- Liều mạng.
Trong ánh mắt Linh Xà lộ ra vẻ điên cuồng cuối cùng, lúc này hai người cách nhau gần như vậy, chủy thủ của hắn hoàn toàn có thể chạm đến Tử Yên Lưu Vân.
Trong phút chốc, Linh Xà nắm chặt chủy thủ, vung ra bảy tám đạo ngân mang đâm về phía Tử Yên Lưu Vân.
Nhưng Tử Yên Lưu Vân giống như căn bản không nhìn thấy, ngón tay ngọc búng một cái.
Lập tức chủy thủ Linh Xà vung ra dừng lại, một cỗ lực lượng vô cùng cường đại đè ép toàn thân Linh Xà, hai thanh chủy thủ còn cách Tử Yên Lưu Vân chỉ mấy cm mà không thể tiến thêm.
Lập tức thấy Linh Xà bay ra ngoài 20 mét, nặng nề va vào trên vách tường sân thi đấu, phun ra một ngụm máu tươi, chết tới không thể chết thêm được nữa!
Người thắng của trận thứ năm Tử Yên Lưu Vân!
Tử Yên Lưu Vân giành thắng lợi một cách thoải mái, toàn bộ sân thi đấu đều lâm vào yên tĩnh.
Linh Xà có nói như thế nào cũng là một trong Thập Nhị Sứ Đồ của Phệ Thân Chi Xà, không ngờ lại bị chơi chết như vậy, thậm chí còn không tạo thành một chút điểm thương tổn cho một Mục Sư. Nói ra cũng cảm thấy bất khả tư nghị.
- Thắng rồi à?
Tuy Triệu Nguyệt Như một mực cầu nguyện Tử Yên Lưu Vân có thể giành chiến thắng, nhưng hoàn toàn không ngờ lại thắng một cách thoải mái như vậy.
Có điều chiêu thức của Tử Yên Lưu Vân thật sự quá quái dị.
Nhất là một chiêu cuối cùng, một kéo một đẩy, trực tiếp phát huy ra kỹ năng Hắc Quan này đến cực hạn lớn nhất.
Phương thức chiến đấu của Tử Yên Lưu Vân và Dạ Phong rõ ràng là khác nhau.
Tử Yên Lưu Vân không có công kích kinh diễm, chỉ phát huy kỹ năng đến cực hạn lớn nhất, từ đầu tới cuối, Linh Xà đều không phát huy ra được ưu thế kỹ xảo của mình, có thể nói là bị Tử Yên Lưu Vân đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Trên kỹ xảo chiến đấu mà nói, Triệu Nguyệt Như không cao minh hơn Tử Yên Lưu Vân là bao nhiêu, không giống loại cao thủ cao không thể với như Thương Lang Chiến Thiên và Dạ Phong, chỉ là kỹ năng Tử Yên Lưu Vân nắm giữ quá lợi hại, cho dù Linh Xà có kỹ thuật tốt hơn Tử Yên Lưu Vân, cuối cùng vẫn thua.
- Dạ Phong, Tử Yên nàng đúng là Mục Sư à?
Tuy Bạch Khinh Tuyết vui sướng, nhưng phần lớn là tò mò, nàng không tin một Mục Sư lại có loại kỹ năng đó, hơn nữa thuộc tính cơ bản cũng cao hơn Triệu Nguyệt Như không ít.
- Đúng, cũng không đúng.
Thạch Phong cũng đoán được suy nghĩ của Bạch Khinh Tuyết, cười bảo:
- Thế là sao?
Triệu Nguyệt Như cũng hiếu kỳ hỏi:
- Tử Yên là từ nghề nghiệp Mục Sư bậc không đã chuyển chức thành Tinh Thuật Sư nghề nghiệp ẩn tàng bậc một, không chỉ có kỹ năng cố hữu của Mục Sư, còn có kỹ năng của Tinh Thuật Sư.
Thạch Phong chậm rãi giải thích:
- Đánh bại Linh Xà chính là kỹ năng truyền thừa bậc một của Tinh Thuật Sư, uy lực thì các ngươi cũng thấy rồi.
- Nghề nghiệp bậc một, ngươi là nói Tử Yên đã là nghề nghiệp bậc một?
Triệu Nguyệt Như há to miệng, nhìn Tử Yên Lưu Vân hơi đắc ý đứng bên cạnh Thạch Phong.
Nghề nghiệp bậc một!
Điều này đối với người chơi hiện tại mà nói, hoàn toàn là không có khái niệm, nhưng thân là cao thủ, ít nhiều cũng biết chuyển chức thành nghề nghiệp bậc một khẳng định là mạnh hơn nghề nghiệp bậc không, nhưng nhiệm vụ chuyển chức quá rườm rà, độ khó cũng không nhỏ, lại hao phí thời gian, cho nên đều thăng cấp trước.
Nhưng không ngờ chênh lệch giữa nghề nghiệp bậc một và nghề nghiệp bậc không lại lớn như vậy
- Đây là chênh lệch giữa người chơi bậc không và người chơi bậc một sao?
Triệu Nguyệt Như nghĩ đến Linh Xà bị đánh bại thoải mái như vậy, trong lòng lập tức khao khát đối với tấn thăng thành nghề nghiệp bậc một.
Mà sau khi nghe Thạch Phong giải thích, Bạch Khinh Tuyết cũng giật mình.
Chẳng trách cấp bậc của hai người chỉ có cấp 22, thì ra đoạn thời gian này đang một mực làm nhiệm vụ chuyển chức.
- Linh Dực Công Hội đúng là ngọa hổ tàng long.
Bạch Khinh Tuyết nhìn Tử Yên Lưu Vân, trong lòng cảm khái.
- Xem ra Phệ Thân Chi Xà cũng phải nhanh chóng chuyển chức.
Nghề nghiệp bậc một lợi hại như vậy, nếu hiện tại có thể có một số lớn người chơi nghề nghiệp bậc một, quả thực là khủng bố.
Đến lúc đó phó bản gì mà không công chiếm được?
Có thực lực này, tốc độ thăng cấp cũng có thể đề thăng trên diện rộng.
So sánh với bọn họ hiện tại đi thăng cấp hoặc là hạ phó bản, quả thực chính là lãng phí sinh mệnh.
Lúc này năm trận quyết đấu đã kết thúc toàn bộ, người thắng là bên Bạch Khinh Tuyết, thất bại là bên Tào Thành Hoa, lúc này hai mắt hắn đã đỏ rực, hận không thể bóp chết Linh Xà vừa phục sinh.
Hắn ngàn tính vạn tính, không ngờ cuối cùng Bạch Khinh Tuyết có thể tìm tới hai ngoại viện lợi hại như vậy.
Có điều lúc này hắn có nghĩ gì cũng vô nghĩa, bởi vì Chủ Thần Hệ Thống đã bắt đầu thực hiện khế ước, thân thể của Tào Thành Hoa bắt đầu chậm rãi tiêu tán, Chủ Thần Hệ Thống đang trục xuất Tào Thành Hoa.
Đường đường là hội trưởng quản lý của Phệ Thân Chi Xà, cũng coi như là nhân vật vang danh trong giới trò chơi ảo, bá chủ một phương sắp xưng bá Thần Vực, lại như vậy không thể tiến vào Thần Vực nữa.
Sau khi không còn Tào Thành Hoa làm chỗ dựa, Linh Xà vừa phục sinh, và cả Hắc Tâm Tiễn cũng có chút lúng ta lúng túng.
Từ giờ trở đi, Bạch Khinh Tuyết chính là hội trưởng của Phệ Thân Chi Xà, muốn đối phó bọn họ quả thực chính là dễ như trở bàn tay.
Mà Linh Xà cũng hối hận tới thối cả ruột.
Vốn tưởng rằng đi theo Tào Thành Hoa, sau này có thể thăng chức rất nhanh, kết quả lại thành như vậy...
Ngay khi Linh Xà và Hắc Tâm Tiễn đang tâm phiền ý loạn, Thương Lang Chiến Thiên là ngoại viện rất bất ngờ lại đứng lên, đi tới trước người Bạch Khinh Tuyết.
- Bạch tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt rồi.
Thương Lang Chiến Thiên mỉm cười một cái bắt chuyện.