Vì để khiến chiến đấu của Thần Vực chân thật hơn, công kích của người chơi không còn phân địch ta.
Dưới tình huống hai người tổ đội, cho dù đội hữu sử dụng kỹ năng công kích đồng bạn, đồng bạn cũng sẽ không chịu thương tổn, nhưng sau khi mở ra hệ thống chiến đấu tự do, nếu không cẩn thận đánh trúng đội hữu, đội hữu cũng sẽ chịu thương tổn.
Ngoài ra kỹ năng mà bản thân người chơi sử dụng cũng có thể thương đến mình, ví dụ như người chơi sử dụng kỹ năng quần công, nếu bản thân cũng ở trong phạm vi kỹ năng quần công này, cũng sẽ chịu thương tổn, sau khi hệ thống chiến đấu tự do này mở ra, không ít người chơi bởi vì bị ngộ thương mà đưa vào mộ địa.
Bởi vì như vậy, khi ngươi chơi công kích, phải có sức nắm giữ cường đại đối với công kích mình, bằng không trang bị có tốt tới mấy, cũng sẽ không có ai nguyện ý cùng nhau hạ phó bản.
- Hội trưởng, xảy ra chuyện gì vậy?
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Thạch Phong, không khỏi hỏi.
- Hiện tại chúng ta đã mở ra hệ thống chiến đấu tự do, sau này kích của chúng ta sẽ không phân địch ta, một lúc nữa khi chiến đấu phải cẩn thận, đừng ngộ thương đội hữu và bản thân.
Thạch Phong giải thích.
Nhưng người khác còn chưa kịp phản ứng đây là chuyện gì, cửa ra vào của động thiên đã bị một đạo tấm chắn ánh sáng màu tím sẫm ngăn cản.
Hắc Tử chỉ không cẩn thận chạm vào một chút, điểm sinh mệnh lập tức giảm xuống 1000 điểm.
Dọa Hắc Tử vội vàng rời xa tấm chắn ánh sáng.
- Chúng ta đã rơi vào cạm bẫy rồi, cẩn thận xung quanh, đừng tùy tiện xuất thủ.
Thạch Phong nhìn nhìn tấm chắn ánh sáng màu tím sẫm chỗ cửa động, lại nhìn chung quanh một chút.
Lập tức phát hiện trong Tinh Thần Vẫn Lạc Chi Địa vốn một con quái vật cũng không có đột nhiên lao ra một đống Lang Nhân Chiến Sĩ, trong tay cầm thuẫn bài và vũ khí, ai nấy nhìn họ chằm chằm, nhe răng nhếch miệng, chỗ khóe miệng chảy xuống nước miếng tanh hôi, đã coi bọn họ là đồ ăn.
Lang Nhân Chiến Sĩ, cấp tinh anh, cấp 27, điểm sinh mệnh 42000.
Tuy Lang Nhân Chiến Sĩ yếu hơn Viêm Hùng Thú, nhưng Lang Nhân Chiến Sĩ trong Tinh Thần Vẫn Lạc Chi Địa lại rất nhiều, đều là một đámtừ hơn mười con tạo thành, khó đối phó hơn xa hai ba con Viêm Hùng Thú.
- Hội trưởng, giờ phải làm sao đây?
Hắc Tử nhìn mấy trăm con Lang Nhân Chiến Sĩ chậm rãi tiến về phía họ, trong lòng có chút không vững, nói:
- Vừa chiến đấu vừa tìm cửa ra.
Thạch Phong cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt hơn, cửa vào bị đóng, hiện tại lại xuất hiện nhiều Lang Nhân Chiến Sĩ như vậy, cũng chỉ có thể vừa đánh vừa chạy.
- Ta đi mở đường, Hỏa Vũ, Phi Ảnh các ngươi yểm hộ, Thủy Sắc ngươi chú ý hạn chế những Lang Nhân Chiến Sĩ đó.
Dựa theo kinh nghiệm trước kia của Thạch Phong, tất cả cạm bẫy trong Thần Vực đều có một đường sinh cơ, chỉ cần tìm được phương pháp phá giải, có thể đào xuất sinh thiên.
Cạm bẫy trước mắt này, rõ ràng là nhằm vào người không quen thuộc với hệ thống chiến đấu tự do, nếu mọi người dùng kỹ năng loạn xạ, có thể là không giết được quái vật, ngược lại chơi chết bản thân.
Cho nên dứt khoát để hắn tới xuất thủ.
Sau đó Thạch Phong dẫn theo tiểu đội lao về phía chỗ ít Lang Nhân Chiến Sĩ nhất.
Tuy ít, nhưng số lượng cũng vượt quá mười con.
Nhìn đám người Thạch Phong xông tới, những Lang Nhân Chiến Sĩ này há miệng gầm lên một tiếng, lập tức giơ vũ khí lên giết tới Thạch Phong, Lang Nhân Chiến Sĩ khác ở xa xa cũng bắt đầu nhao nhao bao vây bọn Thạch Phong.
- Đừng ham chiến, dụ chúng tập trung lại rồi kích sát.
Thạch Phong nói xong liền dẫn đầu xông tới phía trước những Lang Nhân Chiến Sĩ này, rút ra Thâm Uyên Giả và Luyện Ngục Chi Ảnh, một phát chém ra ra hơn mười kiếm, từng đạo kiếm quang bay về phía chỗ yếu hại của Lang Nhân Chiến Sĩ một cách chính xác.
Tốc độ Công kích của Thạch Phong cực nhanh, tuy những Lang Nhân Chiến Sĩ này đã dùng vũ khí để ngăn cản, nhưng kiếm quang của Thạch Phong, lại đánh vào thân thể của Lang Nhân Chiến Sĩ trước một bước, dưới một kiếm, Lang Nhân Chiến Sĩ hình thể cao hơn 2 thước lập tức bị đánh bay, trên đầu đều bắn ra hơn một ngàn điểm thương tổn.
Hơn mười con Lang Nhân Chiến Sĩ bị đánh bay, Thạch Phong căn bản không ham chiến, không nói hai lời dẫn theo tiểu đội xuyên tới.
Nếu có thể thì Thạch Phong cũng muốn lập tức kết thúc những Lang Nhân Chiến Sĩ này, nhưng muốn kích sát những Lang Nhân Chiến Sĩ này, hậu quả chính là sẽ bị nhiều Lang Nhân Chiến Sĩ hơn bao vây, đến lúc đó muốn trốn cũng không trốn được.
Cứ như vậy dưới sự mở đường của ba người Thạch Phong, Hỏa Vũ, Phi Ảnh, tiểu đội sáu người không ngừng xông tới.
Đối với Lang Nhân Chiến Sĩ đuổi sát không tha ở phía sau, Thủy Sắc Sắc Vi một mực phóng thích tường băng và Băng Phong Cầu, mượn cái này để làm chậm lại tốc độ của Lang Nhân Chiến Sĩ, khiến Lang Nhân Chiến Sĩ căn bản là không đuổi kịp.
Tuy Lang Nhân Chiến Sĩ không đuổi kịp, nhưng Lang Nhân Chiến Sĩ ở phía sau bất tri bất giác cộng dồn lại tới hơn một ngàn, cùng nhau điên cuồng đuổi theo, nếu đám người Thạch Phong có sơ xuất thì hoàn toàn có thể toi mạng.
- Địa hình phía trước không tồi, ta Hỏa Vũ, Phi Ảnh ba người sẽ chống đỡ Lang Nhân Chiến Sĩ ở phía sau, Hắc Tử sử dụng Quang Chi Tinh Thần, xa một chút cũng không sao, nhớ kỹ đừng để chúng ta cũng tiến vào phạm vi thương tổn của Quang Chi Tinh Thần.
Thạch Phong một mực vừa chạy vưa quan sát địa hình xung quanh, dư quang liếc thấy một địa thế cao, đường ra vào rất chật hẹp, hai ba người là có thể che kín, thế là liền cấp tốc chạy tới.
- Giao cho ta đi, xem ta tiêu diệt hết đàn sói con này.
Hắc Tử gật đầu.
Ngay khi đám người Thạch Phong vào tiến vào đường nhỏ chật hẹp, ba người Thạch Phong lập tức xoay người đối mặt với Lang Nhân Chiến Sĩ đang lao thẳng tới.