Mỗi một kiếm của Thạch Phong đều mang theo uy lực cắt đứt thiên hà, tuy đâm phá tấm chắn phòng ngự của Sabled, nhưng cũng khiến Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled có thời gian giảm xóc để dùng chiến đao đột kích kiếm quang.
Rầm rầm rầm. . .
Chỉ thấy trong không trung truyền tới từng tiếng nổ vang, thanh âm vang vọng toàn bộ Long Tâm Đảo, điểm sinh mệnh của Sabled cũng giảm xuống từng đoạn, cho tới khi một đạo kiếm quang cuối cùng oanh kích lên trên chiến đao, Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled cũng hóa thành một đạo lưu quang ầm ầm rơi xuống đất, đập ra một cái hố to sâu tới hơn mười mét.
Điểm sinh mệnh vốn còn lại một nửa, lúc này lại điên cuồng trôi đi, cho tới một giây sau, điểm sinh mệnh đã triệt để về không, hai mắt đầy vẻ không cam tâm nhắm lại.
Mà Thạch Phong ở trong không trung, cột kinh nghiệm đột nhiên tăng vọt, trực tiếp từ cấp 140 tăng lên tới cấp 141, trên người lóe ra một đạo hoa quang màu vàng.
Chỉ là mọi người không ai chú ý tới Thạch Phong trong không trung, chỉ cúi đầu, nhìn về phía Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled nằm trong hố to, đã đi đời nhà ma.
Lúc này toàn bộ cửa thành của Long Tâm Thành đều biến thành một mảng yên tĩnh, giống như thời gian cũng ngừng trôi.
- Chết rồi?
- NPC bậc bốn Cấp 160 lại như vậy như vậy? Người chơi nhìn Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled ngã xuống đất, ai nấy đều không thể tin được đây là sự thật, cảm giác Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled nói không chừng là giả chết, không phải thật sự bị kích sát. Cho dù là Thệ Huyết Chiến Hồn ở trên đầu tường, lúc này cũng cảm thấy tất cả đều là giả.
Đường đường là phó đoàn trưởng của Long Tâm Thành, một tồn tại mà trong nghề nghiệp bậc bốn cũng là cao thủ hàng đầu, sao có thể lại bị một người chơi kích sát?
Ở đây cũng chỉ có biểu hiện của ba người Kinh Vô Mệnh, Cô Cửu Cực, Vũ Lạc vẫn khá là bình tĩnh, đối với Thạch Phong kích sát vị Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled này, không cảm thấy quá bất ngờ, dẫu sao cấp bậc của Thạch Phong đã đạt tới 140, chênh lệch hai mươi cấp đối với nghề nghiệp bậc bốn mà nói, cũng không thể mang đến bao nhiêu ưu thế.
Chỉ là bọn họ không ngờ Thạch Phong có thể kích sát Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled dứt khoát như vậy, nhất là một kiếm khiến Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled trọng thương, bằng không sợ rằng trận chiến này vẫn phải đánh rất lâu, tuyệt đối sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.
Có điều Phạm Mộc Nhiên và Thần Ảnh ở bên cạnh lại há to miệng, vẻ mặt đờ đẫn, rõ ràng vẫn chưa phản ứng được thế này rốt cuộc là sao.
Mà khi mọi người không thể chấp nhận được một màn thực tại này, thực tại cũng hắt cho họ một gáo nước lạnh.
Chỉ thấy Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled đã tử vong không ngờ rơi ra mấy kiện vật phẩm, có một kiện trong đó còn là chiến đao mà Sabled một mực sử dụng.
Lúc này thanh chiến đao này chỉ là bồng bềnh trong không trung, đã tỏa ra uy áp không gì sánh bằng, khiến không ít người chơi bậc hai ở đây cảm thấy sợ hãi, chỉ có cao thủ nghề nghiệp bậc ba mới dễ chịu hơn một chút.
- Tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết.
Cũng không biết là ai thất thanh hô một câu, người ở toàn trường cuối cùng cũng đều có phản ứng, ai nấy nhìn chiến đao sáng như tuyết, hai mắt sáng rực, có một số người chơi thậm chí không nhịn được muốn xông tới cướp đoạt.
Chỉ là không chờ những người chơi này bước ra được một bước, Thạch Phong đã xuất hiện ở trước người Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled, uy thế khủng bố khiến tất cả người ở đây đều không khỏi dừng lại.
Bởi vì cảm giác áp bức lúc này Thạch Phong mang tới cho mọi người thật sự quá mạnh, cho dù Thạch Phong sớm đã thu liễm Ma Pháp Lĩnh Vực, nhưng vẫn khiến mọi người cảm thấy hô hấp khó khăn, không dám nhìn thẳng.
Về phần tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết trước mắt, lúc này mỗi người chơi đều không có chút ý đồ nào nữa.
Một kích sát ngay cả NPC bậc bốn cấp 160 cũng có thể kích sát, muốn giết đám người nhiều, sợ rằng một ý niệm là được, trừ khi cảm thấy mạng mình quá dài, muốn thử cảm giác bị xóa diệt.
Trong nhất thời lại thấy hơn vạn người chơi và mấy vạn NPC có mặt, thậm chí ngay cả NPC vệ binh chuẩn bị động thủ cũng đều lẳng lặng nhìn Thạch Phong nhặt lên từng kiện vật phẩm rơi ra của Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled trên mặt đất, cất vào trong ba lô...
- Nếu ta cũng có thể giống hắn, coi như không sống uổng phí một đời.
- Đừng nói là giống hắn, nếu ta có một nửa thực lực của hắn, có lẽ có thể hoành hành toàn bộ Long Tâm Đảo rồi.
Thành viên đoàn mạo hiểm quan vọng ở cảng nhìn Thạch Phong lẳng lặng nhặt đồ rơi ra, ai nấy đều sinh ra lòng khâm phục và hướng tới, sự kích động trong lòng đã không lời nào có thể diễn tả được.
Bởi vì có thể ở cửa lớn thành thị trung lập cỡ lớn Long Tâm Thành, trảm sát NPC bậc bốn, sự tích như vậy tuyệt đối là đệ nhất nhân của Thần Vực, thậm chí nếu truyền ra sợ rằng cũng không có ai tin.
Nhưng loại chuyện giống như nói nhảm này khiến bọn họ chính mắt chứng kiến, sao có thể không khiến bọn họ cảm thấy sôi trào?
Nhưng mà còn không chờ mọi người từ trong sự tích Thạch Phong kích sát Hắc Bào Kỵ Sĩ Sabled hồi thần, Thạch Phong lại bước ra một bước.
Chỉ thấy Thệ Huyết Chiến Hồn trên đầu tường còn chưa kịp phản ứng, Thạch Phong đã đứng trước người hắn, khiến ba gã cao thủ hàng đầu hộ vệ Thệ Huyết Chiến Hồn ở bên cạnh, trong nhất thời cũng không kịp phản ứng.
- Thệ Huyết đoàn trưởng, chúng ta lại gặp mặt rồi.
Thạch Phong nhìn Thệ Huyết Chiến Hồn, thản nhiên cười nói.
- Lúc này ta xuất hiện ở đây, chắc ngươi cũng biết ý đồ đến của ta rồi nhỉ.
Lời nói của Thạch Phong rất bình thản, trên mặt còn tươi cười, nhưng sắc mặt đám người Thệ Huyết Chiến Hồn lại tái nhợt, giống như gặp quỷ.