Hắn đã sớm nói với Bạch Khinh Tuyết, muốn thành lập một công hội sinh hoạt, lúc ấy còn muốn nhờ Phệ Thân Chi Xà tuyên truyền đề thăng nhân khí, cho dù Bạch Khinh Tuyết không nói, hắn cũng chuẩn bị vào lúc thích hợp nhờ Phệ Thân Chi Xà quảng cáo cho Chúc Hỏa Thương Hành một chút.
Phệ Thân Chi Xà là công hội nhất lưu, thành viên công hội rất nhiều, cũng vô cùng phân tán, ở các thành thị lớn của Tinh Nguyệt Vương Quốc cơ hồ đều có người của Phệ Thân Chi Xà, thậm chí vương quốc khác cũng có, nếu tuyên truyền ở toàn bộ các thành thị lớn của Tinh Nguyệt Vương Quốc, đến lúc đó sinh ý của Chúc Hỏa Thương Hành muốn không tốt cũng khó.
Có điều mảnh hộ giáp cường hóa sơ cấp là cung không đủ cầu, cho dù đi tuyên truyền, thu nhập cũng sẽ không gia tăng, cho nên mới muốn chờ một chút.
- Quá tốt, như vậy chuyện đơn giản hơn ra, ta muốn góp cổ phần vào Chúc Hỏa Thương Hành, cổ phần muốn cũng không nhiều lắm, chỉ cần 20%, đương nhiên ta sẽ cung cấp cái giá tương ứng cho ngươi, trong đó có 30% cổ phần của Phệ Thân Chi Xà, còn có rất nhiều tài chính, con đường, tài liệu, có thể khiến Chúc Hỏa Thương Hành phát triển rất nhanh.
- Không biết Hắc Viêm hội trưởng ngài cảm thấy thế nào?
Đề nghị Bạch Khinh Tuyết đề xuất không thể nói là không mê người.
Ngay cả nguyên lão và Triệu Nguyệt Như của Phệ Thân Chi Xà đứng bên cạnh Bạch Khinh Tuyết cũng há to miệng.
Phệ Thân Chi Xà nói như thế nào cũng là công hội nhất lưu, nhà to nghiệp lớn, không biết trải qua bao nhiêu năm nỗ lực mới có địa vị hôm nay, tuy nội háo hao nghiêm trọng, nhưng thực lực vẫn kinh người, không phải những công hội nhị lưu đó có thể so sánh.
Chỉ là vì 20% cổ phần của một thương hành, không ngờ muốn bỏ ra 30% cổ phần của Phệ Thân Chi Xà thì không nói, còn có thể cung cấp các loại tài nguyên tài nguyên, cái này quả thực chính là điên rồi.
- Khinh Tuyết, ngươi điên rồi, hiện tại ngươi chỉ mới nắm giữ 50% cổ phần của Phệ Thân Chi Xà, không ngờ lại lấy ra 30% cho Hắc Viêm, vạn nhất Hắc Viêm liên thủ với Tào Thành Hoa thì sao?
Triệu Nguyệt Như nhỏ giọng khuyên giải.
Không phải Triệu Nguyệt Như không tin được Hắc Viêm, chỉ là 30% cổ phần của Phệ Thân Chi Xà không tầm thường, Bạch Khinh Tuyết hoàn toàn có thể lợi dụng những cổ phần này để lôi kéo thêm một số nguyên lão, như vậy Tào Thành Hoa muốn quấy rối cũng không dễ dàng, so với có được 20% cổ phần của Chúc Hỏa Thương Hành thì hữu dụng hơn nhiều.
- Đúng rồi, Khinh Tuyết tiểu thư, ngươi phải suy xét cho kỹ, những cổ phần này là thủ đoạn cuối cùng mà đại thiếu gia vất vả lắm mới để lại cho ngươi để chế hành Tào Thành Hoa, lúc này nếu cho người khác, tuy Tào Thành Hoa không thể lại tiến vào trong Thần Vực, có điều lại không ảnh hưởng gì tới quyền lực của hắn ở công ty trong hiện thực, không có Hộ Thân Phù này, hắn rất dễ có thể liên hợp với cổ đông khác của công ty để đối phó ngươi.
Một vị nam tử gần năm mươi tuổi, mặc phục sức quản gia cũng khuyên giải.
- Các ngươi không cần phải nói gì, trong lòng ta có tính toán.
Bạch Khinh Tuyết lắc đầu, lẳng lặng chờ Thạch Phong trả lời.
Nàng không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết là không đáng, có điều nàng làm giao dịch như vậy, là vì để khiến quan hệ giữa hai công hội sâu sắc hơn.
Tuy nàng là hội trưởng của Phệ Thân Chi Xà, lại là cổ đông lớn của công ty, nhưng quyền lực trong tay nàng là có quyền lên tiếng nhưng lại không có tác dụng gì, càng đáng buồn hơn tuy nàng đã bồi dưỡng không ít người, nhưng người có thể sử dụng bên cạnh vẫn quá ít, nhất là cao thủ trong Thần Vực.
Tào Thành Hoa kinh doanh Phệ Thân Chi Xà nhiều năm, không biết đã bồi dưỡng ra bao nhiêu cao thủ.
Mà nàng cũng chỉ mới làm được mấy năm, người có thể bồi dưỡng có hạn.
Phân ra thắng bại với Tào Thành Hoa trong Thần Vực Quá sớm, khiến Tào Thành Hoa hạ nhẫn tâm, khiến toàn bộ cao thủ dưới tay hắn tự lập làm vương, lại thêm lung lạc được không ít nguyên lão, còn âm thầm không ngừng di dời nhân thủ, lờ mờ có xu thế muốn chia tách Phệ Thân Chi Xà.
Nếu là một phân thành hai, 50% cổ phần trong tay nàng cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, cho nên dứt khoát dùng để lung lạc Linh Dực Công Hội.
Linh Dực Công Hội hiện tại nhìn thì chỉ chiếm một thành, vẫn không bằng rất nhiều công hội nhị lưu, nhưng thành thị mà Linh Dực Công Hội chiếm lại là thành thị có nhân khẩu lớn thứ hai của Tinh Nguyệt Vương Quốc, mạnh hơn chiếm lĩnh vài ba thành nhỏ mấy chục vạn nhân khẩu nhiều.
Nhất là khi nhìn thấy biểu hiện của Dạ Phong và Tử Yên Lưu Vân.
Tuy cánh của Linh Dực hiện tại chưa dày, nhưng Bạch Khinh Tuyết đã nhìn thấy răng nanh sắc bén của Linh Dực, chỉ là đang đợi đến thời cơ thích hợp, sẽ xé nát tất cả kẻ địch ngăn cản nó xưng bá Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Lúc này chỉ là việc Chúc Hỏa Thương Hành có thể thành lập ở đoạn đất hoàng kim của Tinh Nguyệt Vương Quốc, có thể nhìn ra thủ đoạn của Hắc Viêm lợi hại tới mức nào.
Mà bên kia Thạch Phong cũng đờ đẫn một lúc, bởi vì Thạch Phong cũng không ngờ Bạch Khinh Tuyết lại đưa ra giá cao như vậy.
Là công hội nhất lưu, 30% cổ phần chính là không tồi, đó chính là không biết có bao nhiêu tài sản, lại thêm các loại con đường hàng năm kinh doanh trò chơi ảo, giá trị này là vượt xa Chúc Hỏa Thương Hành.
Có điều Thạch Phong vẫn lắc đầu nói:
- Bạch tiểu thư, đề nghị của ngươi đích xác rất động lòng người, có điều thứ cho ta phải cự tuyệt.
- Cự tuyệt? Vì sao?
Bạch Khinh Tuyết mở to mắt đẹp, hoàn toàn không thể tin nổi nói.
Đề nghị của nàng hoàn toàn là chuyện tốt tặng tiền, Linh Dực và Phệ Thân Chi Xà mạnh mạnh liên thủ, bù đắp chỗ thiếu xót cho nhau, tuyệt đối có thể cung cấp không ít tiện lợi để xưng bá Tinh Nguyệt Vương Quốc, nàng không rõ vì sao Thạch Phong lại muốn cự tuyệt?