Có điều nơi này lại là nơi luyện cấp tốt nhất của Thạch Phong.
- Nơi này quả nhiên lợi hại, có nhiều đại lĩnh chủ và đại lĩnh chủ cao đẳng như vậy.
Thạch Phong Bồng bềnh trong không trung nhìn quái vật chạy khắp nơi trên mặt đất, trong lòng rất kích động.
- Giờ thì không lo không có Linh Hồn Chi Tinh rồi.
Hỏa Sơn Cự Thú, ma thú, cấp 139, đại lĩnh chủ cao đẳng, điểm sinh mệnh 360000 vạn.
Hỏa Ma Chiến Tướng, sinh vật nguyên tố, cấp 137, đại lĩnh chủ, điểm sinh mệnh 132000 vạn.
Hỏa Ma Đầu Lĩnh, sinh vật nguyên tố, cấp 138, điểm sinh mệnh 310000 vạn.
Không thể không nói quái vật nơi này đúng là lợi hại, quái vật cấp đại lĩnh chủ khắp nơi đều có thể thấy được, hơn nữa đều kết đoàn kết đội, một lần ít nhất cũng phải đối mặt với hơn trăm quái vật, cộng thêm cự ly giữa những quái vật này cũng không xa, động tĩnh chiến đấu quá lớn, rất dễ hấp dẫn quái vật nơi khác tới.
Có điều nơi này lại là một nơi tốt để nghề nghiệp bậc bốn quét cấp, nhất là đối với cao thủ bậc bốn nắm giữ lĩnh vực.
Lập tức Thạch Phong không nói hai lời lao về phía Hỏa Sơn Cự Thú mạnh nhất của khu vực này.
Chỉ thấy khi Thạch Phong tới gần đến phạm vi ba trăm mét, Hỏa Sơn Cự Thú liền phát hiện ra sự tồn tại của Thạch Phong, mà Hỏa Sơn Cự Thú hình thể đạt tới hơn ba mươi mét, toàn thân đều bao phủ vảy hỏa diễm trực tiếp phát ra một tiếng gầm, ngay tức khắc Hỏa Sơn Thú du đãng và nghỉ ngơi ở xung quanh liền vây tới, số lượng nhiều tới hơn ba ngàn con, mỗi một con đều là quái lĩnh chủ cấp 135 trở lên, trong đó còn có một số Hỏa Sơn Thú cấp đại lĩnh chủ.
Nhiều quái vật như vậy, cho dù là một đoàn đội bậc ba ngàn người nhìn thấy cũng cảm thấy da đầu ngứa ran, bởi vì những quái vật này không chỉ rất có tổ chức, thậm chí ma lực phát ra trên người đều lờ mờ liền thành một thể, khiến uy lực của hỏa ma pháp phóng thích ra sẽ tăng gấp bội.
Ngay tức khắc trên mặt đất bay ra mấy ngàn đạo hỏa quang, ai nấy đều đánh tới Thạch Phong trong không trung.
Mấy ngàn đạo hỏa quang, tuy uy lực liên hợp lại không hoàn toàn, nhưng cũng có uy thế bậc bốn, đủ để khiến nghề nghiệp bậc bốn phổ thông phải vội vàng né tránh, căn bản không dám ứng đối chính diện.
- Tới hay lắm.
Thạch Phong nhìn mấy ngàn đạo hỏa quang đột kích tới, không chỉ không hề sợ hãi, ngược lại còn hưng phấn.
Chỉ thấy Thạch Phong vung tay lên, bắt đầu điều động lực lượng của thân thể ma lực.
Đột nhiên một đạo dao động lấy Thạch Phong làm trung tâm trong nháy mắt liền khuếch tán ra, mà đồng thời không gian xung quanh cũng cuốn lên một trận phong bạo, khiến cho cả không gian đều lâm vào chấn động.
Rầm rầm rầm!
Trong nhất thời, toàn bộ bầu trời truyền đến từng đợt tiếng nổ mạnh, bầu trời đều biến thành một mảng biển lửa, mấy ngàn đạo hỏa quang toàn bộ đều bị chôn vùi trong phiến bão táp này.
Sau đó lại thấy tất cả Hỏa Sơn Thú bị bão táp bao phủ đều quỳ xuống đất, căn bản không thể nhúc nhích nửa phần, chỉ có Hỏa Sơn Thú cấp đại lĩnh chủ mới có thể miễn cưỡng đứng vững, nhưng muốn hành động đều biến thành vô cùng gian nan, mà Hỏa Sơn Cự Thú là thủ lĩnh cũng lảo đảo, không tốt hơn Hỏa Sơn Thú cấp đại lĩnh chủ là bao nhiêu.
- Đây chính là Ma Pháp Lĩnh Vực của thân thể ma lực đạt tới 110% à?
Thạch Phong nhìn mấy ngàn con Hỏa Sơn Thú quỳ xuống đất, còn có Hỏa Sơn Cự Thú hành động gian nan, trong lòng cũng kinh thán.
Quá mạnh.
So sánh với Ma Pháp Lĩnh Vực lúc trước quả thực là thực một trời một đất, ngay cả đại lĩnh chủ cao đẳng cũng bị áp chế ác như vậy, sức hành động có thể có một nửa lúc trước đã tốt lắm rồi, hơn nữa đây còn là ma thú lấy lực lượng làm chủ, nếu là ma thú hệ nhanh nhẹn, sợ rằng sẽ bị áp chế ác hơn.
Có điều sau khi cảm khái một thoáng, Thạch Phong cũng không khách khí với các Hỏa Sơn Thú này, trực tiếp dùng ra Kiếm Nhận Lĩnh Vực, bảy thanh Ma Pháp Chi Kiếm đại sát tứ phương trong Hỏa Sơn Thú.
Tùy tiện một kích cũng có mấy ngàn vạn thương tổn, một bạo kích chính là hơn một ức, quái vật lĩnh chủ điểm sinh mệnh chỉ có mấy ức căn bản chính là chuyện hai ba kiếm.
Chỉ không thấy nửa tiếng, tổng cộng hơn ba ngàn con Hỏa Sơn Thú đã bị toàn diệt, cho dù Hỏa Sơn Cự Thú cũng chết trong tay Thạch Phong, ngay cả trốn cũng không được.
Mà điểm kinh nghiệm của Thạch Phong bởi vì chiến đấu vượt cấp, cột kinh nghiệm cũng tăng vọt, đương nhiên cũng bởi vì lên tới nghề nghiệp bậc bốn, điểm kinh nghiệm do lĩnh chủ trở xuống, bao gồm cả lĩnh chủ mang đến cũng ít hơn khi ở nghề nghiệp bậc ba rất nhiều, chỉ có kích sát quái vật đại lĩnh chủ trở lên, mới cho điểm kinh nghiệm bình thường.
Đây cũng coi như là chỗ không quá tốt của tấn thăng nghề nghiệp bậc bốn.
Có điều cho dù là như vậy, Thạch Phong cũng lên tới 34% cấp 127, tốc độ thăng cấp cực nhanh quả thực giống như bay vậy, không cần một ngày, có lẽ có thể thoải mái thăng lên hai cấp.
Chỉ là Thạch Phong đối với điều này cũng không cảm thấy một chút bất ngờ.
Bởi vì trong Thần Vực, sau khi lên tới bậc bốn, thăng cấp có thể nói là một chuyện rất nhẹ nhàng, chỉ cần có thể tìm được nơi nhiều quái vật là được.
Cho nên đời trước những nghề nghiệp bậc bốn đó mới thường xuyên oán giận, nơi có thể quét quái ở Thần Vực quá ít, rất nhiều lúc tìm quái so với giết quái còn phiền hơn, hơn nữa mệt nhất là sửa sang lại đồ rơi ra của quái vật, còn mất thời gian hơn giết quái mấy lần, thậm chí là hơn mười lần...
- Quả nhiên sửa sang đồ rơi ra còn mệt hơn là thăng cấp.
Thạch Phong nhìn đồ rơi ra trong phạm vi ngàn mét, cũng không khỏi đau đầu.
Lúc này hắn mới chính thức hiểu được nỗi khổ của những cao thủ bậc bốn đó.