Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 4250 - Chương 4250 - Thánh Phệ Bản Đơn Giản Hoá

Chương 4250 - Thánh Phệ bản đơn giản hoá
Chương 4250 - Thánh Phệ bản đơn giản hoá

Bởi vì trong ký ức của hắn ở Thần Vực là không có sinh vật phi nguyên tố gì cả, nếu không phải sinh vật nguyên tố, sẽ trực tiếp đánh dấu là chủng tộc, cự nhân, tinh linh, dã thú, ma thú gì đó.

Nhưng mà còn không chờ Thạch Phong phản ứng là phát sinh chuyện gì, khôi lỗi nham thạch đã lắc mình xuất hiện ở trước mặt Thạch Phong, hai cánh tay hóa thành lợi nhận nham thạch trong nháy mắt đã phá vỡ không gian, lập tức chính là hơn mười đạo trảm kích, tốc độ phản ứng cực nhanh căn bản không phải là đại lĩnh chủ cao đẳng ở ngoại giới có thể sánh bằng, hoàn toàn quái vật truyền kỳ bậc bốn.

Có điều bản thân Thạch Phong cũng không phải ngồi không, là cao thủ nắm giữ vực, thuộc tính của bản thân hoàn toàn không dưới quái vật truyền kỳ cùng cấp bậc, công kích của quái vật truyền kỳ cùng cấp bậc cũng rất khó đánh trúng hắn, càng đừng nói là khôi lỗi nham thạch chỉ có tốc độ và phản ứng ở cấp truyền kỳ.

Chỉ thấy Thâm Uyên Giả trong tay Thạch Phong hóa thành tinh thần đầy trời

Kiếm Quang Luân Hồi.

Bùm bùm bùm.

Hơn mười đạo trảm kích của khôi lỗi trong nháy mắt đã bị đánh văng thì không nói, từng đạo kiếm mang đen xì ngược lại cắn nuốt về phía khôi lỗi nham thạch.

Mắt thấy kiếm mang đen xì hạ xuống người khôi lỗi nham thạch, ngay tức khắc trong toàn bộ huyệt động của vách đá vang lên tiếng kim loại va chạm lanh lảnh.

Chỉ thấy kiếm mang đánh trúng thân thể khôi lỗi nham thạch không chỉ không tạo thành bất kỳ tổn thương gì, ngược lại Thạch Phong còn lui nửa bước, cánh tay cầm Thâm Uyên Giả còn chấn động, giống như là chém vào thần thiết vậy.

- Đây rốt cuộc là quái vật gì?

Thạch Phong nhìn khôi lỗi nham thạch không rụng lấy một sợi tóc, thậm chí có thể nói ngay cả điểm sinh mệnh cũng không giảm lấy một chút, trong ánh mắt đầy vẻ không thể tin nổi.

Thâm Uyên Giả Trong tay hắn chính là ngay cả da của truyền kỳ thượng vị cũng có thể cắt đứt, nhưng hiện tại bổ vào trên người khôi lỗi nham thạch lại ngay cả một vết xước cũng không có thì cũng thôi, ngay cả điểm sinh mệnh cũng không giảm lấy một chút, phòng ngự này quả thực là nghịch thiên.

Nhưng mà sự kinh ngạc của Thạch Phong không khiến động tác của khôi lỗi nham thạch dừng lại, vẫn không ngừng tiến hành công kích đối với Thạch Phong.

Liên tục chiến đấu mấy phút đồng hồ, động tác của khôi lỗi nham thạch không hề suy giảm và tạm dừng, giống như máy móc không biết mệt mỏi, về phần hơn trăm kiếm Thạch Phong chém vào khôi lỗi nham thạch lại là một chút tác dụng cũng không có, thậm chí dùng ra Quang Ảnh cũng không hề có tác dụng

- Vô địch à?

Đối với liên tục công kích khôi lỗi nham thạch, Thạch Phong cũng cảm thấy đau đầu.

Vốn hắn đã nhìn thấy hy vọng có được mảnh vỡ truyền thừa, không ngờ phá hoại vách đá lại xuất hiện quái vật như vậy, rõ ràng điểm sinh mệnh chỉ có năm ngàn vạn mà thôi, muốn giải quyết chắc là chuyện rất dễ dàng, nhưng lại không gây được thương tổn.

Nếu cứ chiến đấu như vậy, không chờ hắn đi xuống thu hoạch mảnh vỡ truyền thừa sẽ bị mệt chết rồi.

Mắt thấy thời gian từng chút trôi qua, bất tri bất giác lại chiến đấu hơn mười phút, tiến hành thử công kích nhằm vào các loại nhược điểm có thể của khôi lỗi nham thạch, nhưng vẫn không có bất kỳ hiệu quả gì.

Mà Thạch Phong cũng cảm thấy thể lực và tinh thần đang không ngừng nhanh chóng giảm xuống, nếu cứ tiếp tục chiến đấu với thế công như vậy, không có hiệu quả khôi phục bổ sung của ma lực, tối đa chỉ chiến đấu một tiếng là hắn sẽ bởi vì thể lực và tinh thần hao hết mà bị tiêu diệt.

- Liều mạng

Thạch Phong cắn răng, trực tiếp hai tay giơ Thâm Uyên Giả lên dùng ra Thánh Phệ với khôi lỗi nham thạch,

- Nếu còn không được, cũng chỉ có thể sử dụng kỹ năng bùng nổ.

Thánh Phệ có thể nói là uy lực cực hạn mà hắn trước mắt có thể phát huy ra dưới trạng thái bình thường, nếu vẫn hay là tạo thành thương tổn đối với khôi lỗi nham thạch, cũng chỉ có thể dùng ra loại phương pháp kỹ năng bùng nổ mới có thể vượt qua được lực lượng của Thánh Phệ.

Ngay tức khắc một đạo kiếm quang hiện lên, liệt diễm khủng bố trực tiếp cắn nuốt toàn bộ khôi lỗi nham thạch.

Ầm.

Chỉ thấy khôi lỗi nham thạch bị liệt diễm đỏ rực đánh trúng giống như đạn pháo dính lên vách đá, thân thể nham thạch vốn là không thể phá vỡ cũng xuất hiện từng vết rạn, điểm sinh mệnh cũng giảm xuống với mắt thường cũng có thể nhìn thấy, có tới hơn ba trăm bảy mươi vạn điểm thương tổn.

- Hữu hiệu à?

Thạch Phong nhìn khôi lỗi nham thạch ngã xuống đất, vô cùng kinh ngạc.

Lúc trước dùng ra Quang Ảnh cũng không có bất kỳ tác dụng gì, nhưng đệ nhị kiếm Thánh Phệ vừa ra, quả thực là hiệu quả rõ ràng, vượt xa tưởng tượng của hắn.

Phá giá trị cực hạn của phòng ngự?

- Không đúng, cho dù là phá được giá trị cực hạn của phòng ngự cũng sẽ không xuất hiện hiệu quả tốt như vậy.

Thạch Phong không khỏi lắc đầu phủ quyết loại ý tưởng này.

Loại chuyện phá giá trị cực hạn phòng ngự của phòng ngự hắn cũng không phải chưa từng gặp, nhưng tuyệt đối sẽ không xuất hiện chuyển biến từ không đến ba trăm bảy mươi vạn thương tổn, hơn nữa cho dù không phá được giá trị cực hạn phòng ngự, bản thân quái vật cũng sẽ chịu thương tổn.

- Sinh vật phi nguyên tố, che chắn ma lực, Thánh Phệ?

Thạch Phong nhìn khôi lỗi nham thạch lại đứng lên, trong đầu không ngừng suy nghĩ xem là có chuyện gì.

Trước mắt tuy hắn dùng Thánh Phệ đả thương được khôi lỗi nham thạch, nhưng một chiêu Thánh Phệ này hiện tại hắn tối đa cũng chỉ có thể sử dụng hai lần, thậm chí có thể dùng thêm một lần nữa là trạng thái tinh thần của hắn sẽ lâm vào uể oải, cho nên tình huống trước mắt của hắn cũng không cải thiện được bao nhiêu, phải tìm được nguyên nhân gây thương tổn đến khôi lỗi nham thạch, bằng không hắn mở ra bùng nổ để chiến đấu cũng chỉ là phí công, lãng phí kỹ năng mà thôi.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0