Đối với điều này không ít công hội tranh đoạt ghế đều cười nhạo biểu hiện của Sương Thiên Chi Kiếm, vốn bởi vì có hắc mã Linh Dực này tương trợ Sương Thiên Chi Kiếm, lại bởi vì sự tồn tại của cho Linh Dực, không dám tranh đoạt với các công hội lớn, chỉ sợ các công hội lớn phải liên thủ với nhau đối phó mình.
Thực sự có thể nói thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà.
- Phó hội trưởng, ngươi nói Sương Thiên Chi Kiếm đó liệu có phải thật sự không dám không.
Vũ Bạch nhìn tư liệu tổng kết tình hình chiến đấu phía dưới, cũng không nén được tò mò đối với hành vi của Sương Thiên Chi Kiếm.
- Cũng không phải không có khả năng, dẫu sao Thần Tích đó chơi quá ác, chỉ cần Sương Thiên Chi Kiếm dám động, vậy sẽ thành mục tiêu của tất cả công hội.
Hàn Quang Thi Ảnh thản nhiên cười nói,
- Đáng tiếc, nếu Sương Thiên Chi Kiếm đó không mời Linh Dực, nói không chừng còn có thể có cơ hội tranh một chút, hiện tại là hoàn toàn không có cơ hội rồi.
Lúc này không chỉ là Hàn Quang Thi Ảnh cảm thấy Sương Thiên Chi Kiếm từ bỏ, cho dù các công hội lớn cũng đều cảm thấy Sương Thiên Chi Kiếm đã làm ra một lựa chọn sáng suốt, nếu liều mạng, như vậy kết quả cuối cùng chính là toàn quân bị diệt.
Hiện giờ giữ lại thực lực, đợi tới sang năm đi tranh cũng là một lựa chọn không tồi.
Mắt thấy điểm tài nguyên của các công hội lớn bắt đầu không ngừng tăng lên, thành viên Sương Thiên Chi Kiếm ẩn núp ở ngoài khu tài nguyên của Huyễn Cảnh Thần Thoại cũng khẩn trương và kích động.
Thạch Phong nhìn tài nguyên cao đẳng được Huyễn Cảnh Thần Thoại canh phòng nghiêm ngặt ở xa xa, lại nhìn nhìn thời gian.
- Đã đến giờ rồi. Chúng ta nên lên thôi.
…
Mặt trời chói chang, gió biển yên ả.
Trên các hòn đảo công phòng cũng càng lúc càng yếu, bởi vì ngoài phải lấy được nhiều khu tài nguyên hơn ra, quan trọng hơn là giữ được khu tài nguyên hiện có, cho nên phàm là công hội có khu tài nguyên, số lượng nhân thủ có thể phân ra cũng ít đi.
Sự cân bằng giữa các công hội cũng càng lúc càng ổn định.
- Ghế thứ sáu của lần tranh đoạt chiến này chắc là được xác định giữa Thần Tích và Thánh Pháp Điện.
Mục Lăng Sa nhìn số liệu phân bố tài nguyên trên các hòn đảo, trong ánh mắt mang theo một chút một số.
Mười hai công hội dự khuyết đó.
Tuy không phải Thập nhị đại công hội chân chính, vẫn chưa thể có được sự cung phụng của đế quốc, nhưng ghế dự khuyết vẫn có thể tiến trú thành thị đế quốc, đạt được cung phụng của mấy thành phố lớn trong những đế quốc này thì không nói, còn có thể tiến trú những vương quốc cường đại, trở thành công hội được vương quốc cung phụng, ảnh hưởng tới phương hướng phát triển của một quốc gia.
Thậm chí công hội dự khuyết tiến trú vương quốc cũng có thể phát động chiến tranh vương quốc để cướp đoạt tài nguyên nước khác, mở rộng bản đồ của mình và tài nguyên của vương quốc.
Đến lúc đó tài nguyên đạt được sẽ hơn xa công hội khác, công hội khác muốn đuổi kịp cơ hồ là không thể, chỉ có thể ngồi nhìn những công hội dự khuyết này kiêu ngạo lớn mạnh.
- Có điều Sương Thiên Chi Kiếm cũng rất kỳ quái.
Bất Diệt Chiến Tâm nhìn thế cục đã dần dần ổn định, trong lòng đầy khó hiểu nói,
- Lúc trước Sương Thiên Chi Kiếm rõ ràng có khả năng tranh đoạt ghế, với tình huống của Sương Thiên Chi Kiếm, không có lý do gì lại không liều chết một phen, dẫu sao những công hội đó chỉ là có khả năng sẽ liên thủ, không phải nhất định sẽ liên thủ, chỉ cần Sương Thiên Chi Kiếm lúc ban đầu không làm quá gắt, những công hội đó cũng sẽ không cố ý liên thủ, tối đa chỉ là đạt thành một loại ăn ý, để cầm chân Sương Thiên Chi Kiếm, không đến mức thảm như hiện tại.
- Đành chịu thôi, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, hiện giờ Sương Thiên Chi Kiếm cho dù có liều, cũng không có cơ hội.
Mục Lăng Sa lắc đầu, vô cùng khẳng định nói.
Hiện giờ khu tài nguyên của các công hội lớn càng lúc càng ổn định, cho dù Sương Thiên Chi Kiếm muốn cướp đoạt, chỉ sợ cũng sẽ biến thành rất khó, nhất là sau khi cướp được, các công hội lớn tuyệt đối sẽ vây công.
Bởi vì các công hội lớn đều hiểu rõ một việc, đó chính là bọn họ đều sẽ âm thầm liên thủ, mà mỗi công hội đều nghĩ như vậy, kết quả chính là những công hội này thật sự đều sẽ làm như vậy, sau đó chờ diệt Sương Thiên Chi Kiếm lại tranh đoạt khu tài nguyên của Sương Thiên Chi Kiếm.
Cho nên Sương Thiên Chi Kiếm thật sự không có một chút cơ hội nào. . .
Mà ngay khi hai người vừa nói xong, hệ thống đột nhiên xuất hiện nhắc nhở.
- Hả, Hắc Viêm động thủ rồi.
Mục Lăng Sa nhìn màn hình của hệ thống đột nhiên chuyển hình ảnh tới trên hòn đảo cỡ lớn số 3, điểm chú ý được thiết lập chính là của Thạch Phong.
- Lúc này động thủ? Hắc Viêm rốt cuộc đang nghĩ gì?
Bất Diệt Chiến Tâm cũng nhìn đám người Thạch Phong trốn trong rừng cây, trong lòng đầy khó hiểu.
Lúc này Linh Dực nhảy ra tranh đoạt khu tài nguyên, có thể nói căn bản là không có ý nghĩa.
Bởi vì trong mười tám hòn đảo mười tám trước mắt, chỉ có trên hòn đảo số 17 là có khu tài nguyên bị Sương Thiên Chi Kiếm công chiếm, trên hòn đảo khác là một khu cũng không có, cho dù Linh Dực thật sự chiếm hai khu tài nguyên, trở thành công hội có điểm trong top 6 trên hòn đảo số 3, cũng không thể thay đổi sự thật Sương Thiên Chi Kiếm đã không thể đứng dậy.
- Không đúng.
Mục Lăng Sa nhìn khu tài nguyên cao đẳng mà đám người Thạch Phong lao tới, miệng đã không thể khép lại được, trong ánh mắt đầy khó hiểu và kinh ngạc,
- Mục tiêu của hắn hình như là khu tài nguyên cao đẳng của Huyễn Cảnh Thần Thoại.
Bất Diệt Chiến Tâm cũng ngây ra, trong lòng không thể tin nổi.
- Sao hắn dám?