộng, chỉ cần gặp phải thì căn bản là không thoát được, hơn nữa nếu thật sự phân tán ra mà chạy, sẽ chỉ thảm hại hơn, bởi vì toàn bộ sa mạc khắp nơi đều là Thánh Tố Quái Vật, rất dễ dẫn tới nhiều Thánh Tố Quái Vật hơn, khiến hoàn cảnh biến thành bất lợi hơn.
Ngay khi toàn bộ người của đoàn đội lâm vào một mảng tuyệt vọng, liền nghe thấy một đạo thanh âm đột nhiên vang vọng bên tai tất cả mọi người.
- Để ta dẫn dụ hai đại lĩnh chủ cao đẳng, các ngươi toàn lực tiêu diệt đại lĩnh chủ khác.