Lúc này đừng nói là người của Thần Tích Công Hội choáng váng, cho dù là người của Tinh Hà Liên Minh đang quan chiến cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Rốt cuộc có chuyện gì??
- Vì sao hai cao thủ đỉnh phong này lại muốn chạy trốn?
Đối với Bằng lão và Vũ lão đột nhiên chạy trốn, cho dù đám người đã cách Lưu Thủy cảnh không xa như Tinh Hà Vãng Tích, Liễu Thiên Thiên, Tử Đồng đều kinh ngạc.
Cao thủ nắm giữ vực cho dù là các thế lực siêu cấp cũng phải đối đãi nghiêm túc, không muốn tùy tiện đắc tội, càng đừng nói hai người Bằng lão và Vũ lão rõ ràng trình độ không thấp ở Vực chi cảnh, ít nhất hai người liên thủ sợ rằng cũng có thể đánh một trận với cao thủ tuyệt thế.
Càng đừng nói hai người còn dẫn dắt đoàn ngàn người, cho dù cao thủ tuyệt thế thấy cũng không muốn lấy cứng chọi cứng.
Nhưng hai người lại bỏ chạy?
Nhưng mà khi tất cả mọi người không kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Bạch Khinh Tuyết đã nhảy lên, trực tiếp biến mất.
Khi xuất hiện lại, đã đứng ở ngoài hơn năm mươi mét, Quang Huy Ý Chí trong tay tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Ý Chí Chi Quang!
Trong nháy mắt trong rừng rậm hiện ra mười hai đạo quang hoa, những quang hoa này chợt lóe rồi biến mất, giống như một thoáng vĩnh hằng, chiếu sáng toàn bộ rừng rậm.
- Nàng rốt cuộc đang làm gì?
Thành viên của Sương Thiên Chi Kiếm nhìn Bạch Khinh Tuyết ở xa xa, ánh mắt vô cùng khó hiểu.
Lúc này đừng nói là thành viên của Sương Thiên Chi Kiếm cảm thấy khó hiểu, cho dù người của Thần Tích Công Hội cũng vô cùng kinh ngạc, không rõ Bạch Khinh Tuyết phát điên gì, vung kiếm loạn xạ vào một vùng đất trống, như vậy thì có thể đánh được ai?
Chỉ là sau khi suy nghĩ này của mọi người xuất hiện được nửa giây.
Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên vang vọng phạm vi mấy ngàn mét chung quanh, ngay sau đó không gian rừng rậm giống như mạng nhện vỡ vụn, phạm vi là càng lúc càng lớn, một mực lan ra đến chỗ ngoài ba trăm mét.
Sau đó lại thấy khu vực này sụp xuống.
Trực tiếp hóa thành một mảng thời không hỗn loạn đen xì, bão táp không gian vô tận cuốn lên, tất cả mọi người của Thần Tích Công Hội, thậm chí ngay cả Bằng lão và Vũ lão đã biến mất cũng rơi vào trong đường rạn không gian này, điểm sinh mệnh giống như nước chảy rút đi.
Mà vùng bão táp không gian này sau khi duy trì mấy giây, toàn bộ không gian cũng từ từ khôi phục bình tĩnh, chỉ là thành viên của Thần Tích Công Hội đều biến mất, thậm chí nhìn từ trên không hòn đảo, rừng rậm giống như bị thiên thạch to lớn đánh trúng vậy, chỉ lưu lại một cái hố to...
- Nàng. . . Rốt cuộc. . . đã làm gì?
Trên không sân thi đấu, trong phòng quan chiến VIP.
- Hội trưởng! Ngươi nhìn thấy không?
Tử Đồng mở to mắt, chỉ vào hố thiên thạch to lớn trước màn hình, hoàn toàn không thể tin được vào hai mắt của mình,
- Bạch Khinh Tuyết nàng. . . Rốt cuộc. . . đã làm gì?
- Bạch Khinh Tuyết chắc là phá hủy toàn bộ không gian, mới toàn diệt đoàn ngàn người của Thần Tích Công Hội.
Tinh Hà Vãng Tích ở bên cạnh bình tĩnh nói.
- Không! Ta biết, ý của ta không phải như vậy.
Tử Đồng lắc đầu, nhìn về phía Tinh Hà Vãng Tích không nhịn được nói,
- Ta là nói Bạch Khinh Tuyết liên tục chém ra mười hai kiếm, chồng uy lực của mười hai kiếm này lại cùng một chỗ, đó chính là mười hai kiếm đấy.
Trong Thần Vực, muốn tập trung nhiều cỗ lực lượng khác nhau lại với nhau là chuyện vô cùng khó khăn, tập trung càng nhiều, độ khó cũng lại càng lớn, thậm chí độ khó sẽ đề thăng nhiều lần.
Cho dù là những cao thủ đỉnh phong nắm giữ vực, tối đa cũng chỉ kết hợp được sáu cỗ lực lượng cùng một chỗ.
Nhưng Bạch Khinh Tuyết lại tập trung mười hai cỗ lực lượng, hơn nữa còn là sử dụng một thanh đại kiếm, đây đã không phải vấn đề Bạch Khinh Tuyết có mạnh hay không mạnh, mà là nhân loại căn bản không thể làm được chuyện như vậy.
Mà Bạch Khinh Tuyết rõ ràng là thiên tài cùng thời với bọn họ, cùng nhau tiến vào Thần Vực, cho dù Bạch Khinh Tuyết tiến bộ nhanh chóng, nhưng tuyệt đối cũng không thể đạt đến mức này, đây căn bản không phải là người, mà là quái vật mang bề ngoài của nhân loại.
- Tử Đồng ngươi bình tĩnh một chút.
Tinh Hà Vãng Tích cũng khuyên giải,
- Thực lực của Linh Dực thì chắc ngươi cũng biết rồi, Linh Dực luôn có thể làm được một số chuyện mà công hội khác không làm được, hiện giờ Bạch Khinh Tuyết có thể làm được, chắc là học được kỹ năng cường lực rất đặc thù.
Đối với điều này Tinh Hà Vãng Tích cũng rất hiểu sự không cam tâm và bất lực của Tử Đồng, loại lực lượng này đã không thuộc về con người, có thể nói là tồn tại mà bọn họ cả đời này cũng không thể đuổi kịp và vượt qua.
....
Trong một gian phòng nghỉ ở tổng bộ Thần Tích Công Hội, hai Hư Nghĩ Thực Cảnh Thương chậm rãi mở ra.
- Vẫn chết, thậm chí ngay cả cơ hội chạy thoát thân cũng không có, giờ muốn tấn thăng nghề nghiệp bậc bốn lại phải mất một đoạn thời gian rồi.
Bằng lão từ trong Hư Nghĩ Thực Cảnh Thương trong ngồi dậy, cười khổ không thôi.
- Vận khí của chúng ta cũng coi như tốt rồi, nếu là thi đấu tuyển chọn, đó chính là phải giảm năm cấp.
Vũ lão cũng ngồi dậy, trong lòng vẫn mang theo một chút kính sợ nói,
- Không thể không nói loại quái vật đó, quả nhiên không phải chúng ta có thể trêu chọc, cuối cùng dựa vào lực lượng bậc bốn san bằng toàn bộ không gian khiến chúng ta muốn trốn cũng không được, cho dù dùng kỹ năng vô địch cũng không được.
- Thiên Lý Vô Nhai nhưng làm hại chúng ta đến khổ, tình báo này quả thực sai mà không hợp lẽ thường.
Bằng lão có chút tức giận nói,
- Lúc trước đều nói Hắc Viêm là quái vật, hiện tại xem ra tiểu cô nương đó mới là quái vật chân chính.