Trong tin tức, rất nhiều chứng cớ được biểu hiện ra, Linh Xà trước khi Bạch Khinh Tuyết bắt đầu kế hoạch, đã bị mua chuộc, vẫn không ngừng tuồn tình báo của Bạch Khinh Tuyết cho những người đó, để những người đó có chuẩn bị, ngay một giờ trước, Linh Xà đã trở thành một trong năm người quyết đấu của đối phương, có thể nói là bằng chứng như núi.
Hung Xà cũng á khẩu không nói được gì, hai mắt biến thành một mảng màu đỏ, điên cuồng liên hệ với Linh Xà, nhưng có thế nào cũng không liên hệ được, khiến hắn hận không thể lập tức chạy đi chất vấn.
Có điều so sánh với sự đau lòng của Hung Xà, Bạch Khinh Tuyết mới là người bị thương nặng nhất.
Linh Xà Một mực được chiếu cố giống như đệ đệ, không ngờ lại vào thời điểm mấu chốt nhất từ sau lưng đâm một đao, hơn nữa còn là trí mạng nhất.
Năm người quyết đấu, Bạch Khinh Tuyết đã tính ra thực lực của đối phương, nếu nói tỷ lệ thắng lớn nhất thuộc về nàng, Linh Xà, Dạ Phong, về phần tỷ lệ thắng của Triệu Nguyệt Như và Hung Xà có thể là không đến một nửa, hiện tại Linh Xà tới đối diện, thành ra khiến cho bên bọn họ rơi vào trong bất lợi.
- Khinh Tuyết, ngươi đừng lo, cho dù Linh Xà đầu phục, không phải chúng ta còn có mấy Chấp Hành Giả khác à?
Triệu Nguyệt Như vội vàng an ủi.
- Thực lực của bọn họ gần đây đều đề thăng không ít, cũng không phải không có cơ hội, giờ ta đi liên hệ với bọn họ, bảo bọn họ lập tức chạy tới.
Bạch Khinh Tuyết xua tay.
Linh Xà đã sớm phản bội, sợ rằng át chủ bài trong tay nàng trừ Dạ Phong ra, đã sớm bị đối diện biết được, có lẽ căn bản là không được, kế hiện tại, chỉ có thể tùy tiện tìm một người thế thân, còn lại thì xem vận khí.
Hiện tại nàng vẫn chưa tới mức sơn cùng thủy tận, vẫn có khả năng đánh bại bên đối diện, chỉ cần hai người Triệu Nguyệt Như và Hung Xà có thể thắng một trận là được.
Lúc này Bạch Khinh Tuyết cũng cảm thấy may mắn vì mình không nói ra chuyện Dạ Phong, mới khiến cục diện hiện tại không đến mức trở thành tử cục.
Thạch Phong ở bên cạnh thấy một màn này, không biết vì sao lại nghĩ tới chuyện Bạch Khinh Tuyết rời khỏi Phệ Thân Chi Xà, không còn đặt chân vào giới trò chơi ảo nữa.
Lúc ấy Băng Tuyết Nữ Thần Bạch Khinh Tuyết rời khỏi, chính là đã dẫn tới chấn động ở toàn bộ giới trò chơi ảo, cơ hồ không ai không biết.
Có điều lúc ấy không ai biết là có chuyện gì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Bạch Khinh Tuyết Bạch Khinh Tuyết rời đi, thậm chí là không bước chân vào giới trò chơi ảo.
Hiện tại Thạch Phong suy nghĩ một chút, rất có thể là vì mâu thuẫn nội bộ của Phệ Thân Chi Xà, mới khiến Bạch Khinh Tuyết cuối cùng rời khỏi Phệ Thân Chi Xà.
Mà hiện tại nhìn tư thế này, chuyện vốn phải hai năm sau mới phát sinh, không ngờ lại tới trước.
- Thế này rốt cuộc là sao?
Thạch Phong vốn không đi tranh thủ thông Trưởng Miên Chi Địa, chính là lo lắng sẽ làm thay đổi lịch sử quá nhiều, khiến hắn không tiện nắm giữ, kết quả lịch sử giống như là hiệu ứng con bướm, hơn nữa còn là cấp tốc phát triển theo phương hướng rất không tốt.
Nếu lúc này Bạch Khinh Tuyết rời khỏi giới trò chơi ảo, chắc chắn là khiến Linh Dực mất đi một minh hữu đáng tin cậy, công hội khác có thể càng không kiêng nể gì.
Đây không phải là điều mà Thạch Phong muốn nhìn thấy.
Lịch sử đã hoàn toàn phát triển theo như khống chế, Thạch Phong cũng không nhận áp chế nữa, dứt khoát phá triệt để hơn một chút, cũng tiện mở ra một con đường tốt hơn.
Ngay khi Bạch Khinh Tuyết đang chuẩn bị tùy tiện tìm người thứ năm, Triệu Nguyệt Như ở bên cạnh lại điên cuồng liên hệ với người khác, Thạch Phong đột nhiên đi tới.
- Bạch tiểu thư, nếu ngươi cần tìm cao thủ, ta cũng dẫn tiến một vị cho ngươi.
Thạch Phong mở miệng nói.
Bạch Khinh Tuyết vừa nghe vậy, hai mắt lập tức sáng lên.
Nhưng Triệu Nguyệt Như lại lườm Thạch Phong một cái, nói:
- Dạ Phong ngươi đừng càn quấy, hiện tại cao thủ mà chúng ta cần không phải là cao thủ bình thường, mà là đại cao thủ, có thể lấy một địch trăm, nhưng lại không thể quá nổi danh, tốt nhất là cao thủ ẩn sĩ, Thủy Sắc Sắc Vi và Hỏa Vũ của Linh Dực Công Hội các ngươi đích xác có đủ thực lực, nhưng ngoại viện là như vậy là danh khí quá cao, đối phương biết thực lực thì khẳng định sẽ không nguyện ý.
Lần này hai bên so đấu hoàn toàn là chuyện của nội bộ Phệ Thân Chi Xà, cho nên hai bên đã sớm ước định trước, tiến hành bí mật, có thể mời ngoại viện, nhưng có một tiền đề, không thể là cao thủ nổi danh, để bớt dẫn tới sự chú ý của ngoại giới.
Đương nhiên, dẫn tới sự chú ý của ngoại giới, cũng chỉ là lời nói dối gạt người.
Kỳ thật là đối phương không muốn để Bạch Khinh Tuyết mời đến ngoại viện quá mạnh, nội tình của Bạch Khinh Tuyết ở Phệ Thân Chi Xà quá ít, nếu hai bên so đấu thực lực nội bộ Phệ Thân Chi Xà, đối với Bạch Khinh Tuyết mà nói là bất lợi có tính áp đảo.
Về phần Thủy Sắc Sắc Vi mà Bạch Khinh Tuyết biết tên, còn có cao thủ Thích Khách Hỏa Vũ hiện tại là nhất đẳng ở Linh Dực Công Hội, chỉ cần đối diện không ngốc, khẳng định sẽ không đáp ứng.
Mà nếu là hội trưởng Hắc Viêm của Linh Dực Công Hội, trừ khi đối phương điên rồi, một lòng muốn nhận thua.
Thạch Phong cũng nhìn Triệu Nguyệt Như, cười bảo:
- Người ta muốn dẫn tiến, tuyệt đối không phải là người ai ai cũng biết, về phần thực lực hiện tại mạnh thế nào thì ta không biết, nhưng không lâu trước ở trên xếp hạng thực lực của Linh Dực Công Hội thì xấp xỉ với Thủy Sắc Sắc Vi và Hỏa Vũ.
Nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, Triệu Nguyệt Như có nghĩ tới vỡ cả đầu cũng không ra.
Có điều nhìn thần thái của Thạch Phong thì không giống như là đang lừa người, khiến nàng có chút buồn bực.