Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 4347 - Chương 4347 - Tinh Thần Vì Binh, Ý Chí Là Soái (2)

Chương 4347 - Tinh thần vì binh, ý chí là soái (2)
Chương 4347 - Tinh thần vì binh, ý chí là soái (2)

Tinh thần khủng bố như vậy, cho dù là Tử Yên Lưu Vân trên tinh thần giống như thiên tài cũng kém xa.

- Khà khà,nhìn tới ngây đơ rồi à.

Lúc này Khả Duệ đã đi tới đại sảnh, nhìn nam hài tóc ngắn đã rời khỏi, cười hì hì nói.

- Ta đã bảo ngươi cẩn thận một chút, Tinh Thần Chi Lộ này không đơn giản như ngươi nghĩ, về phần nam hài tóc ngắn ngươi thấy, đó chính là kỳ tài tuyệt thế mà tập đoàn Lục Thần vất vả lắm mới phát hiện ra, được nhận định là đệ nhất nhân trong mấy chục năm tới của Lục Thần Lục Thần Yến Vô Danh, cho dù là tỷ tỷ ta cũng kém xa.

- Yến Vô Danh?

Thạch Phong không khỏi nhớ tới gì đó.

- Hắn chính là Yến Vô Danh đó à?

- Đúng rồi, hắn chính là Yến Vô Danh, làm sao vậy?

Khả Duệ nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Thạch Phong, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

- Thì ra là thế, chẳng trách trình độ tinh thần lại cao như vậy.

Thạch Phong bật cười nói.

Cái tên Yến Vô Danh này, ở Thần Vực đời trước, chính là một cái tên như sấm bên tai đối với mọi người.

Yến Vô Địch.

Người đạt được tại thành ở Nghề nghiệp hệ ma pháp, được gọi là là ngôn xuất pháp tùy, giống như chúa tể ma pháp, cả đời PK vô số, chưa một lần bại, thậm chí các lão quái vật cùng cấp trong công hội siêu cấp, cũng không ai có thể đỡ nổi ba hiệp dưới tay hắn.

Lúc ấy cũng là cao thủ Thần cấp bậc sáu cao hơn Yến Vô Địch một bậc mới có thể đánh một trận với Yến Vô Địch.

Chỉ là lúc đó cao thủ Thần cấp bậc sáu của toàn bộ Thần Vực cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mỗi một vị đều là xuất quỷ nhập thần, muốn tìm được một vị cũng khó như lên trời, càng đừng nói là đánh một trận.

Mà về sau Yến Vô Địch trên đường tấn thăng bậc sáu thì đột nhiên biến mất, không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lúc ấy còn dẫn tới xôn xao cực lớn, nghe đồn tập đoàn Lục Thần cũng điên cuồng tìm kiếm, nhưng một mực không tìm được.

- Lần này cũng rất thú vị.

Thạch Phong không ngờ, hôm nay hắn lại có cơ hội ở đây nhìn thấy Yến Vô Địch trong truyền thuyết.

- Ngươi không phải vẫn muốn vượt qua chứ?

Khả Duệ nhìn Thạch Phong tâm tình đột nhiên không tồi, trong lòng đầy ngạc nhiên.

Vô cùng hoài nghi có phải Thạch Phong bị Tinh Thần Chi Lộ kích thích cho điên rồi không.

- Vượt?

Thạch Phong lắc đầu.

- Ta không tính vượt, ta chỉ là định tiến vào khu thượng tầng xem thử thôi.

- Cái này thì có khác biệt gì à?

Khả Duệ có chút khó hiểu nói.

Không thông qua Tinh Thần Chi Lộ, Thạch Phong hôm nay căn bản đừng hòng tiến vào khu thượng tầng.

- Đương nhiên là có.

Thạch Phong hít sâu một hơi nói.

- Đó chính là ta không định thừa nhận trùng kích tinh thần đó.

- ???

Khả Duệ không hiểu gì.

Thứ này là mình không muốn thừa nhận thì có thể không thừa nhận à?

Nhưng mà Thạch Phong lại không giải thích, trực tiếp bước lên cầu thang bạch ngọc.

Lần trước hắn thông qua kỹ xảo mưu lợi, hấp thu ý chí trên tượng đá thần linh để đề thăng tinh thần, lần này hắn cũng định làm như vậy, chỉ là lần này trùng kích tinh thần của cầu thang bạch ngọc cho hắn một ý tưởng mới.

Đó chính là đề thăng phương pháp nắm giữ tinh thần.

Tinh thần là binh, ý chí là soái!

Cầu thang bạch ngọc đã có lực xuyên thấu trùng kích tinh thần mạnh như vậy.

Vậy lần này hắn sẽ tập trung ngưng tụ tất cả tinh thần lại thêm, không còn là đề thăng quyền khống chế toàn thân, trong nháy mắt tập trung ở trong đầu, khiến trong đầu hóa thành sắt thép, chỉ phòng ngự một điểm ở sâu trong phòng ngự.

Lập tức lại thấy Thạch Phong đột nhiên khựng lại một chút trên cầu thang bạch ngọc, thần sắc trên mặt không có một chút biến hóa, trên người cũng không hề run rẩy và mất thăng bằng, chỉ đơn giản là đứng tại chỗ.

- Thành công rồi.

Thạch Phong không khỏi mở mắt mừng rỡ nghĩ.

- Có điều loại trạng thái này cũng khiến ta hoàn toàn mất đi quyền nắm giữ thân thể, xem ra vẫn phải giữ lại một bộ phận nhỏ tinh thần để nắm giữ thân thể, ngưng tụ chín thành tinh thần của bản thân ở sâu trong đầu, để đối kháng trùng kích tinh thần trong nháy mắt đó.

Sau đó Thạch Phong lại bước ra một bước.

Bùm.

Trong đầu lờ mờ truyền ra một tiếng kim loại va chạm, chùy sắt tinh thần vẫn không thể làm không thể sâu trong trong đầu Thạch Phong thì không nói, cả người Thạch Phong cũng không hề có cảm giác trì trệ và tạm dừng.

- Quả nhiên đi thông rồi, có điều muốn quen thì vẫn không dễ dàng.

Thạch Phong cảm thấy thân thể của mình có chút trầm trọng, không nhịn được cười khổ.

Đây vẫn là lần đầu của hắn, dùng chút ít tinh thần để nắm giữ thân thể, loại cảm giác này giống như khi tinh thần tan rã sắp ngất đi, lại không ngất đi, cảm thấy thân thể rất trầm trọng vậy.

Có điều theo Thạch Phong liên tục đi mấy bước, sức nắm giữ đối với loại trạng thái này cũng càng lúc càng tốt.

Mà nhìn từ ngoại giới, Thạch Phong giống như đi dạo bình thường trên cầu thang bạch ngọc, đối với trùng kích tinh thần trên cầu thang bạch ngọc là một chút phản ứng cũng không có, hơn nữa tốc độ của Thạch Phong còn càng lúc càng nhanh.

Không đến một phút, lại thấy Thạch Phong trực tiếp vượt qua Yến Vô Danh, hơn nữa cự ly giữa hai bên vẫn đang không ngừng ké giãn.

- Sao có thể như vậy được?

Khả Duệ nhìn Thạch Phong bước đi như bay, mắt suýt chút nữa thì lồi ra.

- Chẳng lẽ hắn cũng không có cảm giác đối với trùng kích tinh thần như Yến Vô Danh à?

Về phần người mới khác trong đại sảnh lại đứng đực ngay tại chỗ, ai nấy đều không thể tin được đây là sự thật.

Chỉ thấy không tới mười lăm phút, Thạch Phong đã chạy tới cuối Tinh Thần Chi Lộ, ngay tức khắc toàn bộ Tinh Thần Chi Lộ cũng vang lên từng tiếng chuông du dương, tiếng chuông vang vọng toàn bộ khu thượng tầng.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0