Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 4272 - Chương 4272 - Đại Thế Đã Định (2)

Chương 4272 - Đại thế đã định (2)
Chương 4272 - Đại thế đã định (2)

- Lão Hồng, ngươi đúng là không tiếc, ta nhớ rõ danh ngạch bảo lưu trong tay ngươi cũng không có bao nhiêu.

Đoạn Hàn Sơn cũng líu lưỡi không thôi.

Đối với người thường mà nói khu thượng tầng chính là một giấc mộng, đối với những phú hào mà nói, danh từ này lại là tất cả khát vọng.

Bởi vì khu thượng tầng là khu vực đặc thù mà công ty Lục Thần đó kiến tạo, chỉ có một bộ phận mới có khu vực đặc thù, toàn cầu lại chỉ có không đến sáu mươi khu vực đặc thù như vậy.

Mà sở dĩ khu thượng tầng được vô số phú hào khao khát, nguyên nhân lớn nhất là vì thọ mệnh và thanh xuân.

Căn cứ vào thống kê khu thượng tầng đã kiến tạo năm mươi năm trước, thọ mệnh trung bình đã đạt tới 130 tuổi thì không nói, niên lại kéo dài đến 80 tuổi, nói cách khác người tám mươi tuổi ở trong khu thượng tầng đi ra cũng có sức sống tương đương với người năm mươi ở ngoại giới.

Mà đây còn chỉ là số liệu năm mươi năm trước.

Ngoài ra ở khu thượng tầng còn có rất nhiều lợi ích khác, những cái này chỉ có người tiến vào khu thượng tầng mới có thể biết.

Mà danh ngạch vào khu thượng tầng hàng năm đều không nhiều, hơn nữa không phải có tiền là có thể đi vào, phải thỏa mãn một loạt điều kiện mới được.

Đương nhiên một số tập đoàn tài chính lớn cấp thế giới có quan hệ hợp tác với công ty Lục Thần, cho nên cũng giữ lại được chút ít danh ngạch bảo lưu, chỉ là số lượng này rất ít, tập đoàn tài chính lớn cũng không nỡ đưa cho người ngoài, chỉ có những người lập hạ công lao cực lớn, mới có khả năng có được một danh ngạch.

Hiện giờ Hồng Tâm Viên một hơi lấy ra ba danh ngạch, không thể nói là không rộng rãi.

- Ba danh ngạch ta vẫn có thể thừa nhận được.

Hồng Tâm Viên bĩu môi, giả bộ không quá để ý, nhưng ánh mắt đau lòng đó lại không lừa được cao thủ.

- Xem ra ngươi cũng không dễ dàng gì.

Đoạn Hàn Sơn nhìn vẻ mặt phức tạp của Hồng Tâm Viên, ở đây cũng chỉ hắn biết một số nguyên do trong đó.

Có điều lời nói của Đoạn Hàn Sơn khiến Mộ Tâm và Khả Duệ nghe mà không hiểu gì.

- Được rồi, mục đích đã đạt thành, chúng ta cũng đi thôi.

Hồng Tâm Viên cười cười cũng không nói gì, trực tiếp xoay người bước về phía cửa chính đại sảnh, không có ý ở lâu.

Theo đám người Hồng Tâm Viên rời khỏi, Cô Hàn ở xa xa mới đi đến bên cạnh Đoạn Hàn Sơn.

- Đoạn trưởng lão, lần này Sương Thiên Chi Kiếm đến Linh Dực rốt cuộc là có ý gì?

Cô Hàn có chút tò mò hỏi.

- Bọn họ tới đây cũng không có ý gì.

Đoạn Hàn Sơn hít một hơi thật sâu, có chút phức tạp nhìn về phía đám người Hồng Tâm Viên vừa rời khỏi cửa lớn,

- Chính là sau này trời sẽ thay đổi, thời gian lưu lại cho các ngươi không còn nhiều.

- Trời sắp thay đổi.

Cô Hàn rất khó hiểu, cảm giác càng lúc càng hồ đồ.

Ngay khi Cô Hàn vẫn muốn truy hỏi, Lương Tĩnh cũng cửa thang máy đi tới.

- Đoạn trưởng lão, hội trưởng chúng ta cho mời.

Lương Tĩnh rất cung kính nói.

- Hội trưởng các ngươi cuối cùng cũng ra rồi à, vừa hay ta cũng muốn tìm hắn bàn nói chuyện bên Long Phượng Các chuyện.

Đoạn Hàn Sơn gật đầu,

- Ngươi dẫn đường đi.

- Đoạn trưởng lão, mời.

Lương Tĩnh lập tức dẫn theo Đoạn Hàn Sơn bước về phía thang máy tới tầng đỉnh của cao ốc.

Cao ốc Linh Dực, phòng khách ở tầng đỉnh.

- Thạch Phong, lão phu muốn gặp ngươi một lần đúng là không dễ dàng gì, phải đợi tới hai ngày đó.

Đoạn Hàn Sơn ngồi trên sô pha uống một ngụm trà, nhìn Thạch Phong vẫn thờ ơ trước sau như một trêu ghẹo.

Tuy Đoạn Hàn Sơn đang nói đùa, nhưng trong ánh mắt lại lờ mờ mang theo một tia ngạc nhiên.

Bởi vì cảm giác Thạch Phong lúc này mang tới cho hắn rất khác, nhưng trong nhất thời lại không nói ra được là khác ở chỗ nào.

Ở trong Thần Vực, cảm giác Thạch Phong mang tới cho người ta là sâu thẳm giống như biển lớn, hiện giờ Thạch Phong vẫn bình tĩnh bao la như biển lớn, nhưng luôn có một loại cảm giác mưa gió sắp tới, giống như sự bình tĩnh yên lặng nhiều năm lúc này có xu thế bùng nổ.

Thậm chí Đoạn Hàn Sơn nhìn Thạch Phong lúc này, lờ mờ sinh ra một tia cảm giác nguy hiểm, loại cảm giác này như có như không, trong nhất thời lại khiến hắn không hiểu ra sao.

Đối với điều này bản thân Đối với điều này Thạch Phong cũng không hề phát hiện.

Bởi vì sau khi tấn thăng bậc bốn ra khỏi Hư Nghĩ Thực Cảnh Thương, hắn cũng chỉ là cảm thấy tư duy nhạy bén hơn trước kia một chút, ngoài ra thì không có biến hóa khác.

Điều này cũng khiến bản thân Thạch Phong thầm lấy làm lạ, hoàn toàn không giống như trước kia bởi vì sự đột phá nào đó mà dẫn tới đại não cực kỳ thiếu năng lượng, thậm chí khiến thân thể cũng biến thành cực kỳ cạn kiệt, ngược lại tình trạng tại thân thể của hắn hiện tại lại tốt tới thần kỳ, không có cảm giác yếu ớt lúc trước.

- Đoạn trưởng lão nói đùa rồi, ta cũng là thật sự vất vả lắm mới từ trong Thần Vực đi ra được.

Thạch Phong bật cười giải thích,

- Không biết lần này Đoạn trường lão tự mình dẫn đội đến tổng bộ Linh Dực là có đại sự gì à?

Đoạn Hàn Sơn là nhân vật đại biểu của Đoàn gia trong Bích Lam Thương Hội, thân phận và địa vị chính là không thua gì hội trưởng của công hội siêu nhất lưu.

Là một hội trưởng lại dẫn người mới đi mới huấn luyện, loại chuyện này bất kể nhìn thế nào cũng là cũng không thể, nhất là thế lực siêu cấp như Bích Lam Thương Hội, lấy thương nghiệp làm gốc thời khắc đều cần tra xét và hỏi thăm rất nhiều tin tức, bận rộn hơn công hội chiến đấu bình thường rất nhiều.

- Thạch hội trưởng, ngươi đúng là khoái nhân khoái ngữ thích đi thẳng vào vấn đề, không giống hội trưởng của thế lực khác tí nào.

Đoạn Hàn Sơn cũng bật cười nói,

- Có điều điểm này ta cũng giống như ngươi.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0