Thậm chí trên hội đấu giá của Vẫn Hỏa Thành, thỉnh thoảng còn có thể bán ra tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết người chơi dùng, đó chính là mục tiêu rất nhiều thế lực người chơi ở Vẫn Hỏa Thành đều cướp đoạt, chỉ là tiền ký quỹ để tham gia cũng phải ba mươi vạn viên Ma Thủy Tinh, giá thành giao cuối cùng phổ biến đều ở bốn mươi vạn viên Ma Thủy Tinh trở lên. . .
Ở đây bất kể là Kinh Vô Mệnh, hay là Thạch Phong, sau khi vào Vẫn Hỏa Thành, trong nháy mắt liền có một loại cảm giác mình là khất cái, tuy trên người Thạch Phong cũng mang theo một số Ma Thủy Tinh, nhưng tổng số lượng cũng chỉ mới năm vạn viên mà thôi, ở đây cũng chính là mua được hai kiện trang bị cấp Sử Thi.
Đương nhiên, cũng không thể không nói Ma Thủy Tinh kiếm được ở đây cũng thoải mái hơn Thần Vực Đại Lục, bởi vì tiền giao dịch ở nơi này đều là Ma Thủy Tinh, bất kể làm nhiệm vụ gì, hoặc là mua bán tài liệu gì, cuối cùng có thể có được đều là Ma Thủy Tinh, cho nên đối với người địa phương mà nói, cái giá này là rất hợp lý.
Sau khi đi dạo mấy, Lương Vân là đội trưởng kỵ sĩ đoàn, còn có việc phải đi trước, Vũ Lạc thì ở lại tiếp tục làm hướng dẫn du lịch cho đám người Thạch Phong.
Trong một lữ điếm cao cấp của Vẫn Hỏa Thành.
Thu phí một ngày cho khách phòng Phổ thông là năm mươi viên Ma Thủy Tinh, khách phòng cao cấp lại đạt tới hai trăm viên Ma Thủy Tinh, mà Thạch Phong thì không chút do dự đặt một khách phòng cao cấp.
Trong nhất thời trong phòng chỉ còn lại năm người Thạch Phong và Vũ Lạc.
- Nói đi, ngươi ở đây bao lâu rồi?
Thạch Phong nhìn Vũ Lạc nghiêm túc hỏi.
- Người chơi nơi này là thế nào?
Trong khách phòng cao cấp theo Thạch Phong mở miệng hỏi, toàn bộ căn phòng cũng trở nên yên tĩnh một cách thần kỳ, ở đây bất kể là Cô Cửu Cực, hay là Kinh Vô Mệnh ai nấy hướng ánh mắt về phía Vũ Lạc.
Từ sau khi bọn họ tới đây, nơi này có quá nhiều điều không biết và chỗ khiến người ta ngạc nhiên.
Chỉ là cân nhắc đến các loại khả năng, điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là trầm mặc, lẳng lặng quan sát tất cả, bao gồm cả cái gọi là NPC và người chơi.
Bởi vì theo bọn họ, bất kể là những NPC, quái vật, người chơi đó, quả thực là một loại tồn tại giống như dị loại, nhất là người chơi, rõ ràng nên là người chơi, nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác hoàn toàn khác với bọn họ.
Cảm giác như những người chơi này căn bản không giống người chơi, mà giống như vẫn dân cư của thế giới này, bọn họ đã hoàn toàn tiếp nhận thế giới thực tế ảo này.
Không!
Chính xác mà nói, người chơi như bọn họ đã coi thế giới này thành thế giới chân thực, hơn nữa thời gian sinh hoạt tương đối dài, dài tới mức bọn họ cũng không thể tưởng tượng, bằng không loại cảm giác kỳ dị này sẽ không rõ ràng như vậy.
Nhất là Thạch Phong cảm thấy rất quen thuộc với loại cảm giác kỳ dị này, giống như Phượng Thiên Vũ lúc trước nhìn thấy, chỉ là Phượng Thiên Vũ so sánh với những người này thì lợi hại hơn nhiều, thuộc về loại nhìn thì là người chơi, lại không phải là người chơi, tóm lại cảm giác mang tới cho người ta rất quái lạ, nhưng hắn lại không diễn tả được.
Hiện tại người chơi nơi này cũng mang tới cho hắn một loại cảm giác tương tự, lúc ấy sự kinh ngạc trong lòng hắn là hơn xa đám người Kinh Vô Mệnh.
Chỉ là hắn cũng không tiện nói rõ, dẫu sao bên Phượng Thiên Vũ liên lụy quá lớn, hơn nữa khi bọn họ nhận thấy sự kỳ dị của những người chơi này, những người chơi này cũng nhận ra sự kỳ dị của bọn họ, rõ ràng những người chơi này cũng rất xa lạ với loại người chơi như bọn họ.
Cộng thêm lúc trước nói chuyện và tìm hiểu, Thạch Phong luôn cảm thấy, hai bên giống như sinh hoạt ở một thế giới hoàn toàn khác nhau.
Lão giả trong động quật đã từng nói, thế giới này là Thần Vực Đại Lục thời kì thượng cổ, theo lý mà nói chắc căn bản không thể tồn tại người chơi, hơn nữa số lượng người chơi nơi này cũng không ít.
Chỉ là tính toán bước đầu, số lượng người chơi của Vẫn Hỏa Thành đã vượt quá năm trăm vạn, số lượng này là không kém vương thành của vương quốc bao nhiêu, mà căn cứ vào lời nói của Lương Vân, số lượng chủ thành nhân loại như vậy là rất nhiều, vượt quá năm trăm tòa.
Tính toán đơn giản số lượng người chơi đã vượt quá 25 ức nhân khẩu.
Nhiều nhân khẩu như vậy, nhưng ở trong thế giới hiện thực, các thế lực lớn cơ hồ là chưa từng nghe qua, Thần Vực Thế Giới thượng cổ này quả thực quá bất khả tư nghị.
- Đúng vậy, tất cả đúng như các ngươi suy đoán.
Vũ Lạc nhìn ánh mắt chăm chú của mọi người, vẻ thoải mái trên mặt cũng lập tức tiêu tán, thay vào đó là một loại nghiêm túc và ngưng trọng.
- Bất kể là Thần Vực Thế Giới này, hay là người chơi nơi này, đều không cùng một thế giới với chúng ta.
- Không phải cùng một thế giới?
Hô hấp của Cô Cửu Cực lập tức trở nên trầm trọng.
- Sao có thể như vậy được?
Tuy trong lòng hắn đã có một số suy đoán, nhưng có được xác nhận của Vũ Lạc, vẫn cảm thấy bất khả tư nghị, cho dù bọn họ càng hiểu biết về Thần Vực, các loại vấn đề xuất hiện trong Thần Vực, còn có sự tham gia của tập đoàn tài chính cấp thế giới lớn, cũng không phải là những trò chơi ảo trước kia có thể sánh bằng.
Nhưng nếu nói không phải nhân loại của cùng một thế giới, thật sự quá bất khả tư nghị.
- Không! Cũng không thể nói không phải cùng một thế giới.
Vũ Lạc lắc đầu, cười nói.
- Chỉ là những người này, căn bản không ở cùng thế giới mà chúng ta sinh hoạt.
- Có ý gì?
Thạch Phong kỳ quái hỏi.
- Chắc các ngươi đều biết kế hoạch di dân trăm năm trước chứ.
Vũ Lạc không khỏi hỏi.