Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 4396 - Chương 4396 - Di Lưu Của Thí Thần Giả (2)

Chương 4396 - Di lưu của Thí Thần Giả (2)
Chương 4396 - Di lưu của Thí Thần Giả (2)

Ở thời đại không có thần linh này, manh mối của một thần linh bậc sáu, tuyệt đối có thể khiến các thế lực siêu cấp của Thần Vực đều điên cuồng, thậm chí ngay cả những NPC bậc năm đỉnh phong cũng sẽ liều mạng, bất chấp tất cả.

- Được rồi.

Lão giả nhìn đám người Thạch Phong đã bình tĩnh lại, trực tiếp vẫy tay nói.

- Các ngươi tới đây đi, tiếp theo mới là thời khắc các ngươi nên chờ mong, cũng là tài phú và bảo vật cuối cùng vị đó lưu lại cho những Thiên Quyến Giả các ngươi.

- Bảo vật Thí Thần Giả lưu lại?

Thạch Phong vừa nghe vậy, cũng biến thành có chút kích động.

Thí Thần Giả chính là nhân vật thần thoại trong Thần Vực một nhân loại chân chính, tuy không biết vị Thí Thần Giả này rốt cuộc có trở thành thần linh hay không, nhưng thần linh ở trước mặt Thí Thần Giả đều sẽ cảm thấy sợ hãi, thậm chí thần linh chết trong tay Thí Thần Giả cũng vượt quá mười vị, nhưng cũng không biết bởi vì sao, Thí Thần Giả lại biến mất trong lịch sử của Thần Vực, chỉ để lại cực ít manh mối.

Những manh mối này đều đến từ di tích thượng cổ, trong đồ thư quán của các đế quốc và vương quốc lớn, cơ hồ không được ghi lại, giống như là tồn tại cấm kỵ bị lịch sử xóa đi, căn bản không cho hậu nhân tìm tòi nghiên cứu.

Thậm chí đánh giá tiêu cực về Thí Thần Giả cũng rất nhiều, có người nói là người có tội lớn trong lịch sử Thần Vực, cũng có người nói Thí Thần Giả là thủ phạm dẫn tới Chư Thần Hoàng Hôn vân vân.

Một lúc sau, lão giả dẫn theo năm người Thạch Phong tới trung tâm trong động quật, cũng chính là vị trí trung tâm mà băng khắc của hơn mười vị thần linh đứng.

Chỉ thấy ở đây lờ mờ có một khe nứt thời không, khe nứt thời không này rất nhỏ, nhỏ đến chỉ bằng móng tay, ở xa xa căn bản là không thể nhận ra, chỉ có đến gần trong cự ly hai mươi ba mươi mét mới có thể miễn cưỡng nhận thấy một chút không đúng.

Mà phía dưới khe nứt thời không này, khắc một ma pháp trận vô cùng phức tạp, phức tạp đến cao thủ trong ma pháp trận như Thạch Phong cũng cảm thấy choáng váng, căn bản không thể xuống tay.

- Đây là bảo tàng à?

Cô Cửu Cực nhìn khe nứt thời không, cảm thấy cả người choáng váng.

Thậm chí cảm thấy bị lão giả trước mắt này đùa giỡn.

Một khe nứt thời không to bằng cái móng tay thì có ích lợi gì?

Cho dù khe nứt thời không này thông tới nơi nào đó, nhưng không gian nhỏ như vậy, căn bản không phải là người chơi có thể đi vào.

- Đúng vậy, đây là bảo tàng.

Lão giả cười cười nói.

- Có lẽ các ngươi cảm thấy một khe nứt thời không thì không có gì to tát cả, nhưng nếu ta nói nơi mà khe nứt thời không này kết nối tới thì sao?

- Kết nối tới?

Cô Cửu Cực cũng ngây đơ.

Loại chuyện Xuyên qua tuyến thời gian này căn bản chính là chuyện không thể, cho dù là trong trò chơi cảnh như Thần Vực này cũng tuyệt đối không thể.

- Vị trưởng giả tôn kính này, ngài chắc không phải nói khe nứt thời không này có thể khiến chúng ta tới dị thế giới khác chứ?

Kinh Vô Mệnh cảm thấy chắc là lão giả căn bản không hiểu cái gì gọi là kết nối, cho nên mới nói như vậy.

Kỳ thật đừng nói là Kinh Vô Mệnh, cho dù Thạch Phong ở bên cạnh cũng cảm thấy ý tứ chân chính của lão giả này là tới dị không gian, dẫu sao trong Thần Vực trong Thần Vực rất nhiều, ngay cả các loại Vị Diện Thế Giới cũng có một đống.

- Không! Là kết nối chân chính, không phải là tới dị thế giới hoặc là dị không gian gì cả.

Lão giả lắc đầu, nhìn ra suy nghĩ của đám người Thạch Phong, vô cùng khẳng định nói.

- Ta biết các ngươi không tin, cũng không thể tin, bởi vì ngay cả cổ thần cũng không làm được, nhưng đây lại là sự thật.

- Hơn nữa ta còn có thể nói rõ ràng với các ngươi, nơi nơi này kết nối tới là Thần Vực thời kì thượng cổ.

Theo lão giả nói xong, tất cả người ở đây đều đờ đẫn.

- Kết nối với Thần Vực thời kì thượng cổ?

Thạch Phong cảm thấy tam quan của mình đang bốc cháy, sự rung động trong lòng là hoàn toàn không thể diễn tả được.

- Chẳng lẽ đây là bí mật chân chính của Địa Vẫn Bí Cảnh à?

Thời kì thượng cổ là gì?

Đó chính là thời đại trăm hoa đua nở của Thần Vực, các loại văn minh siêu cấp đan xen, thậm chí ngay cả thần linh cũng vẫn còn, bởi vì chưa từng trải qua Chư Thần Hoàng Hôn, toàn bộ Thần Vực cũng giàu có tới vô lý, căn bản không phải là hiện tại có thể sánh bằng.

- Lời thừa thãi ta không muốn nói, các ngươi là lần đầu tiên đến đây, có thể tiến vào mà không phải trả giá, chỉ là thời gian các ngươi có thể đi vào rất có hạn, thực lực càng mạnh ảnh hưởng tạo thành khi tiến vào thời kì thượng cổ cũng sẽ càng lớn, cũng càng dễ bị toàn bộ Thần Vực phát hiện, từ đó mà bài xích ra, về phần các ngươi có thể ở bên trong có được gì, đạt được gì, đều phải xem bản sự của các ngươi.

Lão giả chậm rãi nói.

- Có điều ta có một điều phải nhắc nhở các ngươi, ở thời đại đó, cũng không tốt đẹp như các ngươi tưởng tượng! Không cẩn thận sẽ chết vĩnh cửu.

Nhưng mà còn không chờ đám người Thạch Phong hỏi gì, lão giả vung tay lên.

Ngay tức khắc, đám người Thạch Phong hóa thành từng đạo lưu quang chui vào rồi khe nứt thời không, trực tiếp biến mất khỏi động quật. . .

Trong một dãy núi non trùng điệp, một đoàn đội gần năm ngàn người đang điên cuồng chém giết với một đám ác ma, cảnh tượng chiến đấu điên cuồng tráng lệ, giống như chiến trường cổ đại.

Hai bên đều tử thương thảm thiết, khiến cho cả sơn cốc đều nhiễm đầy máu tươi, phiêu tán ra ngoài hơn vạn mét, bầu trời giống như cũng biến thành màu đỏ, cho dù người đã quen với chiến đấu,cũng sẽ cảm thấy khó chịu và không đành lòng.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0