Liên tục hơn 24 giờ không offline, tuy đối với Thạch Phong hiện tại là không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng rèn luyện thân thể hằng ngày là vẫn phải làm.
Cao ốc tổng bộ Linh Dực, ở phòng nghỉ trên tầng cao nhất.
Theo Hư Nghĩ Thực Cảnh Thương chậm rãi mở ra, ánh sáng bên ngoài sớm đã chiếu sáng toàn bộ căn phòng, thời gian đã sắp đến lúc giữa trưa nóng nhất.
- Hội trưởng, ngươi ra rồi à.
Lương Tĩnh đột nhiên liên hệ tới, có chút vui vẻ nói.
- Mộ Tâm tiểu thư đã ở phòng khách chờ từ lâu, nói là hôm nay muốn giao toàn bộ thứ đã ước định lúc trước cho chúng ta, hơn nữa còn không phải trả giá gì đầu tư ba ức cho Linh Dực chúng ta.
Ba ức đó.
Cho dù không bán ra kim tệ, chỗ điểm tín dụng này cũng đủ cho Linh Dực bọn họ sống sót một đoạn thời gian.
- Đến đúng là nhanh thật.
Thạch Phong cũng hơi kinh ngạc.
Vốn hắn còn tưởng rằng sẽ phải đợi mấy ngày, dẫu sao lần trả công này của Sương Thiên Chi Kiếm là không đơn giản, trước tiên không nói ba danh ngạch bảo lưu của khu thượng tầng, cho dù là năm mươi bình dược tề dinh dưỡng cấp S còn lại đối với Sương Thiên Chi Kiếm mà nói cũng không phải dễ lấy ra như vậy.
- Hiện tại có gặp nàng không??
Lương Tĩnh hỏi.
- Đương nhiên là gặp rồi.
Thạch Phong gật đầu.
- Ta thu dọn một chút rồi lập tức tới ngay.
…
Cao ốc tổng bộ Linh Dực, phòng khách ở tầng đỉnh.
Theo Thạch Phong sửa sang lại xong, chậm rãi đi vào phòng khách, chỉ thấy trước cửa sổ sát đất, hai nữ tử đang lẳng lặng ngồi đó, thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ.
Trong đó nữ tử lớn tuổi chính là Mộ Tâm đã gặp mặt mấy lần, lúc này Mộ Tâm mặc một bộ váy liền áo màu xanh, giống như ánh nắng ngày mùa hè, mang tới cho người ta cảm giác ấm áp không sao diễn tả được, hoàn toàn không giống phó hội trưởng Mộ Tâm nghiêm túc lạnh lùng trong Thần Vực.
Về phần nữ hài nhỏ tuổi hơn bên cạnh, thì mặc áo ngắn màu trắng và quần bò, tạo cho người ta một loại cảm giác thanh thuần và hiên ngang, có điều thân hình lại nhỏ nhắn, giống như một tiểu cô nương muốn giả vờ làm người lớn.
Nữ hài này, Thạch Phong cũng đã từng thấy trong Thần Vực, chính là thân muội muội Khả Duệ của Mộ Tâm.
- Thạch Phong, ngươi xem như đã ra rồi, ngươi có biết đã khiến chúng ta chờ ở đây bao lâu rồi không?
Khả Duệ nhìn Thạch Phong vào, trên mặt tràn ngập oán trách.
- Ngươi đừng nghe nàng, chúng ta cũng chưa chờ bao lâu cả.
Mộ Tâm lắc đầu, nói khẽ.
- Nhân lần này ra khác, ta và muội muội cuối cùng cũng có thể được yên tĩnh một chút, thưởng thức hong cảnh thành thị ngoại giới, cảm giác cũng rất không tồi.
- Thưởng thức phong cảnh thành thị ngoại giới?
Thạch Phong không khỏi có chút kinh ngạc.
- Đúng rồi, ta chưa nói.
Mộ Tâm nhìn vẻ mặt hơi có chút kinh ngạc của Thạch Phong, thản nhiên cười nói.
- Ta và muội muội một mực sinh hoạt ở khu thượng tầng, rất ít từ trong đó ra ngoài.
- Thì ra là thế.
Thạch Phong gật đầu, đồng thời cũng càng kinh ngạc hơn.
- Dựa theo lời Mộ Tâm tiểu thư nói, chẳng lẽ trong khu thượng tầng không có những phong cảnh thành thị này à?
Khu thượng tầng chính là ở trong thành phố siêu lớn của tuyến một, theo lý mà nói phong cảnh thành thị của loại cao ốc này là rất thường thấy mới đúng, thậm chí là còn tráng lệ hơn tổng bộ Linh Dực.
- Lần này tới ngươi sẽ biết.
Tâm cười khẽ, tạo cho người ta một loại cảm giác thân thiết không sao diễn tả được,
- Khu thượng tầng không như nơi khác, cho dù Hồng thúc cho ngươi danh ngạch bảo lưu, ngươi cũng cần phải tới khu thượng tầng đăng ký một lần mới được, có điều ngươi chắc không quá quen thuộc với khu thượng tầng, cho nên Hồng thúc bảo ta tới đây dẫn ngươi đi, như vậy có thể tránh khỏi phiền phức không cần thiết.
- Đúng vậy, nếu không những người quen thuộc như chúng ta dẫn đường, ngươi đến khu thượng tầng sẽ rất phiền.
Khả Duệ cũng cười nói.
- Không cẩn thận, ngươi bị trực tiếp đuổi ra, cũng không phải không thể.
Đối với lời nói của Khả Duệ, Tâm cũng không hề có ý phản đối.
Thạch Phong nhìn về phía Mộ Tâm, cảm tạ:
- Vậy phiền ngươi.
- Không phiền.
Mộ Tâm lắc đầu, nói khẽ.
- Lần này may mà có ngươi giúp đỡ, Sương Thiên Chi Kiếm chúng ta mới thành một trong mười hai công hội dự khuyết, chúng ta phải cảm tạ ngươi mới đúng.
Theo Mộ Tâm nói xong, Mộ Tâm từ cạnh chỗ ngồi lấy ra một va li màu đen màu đen.
- Trong đây có năm mươi bình dược tề dinh dưỡng cấp S, ngươi cất đi.
Mộ Tâm mở rương hành lý, nhỏ giọng nhắc nhở.
- Dược tề dinh dưỡng cấp S này tất nhiên là tốt, nhưng tốt nhất cũng đừng dùng nhiều, những thứ này chung quy vẫn không phải hoàn thành phẩm.
- Không phải hoàn thành phẩm?
Thạch Phong cũng cả kinh.
Giá trị của Dược tề dinh dưỡng cấp S đối với con người, chính là khiến vô số người phải điên cuồng, chỉ là có thể bảo trì thanh xuân, đã rất bất khả tư nghị rồi, nhưng dược tề như vậy vẫn chưa phải là hoàn thành phẩm?
- Đúng vậy, đây không phải hoàn thành phẩm, cho nên tốt nhất uống ít thôi.
Khả Duệ cũng gật gật đầu, hiếm có nhẹ giọng cảnh cáo.
- Đây là bởi vì ngươi sắp tiến vào khu thượng tầng, cho nên có một số việc, ngươi cũng có thể biết, dược tề dinh dưỡng cấp S chỉ là tàn thứ phẩm công ty Lục Thần chế tạo, nhưng bởi vì hiệu quả đối với con người xác kinh người, cho nên mới lấy ra chút ít để bán cho bên ngoài, nhưng cái này ở khu thượng tầng là thứ không đề xướng để uống.
Mộ Tâm cũng gật đầu.
- Ta và Khả Duệ cho đến hiện tại, cũng bởi vì nguyên nhân đặc thù mới từng uống hai ba bình, thế đã bị Hồng thúc nghiêm khắc cảnh cáo, cấm sau này chúng ta uống phải, Hồng thúc sẽ không hại chúng ta, cho nên ngươi cũng phải cẩn thận sử dụng những dược tề dinh dưỡng cấp S này.
Mộ Tâm cũng rất nghiêm túc nói.