Sư Tâm Phí Huyết chỉ là một dân thường, lại có thể làm đến một bước này, có thể nói vô cùng giỏi, quả thực là nhân vật truyền kỳ như anh hùng trong dân thường, nếu đặt ở Thần Vực Đại Lục, tuyệt đối cũng có thể trở thành hùng chủ một phương.
Chỉ thấy đại nhân vật Vẫn Hỏa Thành này, từng bước đi tới trước người Thạch Phong, trong nhất thời tất cả người ở đây đều không nhịn được mà tràn ngập tò mò đối với người chơi mặc áo choàng đen Thạch Phong này, trong nhất thời khiến Thạch Phong cảm thấy rất không được tự nhiên.
- Ngươi chính là người bán Linh Hồn Chi Tinh à.
Sư Tâm Phí Huyết lẳng lặng nhìn Thạch Phong, trực tiếp mở miệng nói.
- Ta là đoàn trưởng Sư Tâm Phí Huyết của đoàn mạo hiểm Thiên Diễm, ta nghĩ chắc ngươi đã nghe qua rồi.
- Đương nhiên có nghe qua, có thể nói là như sấm bên tai.
Thạch Phong cũng không phủ nhận, rất bình thản hỏi.
- Không biết ngươi có chuyện gì?
Tình báo của Sư Tâm Phí Huyết, hắn đã tìm hiểu thông qua Vũ Lạc, tuyệt đối là bá chủ một phương, thực lực lại khủng bố, không chỉ nắm giữ vực, còn đạt tới trình độ đệ nhị bộ, căn bản không phải là người chơi của Thần Vực Đại Lục có thể sánh bằng, thậm chí trong tình báo sự nắm giữ của Sư Tâm Phí Huyết đối với ma lực đã là trình độ đại sư cao cấp, cách tông sư chỉ thiếu một bước.
Cộng thêm nghề nghiệp truyền thừa viễn cổ đặc thù Ma Huyết Kỵ Sĩ, tuyệt đối là tồn tại phòng ngự mạnh nhất trong người chơi, hoàn toàn chính là một quái vật.
Cũng chính bởi vì phòng ngự khủng bố này, mới khiến đoàn mạo hiểm Thiên Diễm một đường công đánh không biết bao nhiêu BOSS lợi hại, ngay cả BOSS truyền kỳ thượng vị cấp 120 thậm chí cũng từng kích sát vài con, cho nên mới được người chơi của Vẫn Hỏa Thành vách sắt của Vẫn Hỏa.
- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống bàn việc nhé?
Sư Tâm Phí Huyết nhìn kỹ Thạch Phong một chút, cũng cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu với trạng thái đặc thù của Thạch Phong, có điều loại kinh ngạc này rất nhanh lại bị gạt sang bên, chỉ có sự tôn trọng cơ bản đối với một cao thủ bậc bốn xa lạ.
- Được.
Thạch Phong gật đầu, nhìn về phía nơi không có một bóng người ở phía sau Sư Tâm Phí Huyết không xa, mở miệng nhẹ giọng hỏi.
- Hai người bọn họ cũng cùng đi à?
- Hai người bọn họ?
Vũ Lạc nhìn về phía nơi Thạch Phong nhìn tới với vẻ kỳ quái, không khỏi cảm thấy kỳ dị.
Bởi vì ở đó căn bản không có một bóng người, thậm chí ngay cả cảm tri của Chân Không cảnh như nàng phát huy đến cực hạn, cũng vẫn không cảm thấy khí tức và sự tồn tại của bất kỳ sinh vật nào, cũng không có dao động không tự nhiên trong có không gian.
Phải biết rằng phàm là cao thủ đạt tới Chân Không cảnh, đối với bất kỳ gió thổi cỏ lay nào xung quanh đều nắm rõ như lòng bàn tay, sự tiềm hành của Thích Khách chung quy chỉ là một loại ẩn hình mà thôi, chỉ cần di động là sẽ sinh ra các loại vấn đề, cho dù động tác chậm chập, nhẹ nhàng tới mấy, cũng sẽ mang theo dao động không khí, dẫn tới không gian không tự nhiên.
Cho dù là cao thủ Thích Khách đứng đầu, cũng không thể tiếp cận cao thủ Chân Không cảnh trong cự ly hai mươi ba mươi mét mà không bị phát hiện, bình thường chỉ có thể hành động trong cự ly ba mươi mét, về phần những quái vật nắm giữ vực, muốn bước vào trong hai mươi mét của cao thủ Chân Không cảnh cũng rất khó làm được, tối đa chỉ có thể duy trì vài giây, tuyệt đối sẽ bị phát hiện.
Nhưng hiện tại chỗ Thạch Phong nhìn tới, cách bọn họ không đến phạm vi hai mươi mét, hơn nữa thời gian hai người nói chuyện không ngắn, cho dù là cao thủ nắm giữ vực cũng không ẩn tàng được.
Mà Sư Tâm Phí Huyết lại biểu hiện ra vẻ sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía Thạch Phong cũng có thêm một tia cảnh giác và bội phục.
- Lợi hại! Thật không hổ là cao thủ bậc bốn có thể lui tới chủ thành.
Lần này hắn dẫn hai người Trục Phong Thiên Hạ và Xích Lan tới đây, cũng là muốn thăm dò phân lượng của Thạch Phong một chút, năng lực tiềm hành của Xích Lan trong đoàn mạo hiểm Thiên Diễm có thể xếp hạng hai, không chỉ tự mình vận dụng đặc tính của vực sáng tạo ra một bộ phương thức tiềm hành di động riêng biệt, thậm chí còn có thể dựa vào dược tề đặc thù để ẩn tàng khí tức sinh mệnh của bản thân.
Đừng nói là cao thủ bậc ba nắm giữ vực, cho dù là nghề nghiệp bậc bốn nắm giữ vực, cũng không phải không thể bị Xích Lan tiếp cận đến phạm vi hai mươi mét mà không thể bị phát hiện.
Đương nhiên cực hạn cũng chính là mười sáu mười bảy mét, gần hơn nữa thì khẳng định sẽ bị phát hiện, nhưng cự ly này đã là có một không hai Vẫn Hỏa Thành rồi, khiến cao thủ nghề nghiệp bậc bốn cũng phải kiêng kị.
Về phần Trục Phong Thiên Hạ thì càng lợi hại hơn, tấn thăng sau khi tấn thăng nghề nghiệp bậc bốn, bản thân tiềm hành đã không đơn thuần là ẩn hình hoặc là ẩn tàng khí tức sinh mệnh, mà là chân chính tiến vào một một ám ảnh không gian khác, bất kể làm gì ở ám ảnh không gian, đều không thể ảnh hưởng đến không gian của Thần Vực, tất nhiên cũng không thể bị phát hiện.
Thậm chí ngay cả hắn nếu không phải biết thủ đoạn của Trục Phong Thiên Hạ, đẻ Trục Phong Thiên Hạ tiếp cận cự ly hơn mười mét, hắn cũng tuyệt đối không thể nhận ra.
Nhưng hiện tại Thạch Phong trực tiếp điểm danh, phía sau hắn có hai người, nói cách khác tuyệt đối đã phát hiện ra Xích Lan và Trục Phong Thiên Hạ.
- Trục Phong, Xích Lan hai người các ngươi xuất hiện đi.
Sư Tâm Phí Huyết cũng nhìn về phía chỗ trống, bật cười nói.
- Không cần thiết phải ẩn tàng nữa.