- Là dư nghiệt của Thương Khung.
- Bày trận! Tuyệt đối không thể để bọn họ chạy thoát.
Thành viên của đoàn mạo hiểm Chiến Huyết ở xung quanh thấy một màn này, đều không khỏi lập tức hành động.
Ngay tức khắc lại thấy mấy chục chiếc ca nô của Chiến Huyết ở xung quanh hai tọa kỵ phi hành trực tiếp bố trí kết giới phong ấn, rõ ràng đã có bố trí với cách làm này của thành viên Thương Khung Chi Nhận.
Chỉ thấy hai tọa kỵ phi hành chưa bay lên được hai trăm mét, đã trực tiếp bị nhốt trong kết giới ma pháp phạm vi bao phủ đạt tới hơn mét, trên tấm chắn ma pháp bán trong suốt còn lờ mờ lộ ra phù văn và ma pháp trận, có thể nhìn ra đây là một ma pháp trận kết giới cao cấp.
Cho dù là quái vật truyền kỳ bậc bốn muốn phá từ bên trong, cũng cần không ít thời gian, càng đừng nói là người chơi nghề nghiệp bậc ba.
- Đáng chết!
Vị nữ Kỵ Sĩ cầm đầu thấy một màn này, trong ánh mắt lóe lên vẻ không cam tâm, lập tức nói với nam tử cầm đầu.
- Thần Ảnh phó đoàn trưởng, giờ phải làm sao đây? Chúng ta muốn phá kết giới này ít nhất cần hai ba phút, thời gian này, tuyệt đối đủ cho Chiến Huyết triệu tập nhân thủ tới đây rồi.
Mà Thần Ảnh mặc quần áo đen đứng ở trên Phù Du Phi Xà, cau mày cau mày, rõ ràng không có chuẩn bị gì với thủ đoạn này của đoàn mạo hiểm Chiến Huyết.
- Chịu rồi, lấy cứng chọi cứng đi, chờ lát nữa ta mở ra mô thức bùng nổ, chắc không cần một phút là có thể phá kết giới này, đến lúc đó ta sẽ cầm chân bọn họ, các ngươi nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này.
Thần Ảnh nhìn cao thủ của đoàn mạo hiểm Chiến Huyết từ xa xa chạy tới, không khỏi nhìn về phía nữ Kỵ Sĩ Phạm Mộc Nhiên.
- Nhớ kỹ, cho dù chỉ có một mình ngươi rời khỏi nơi này, cũng phải bất chấp mọi giá! Đây là hy vọng duy nhất của Thương Khung Chi Nhận chúng ta.
- Vâng.
Vẻ mặt Phạm Mộc Nhiên cũng trở nên nghiêm túc.
Hiện giờ Thương Khung Chi Nhận đã giải tán, đoàn mạo hiểm Chiến Huyết trên Long Tâm Đảo cũng lùng bắt thành viên của Thương Khung Chi Nhận bọn họ khắp nơi, Thương Khung Chi Nhận bọn họ muốn sinh tồn, hy vọng duy nhất chính là ra ngoài cầu viện, dẫu sao trên tay nàng có khế đất, bỏ ra cái giá nhất định, cũng không phải không thể mời được công hội siêu cấp từ ngoại giới đến hỗ trợ.
Nhưng mà còn không chờ Phạm Mộc Nhiên xoay người khống chế Phù Du Phi Xà rời khỏi, liền nghe thấy một thanh âm hùng hồn vang vọng trong đầu tất cả mọi người của Thương Khung Chi Nhận.
- Muốn chạy á? Nào có dễ dàng như vậy!
- Hôm nay các ngươi một người cũng đừng hòng chạy thoát.
Còn không chờ Thần Ảnh và Phạm Mộc Nhiên có phản ứng, lại thấy một đạo thân ảnh xuất hiện ở trước người bọn họ, vị nam tử này mặc một thân pháp bào màu đỏ sậm, hai mắt cũng lộ ra màu máu, tay cầm một thanh gậy gỗ màu đỏ, cả người đều tạo cho người ta một loại cảm giác tà dị không sao diễn tả được.
Mà nam tử tà dị này chỉ đứng trên không trung, lại khiến cho đám người Thần Ảnh cảm thấy đè nén, giống như trên người bị một ngọn núi lớn ép lên, ma pháp nguyên tố chung quanh là từng thời khắc áp bức bọn họ.
- Thảo Mộc Nhất Thu.
Thần Ảnh nhìn vị nam tử này, trong ánh mắt cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.
- Sao có thể! Ngươi không phải đang dẫn đội tới thế giới tầng bốn dưới lòng đất sao?
Đúng vậy nam tử tà dị trước mắt, chính là phó đoàn trưởng Thảo Mộc Nhất Thu của đoàn mạo hiểm Chiến Huyết, đồng thời cũng là Ma Đạo Sĩ bậc bốn, một tồn tại khủng bố có thể một kích hủy diệt non nửa hòn đảo.
Lúc trước cũng chính bởi vì Thảo Mộc Nhất Thu, khiến công hội siêu cấp Thập Tam Vương Đình cũng phải ăn quả đắng, cuối cùng không thể không lựa chọn nhượng bộ.
Bởi vì chỉ một ma pháp hủy diệt bậc bốn của Thảo Mộc Nhất Thu, đã tiêu diệt mấy vạn cao thủ của Thập Tam Vương Đình, phá hủy non nửa một hòn đảo cỡ nhỏ, cao thủ hàng đầu bậc ba chết trong đó có tới hơn hai mươi vị, cao thủ đỉnh phong nắm giữ vực cũng bị tiêu diệt ba người, sau trận chiến này, đã đưa Thảo Mộc Nhất Thu lên địa vị đệ nhất nhân của Long Tâm Đảo.
Mà Thương Khung Chi Nhận bọn họ cũng bởi vì tìm hiểu được, Thảo Mộc Nhất Thu tới thế giới tầng bốn dưới lòng đất, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không kịp trở lại, cho nên mới muốn thừa cơ chạy ra khỏi Long Tâm Đảo.
Nhưng hiện tại. . .
- Ha ha ha, nếu ta không tới thế giới tầng bốn dưới lòng đất, những dư nghiệt các ngươi sao lại nguyện ý chui ra?
Thảo Mộc Nhất Thu nhìn đám người Thần Ảnh, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh đầy khinh thường.
- Tính kế hay lắm.
Thần Ảnh cũng nắm chặt song quyền, không ngờ lại bị Thảo Mộc Nhất Thu lừa, ánh mắt nhìn Thảo Mộc Nhất Thu lập tức lạnh lùng.
- Trước kia chúng ta ở trên Long Tâm Đảo một mực là đối thủ, lần này ta cũng muốn lĩnh giáo một chút sau khi ngươi tấn thăng bậc bốn thì rốt cuộc là mạnh tới mức nào.
Nói xong Thần Ảnh mở ra mô thức bùng nổ, khí tức trên người đột nhiên tăng lên, hoàn toàn đạt tới trình độ quái vật truyền kỳ bậc bốn.
Có thể nói chỉ dựa vào khí thế lúc này, Thần Ảnh đã hoàn toàn không thua gì Thảo Mộc Nhất Thu.
- Ngu xuẩn.
Thảo Mộc Nhất Thu nhìn Thần Ảnh khí thế tăng mạnh, vẻ mặt không có bất kỳ biến hóa gì, ngược lại chỉ nhẹ nhàng vẫy tay một cái.
Ngay tức khắc Thần Ảnh còn chưa kịp phản ứng, hư không lại đột nhiên xuất hiện hơn mười sợi xích màu máu, trực tiếp trói lấy Thần Ảnh, cho dù Thần Ảnh phản ứng cực nhanh, ngay lập tức dùng ra ẩn độn muốn ngăn cản, nhưng sợi xích vẫn cuốn lấy Thần Ảnh, mà Thần Ảnh trong nhất thời lại không thể giãy ra, ngược lại còn càng lúc càng yếu ớt.