Mà những cái này vẫn chỉ là một vấn đề nhỏ của khu thượng tầng, phiền phức thực sự là các loại tài nguyên rèn luyện, muốn trường thọ không phải chỉ ở khu thượng tầng là đủ, còn cần phối hợp với các loại rèn luyện và dược tề, những cái này đều là tiêu dùng cực lớn, nếu không có đủ tài lực và tài nguyên, căn bản không thể sinh hoạt ở đây.
Về phần người từ đầu đã được sinh ra ở khu thượng tầng, có thể một mực thoải mái sinh hoạt đến 12 tuổi, sau đó sẽ trải qua một loạt khảo hạch, cho tới mười lăm tuổi, nếu không thể thông qua khảo hạch, vậy sẽ trực tiếp bị đuổi ra khỏi khu thượng tầng.
Hơn nữa cho dù là thông qua khảo hạch cơ bản của công ty Lục Thần, cũng chỉ có thể mỗi ngày làm công cơ sở ở công ty Lục Thần, trừ khi có thể trước hai mươi tuổi vượt qua Tinh Thần Chi Lộ, lại hoặc là làm ra cống hiến rất lớn cho công ty Lục Thần, mới có thể đạt được quyền hạn, sau đó mới có thể xem như chân chính trở thành một người bình thường của khu thượng tầng.
Mà muốn khiến mình sống lâu hơn, sinh hoạt tốt hơn ở khu thượng tầng, có nhà sang, có quyền thế, tự do tự tại, trở thành đối tượng được các thế lực lớn nịnh bợ, nhất định phải tới khu trung tầng mới được, bằng không cũng chỉ là một con kiến sinh hoạt ở tầng cơ bản.
Phải biết rằng thọ mệnh trung bình của tầng cơ bản là 150 tuổi, không phải là mỗi người đều có thể sống đến một trăm năm mươi tuổi, một điểm quan trọng nhất là thanh xuân và sức khỏe thân thể, cho dù là có các loại tài nguyên của khu thượng tầng cung ứng, có thể bảo trì thân thể tràn ngập sức sống, tối đa cũng chính là năm mươi tuổi mà thôi, sau đó sức sống thân thể sẽ không ngừng giảm xuống, cho tới sau trăm tuổi sẽ triệt để giống như một lão nhân.
Chỉ có sinh hoạt ở bên khu trung tầng mới có biến đổi về chất, đạt tới tám mươi tuổi vẫn có thể duy trì sức sống thanh xuân, nhìn qua thì không khác gì ba mươi tuổi, cho tới 120 tuổi vẫn có thể duy trì tráng niên như bốn mươi tuổi, đạt được thanh xuân nhiều gần gấp đôi người ở tầng cơ bản.
Sức dụ hoặc như vậy?
Ai có thể không điên cuồng?
Sau khi Thạch Phong đi dạo một vòng, cũng trực tiếp lên tàu xe tự động miễn phí của khu thượng tầng, mất gần hai mươi phút tới trước cao ốc Lục Thần.
Không thể không nói khu thượng tầng đúng là khu thượng tầng, các loại phương tiện giao thông đều hoàn toàn miễn phí, hơn nữa có ô tô hoàn toàn tự động hướng dẫn, muốn đi đâu, chỉ cần một câu là trực tiếp đi tới.
Sau đó Thạch Phong trực tiếp một đường đi tới tầng bảy của cao ốc Lục Thần, cũng là tầng cơ bản của cao ốc Lục Thần, nơi đổi tất cả tài nguyên vật phẩm.
Bất kể là sử dụng điểm tín dụng để đổi tích phân, hay là dùng tài nguyên tập đoàn Lục Thần cần đến đổi cống hiến và tích phân, lại hoặc là đổi các loại dược tề vật phẩm của tập đoàn Lục Thần, người của tầng cơ bản đều sẽ chạy nơi này.
Chỉ vừa đến tầng bảy, lập tức phát hiện trong đại sảnh to bằng tám sân bóng rổ, lúc này đã đứng mấy ngàn người, so sánh với phòng đăng ký lần đầu tiên đến thì không biết náo nhiệt hơn bao nhiêu lần.
Mà tuyệt đại bộ phận trong những người này, đều là con cháu nhà giàu đến dùng điểm tín dụng đổi tích phân.
Tuy các tập đoàn tài chính lớn có thể kiếm được không ít tài nguyên, nhưng tập đoàn hoặc là tập đoàn tài chính kinh doanh hơn trăm năm.
Nhân khẩu của Gia tộc chính là không ít, trong đó rất nhiều gia tộc chỉ là để con cháu vào được khu thượng tầng đã không dễ dàng, cộng thêm tài nguyên mà tập đoàn Lục Thần cần không cái nào không phải tài nguyên cực kỳ hiếm có, các tập đoàn tài chính và tập đoàn cái này suy nghĩ tới tương lai ở khu thượng tầng, căn bản sẽ không để con cháu gia tộc tùy tiện sử dụng những tài nguyên này để đổi tích phân.
Cho nên con cháu của các tập đoàn tài chính lớn tiến vào khu thượng tầng, trừ người đã xác định có thể kế thừa ra, người khác chỉ có thể dựa vào bản thân thu hoạch tài nguyên khác ở khu thượng tầng, mà bởi vì tuyệt đại bộ phận trong những người này đều không có năng lực lợi hại gì để có thể thu hoạch tích phân và cống hiến từ khu thượng tầng.
Ai nấy chỉ có thể mỗi ngày đều tới đây, dùng điểm tín dụng đổi tích phân, khiến cho cửa đổi điểm tín dụng của tập đoàn Lục Thần đều rất náo nhiệt, mấy cửa sổ đổi, cơ hồ 24 tiếng đều có người tới đổi...
Có thể nói tập đoàn Lục Thần, mỗi ngày bên Sở hối đoái ở khu thượng tầng, cũng có thể kiếm tiền đếm tới mỏi tay, mỗi ngày đều có một lượng lớn con cháu nhà giàu tới đây xếp hàng đưa tiền.
Nếu Cảnh tượng này truyền ra ngoài, tuyệt đối có thể khiến tất cả mọi người cả kinh tới rớt cằm.
Bởi vì con cháu nhà giàu xếp hàng ở đây, không ai không phải thiếu gia và công chúa của các tập đoàn tài chính lớn, bình thường đừng nói là bảo bọn họ xếp hàng chờ cái gì, chỉ cần một câu cũng sẽ có vô số người đi làm việc hộ bọn họ.
Nhưng ở đây bọn họ lại chỉ có thể giống như người thường, thậm chí trong bọn họ, cũng không có một ai cảm thấy có gì không ổn, lại hoặc là làm ồn ở đây.
Trái lại cửa sổ đổi cống hiến lại chỉ có một, cửa này có thể nói bình thường cơ hồ không có người xếp hàng, chỉ cần tới là có thể trực tiếp đổi.
Có điều khi Thạch Phong đi qua, cửa sổ đổi ở khu cống hiến cũng đã có hai người đang đứng trước cửa sổ, hơn nữa hai người này còn đều là người mà hắn quen.
Mà hai người này không phải ai khác, một người chính là người thừa kế Hàn Dịch Phong của tập đoàn tài chính Năm Châu, cũng là một vị có tố chất thân thể khoa trương nhất trong các người thừa kế của tập đoàn tài chính lớn mà Thạch Phong từng gặp, đồng thời cũng là người không có cảm giác đại thiếu nhà giàu nhất, một người khác chính là quản gia Trác Lâm Thu.