Lúc trước lo lắng kẻ địch quá mạnh, là vì kẻ địch nắm giữ ma pháp hủy diệt cỡ lớn, loại kỹ năng này không phải người chơi bình thường có thể học được, ít nhất là cao thủ thực lực rất mạnh hoặc là có công hội lớn làm chỗ dựa, nếu là công hội lớn nhằm vào Nhất Tiếu Khuynh Thành thì cũng thôi, bởi vì uy vọng của Nhất Tiếu Khuynh Thành ở Phong Diệp Thành cực cao, muốn đối phó đoàn trăm người bọn họ này, nói như thế nào cũng phải phái ra mấy trăm người đến vây quét, nhưng hiện tại chỉ xuất hiện một người, chắc là một cao thủ giết người đoạt bảo, dựa vào Vô Ảnh Thử là đủ để ứng phó rồi, nếu không được, cũng có thể bảo người khác đi hỗ trợ.
Dựa vào kỹ thuật chiến đấu của bọn họ, vừa đối mặt với BOSS vừa đối mặt với mấy trăm người thì đích xác vô cùng nguy hiểm, nhưng đối mặt với còn lại, chỉ cần phân ra một người đi đối phó là được, người khác có thể đánh BOSS thay đổi.
Chỉ thấy khi Vô Ảnh Thử cách 30 mét thì đột nhiên mở ra tiềm hành, làm tốt tiết tấu một phát tiêu diệt Thạch Phong.
Có điều Thạch Phong là ai?
Dưới Toàn Tri Chi Nhãn, tất cả kẻ địch không chỗ nào để che giấu, tốc độ di chuyển lúc trước là Thạch Phong cố ý thể hiện ra, không dùng tốc độ nhanh nhất.
Lúc này Thạch Phong đột nhiên gia tốc.
Vù một tiếng, chỉ để lại một đạo tàn ảnh.
- Nhanh quá.
Vô Ảnh Thử đầu tiên là kinh ngạc, sau đó trong lòng căng thẳng, hắn biết, gặp phải tay cứng rồi.
Có điều đã chậm muộn rồi, hai người cách nhau chỉ 20 mét, Thạch Phong mở ra Truy Phong Kiếm, dưới toàn tốc, trong nháy mắt đã tới trước người Vô Ảnh Thử, sau đó một kiếm hạ xuống.
Vô Ảnh Thử kinh hãi, có điều tố chất cao thủ khiến hắn lập tức làm ra phản ứng ứng đối, hơn nữa hắn đã bắt được quỹ tích kiếm đạo của Thạch Phong, lập tức nghênh đón.
Chỉ thấy một đạo ngân mang lấp lánh, Vô Ảnh Thử từ trong tiềm hành trong, nhìn Thạch Phong mặc áo choàng màu đen, hoàn toàn không nhìn rõ dung mạo với vẻ khiếp sợ.
- Sao lại có kiếm nhanh như vậy!
Vô Ảnh Thử cúi đầu nhìn nhìn ngực đã bị xuyên thủng, trong lòng dâng lên sóng gió động trời, mà điểm sinh mệnh của hắn cũng cấp tốc thấy đáy, ầm ầm ngã xuống đất không nhúc nhích.
Vô Ảnh Thử bị thuấn sát, đám người Thương Lang Chiến Thiên một mực lưu tâm tới Vô Ảnh Thử cũng sửng sốt.
Vô Ảnh Thử mạnh thế nào, thân là đội hữu, bọn họ biết rất rõ.
Hơn nữa Vô Ảnh Thử là Thích Khách bậc một, nắm giữ Quan Chi Nhãn, có thể dễ dàng thấy rõ quỹ tích công kích của đối thủ để làm ra phản ứng thỏa đáng nhất, cộng thêm một thân trang bị phần lớn là phẩm chất Tinh Kim cấp 25, điểm sinh mệnh có chừng hơn 4400, cho dù Thương Lang Chiến Thiên muốn làm thịt Vô Ảnh Thử cũng phải phí một phen tay chân, thậm chí Vô Ảnh Thử muốn chạy thoát thân, Thương Lang Chiến Thiên cũng không làm gì được.
Hiện tại lại bị một kiếm miểu sát...
Mà bọn họ lại ngay cả đã xảy ra gì cũng không biết, chỉ nhìn thấy một Kiếm Sĩ mặc áo choàng màu đen, không nhìn rõ dung mạo, lợi kiếm màu bạc trong tay hóa thành một đạo ngân mang, sau đó mà Vô Ảnh Thử tử vong.
Điều này sao có thể không khiến bọn họ khiếp sợ?
Sau khi Thạch Phong kích sát Vô Ảnh Thử không dừng lại, lại lao về phía đám người Thương Lang Chiến Thiên.
Lần này hắn không giữ lại tốc độ, mà là toàn tốc tiến lên, ở trong đêm đen giống như u linh quỷ mị, hoàn toàn khiến người ta không nhìn rõ thân ảnh.
- Không tốt, hắn ẩn tàng thực lực, không phải nghề nghiệp bậc một rút trước, để ta ngăn cản BOSS, người khác đi cầm chân người đó, chú ý bảo trì cự ly với hắn, tốc độ kiếm của hắn quá nhanh, đừng tới quá gần.
Thương Lang Chiến Thiên lập tức hô lên trong trò chuyện đoàn đội.
Tuy Thương Lang Chiến Thiên đã truyền đạt chỉ thị tốt nhất, có điều trong lòng Thương Lang Chiến Thiên vẫn rất kinh ngạc.
Vì sao hắn lại gặp phải cao thủ như vậy tập kích?
Hơn nữa nhìn tư thế, vừa bắt đầu đã chính là nhằm vào bọn họ mà đến.
Điều này khiến Thương Lang Chiến Thiên rất khó hiểu.
Đoàn đội này của bọn họ trước nay rất âm thầm ở Nhất Tiếu Khuynh Thành, cũng không trêu ai chọc ai, là đoàn tinh anh vương bài do Nhất Tiếu Khuynh Thành âm thầm tổ chức, thậm chí thành viên bình thường của công hội cũng không biết tới đoàn đội này của bọn họ.
Nhưng người tới lại đúng vào thời cơ tốt nhất đột kích bọn họ.
Có điều bất khả tư nghị nhất vẫn là thực lực của kẻ tập kích, tuyệt đối là cao thủ hắn hiếm thấy.
Tuy chỉ chém ra một kiếm, nhưng hắn đã thấy rõ thực lực của thấy rõ mạnh thế nào.
Trước tiên không nói kỹ thuật, đơn thuần là trên thuộc tính cơ bản đã vượt xa Vô Ảnh Thử, cho dù đối phương không sử dụng bất kỳ kỹ xảo gì, Vô Ảnh Thử muốn ngăn cản một kiếm này cũng vô cùng không dễ dàng, càng đừng nói tới một kiếm không hề có động tác dư thừa đó, Vô Ảnh Thử nhất thời không kịp phản ứng, bị làm thịt thật sự cũng quá bình thường.
Kỳ thật Thương Lang Chiến Thiên phán đoán không sai chút nào, đó chính là nhất lực hàng thập hội.
Thạch Phong mặc sáo trang bậc một Cụ Phong, trên người cũng có giới chỉ cấp Sử Thi cực phẩm nhất và tàn phiến vật phẩm truyền thuyết Thiên Long Thánh Tức, trong tay cầm một thanh bảo kiếm Ám Kim cực phẩm Luyện Ngục Chi Ảnh, một thanh còn lại là ma khí Thâm Uyên Giả, lại là Kiếm Nhận Thánh Giả bậc một, tinh thông kiếm một tay đạt tới cấp bậc Kiếm Sư, trên thuộc tính cơ bản, hoàn toàn bỏ xa Vô Ảnh Thử mấy con phố.
Cho dù Vô Ảnh Thử đã đụng tới môn hạm nhập vi, nhưng dưới sự áp chế của lực lượng tuyệt đối, loại kỹ xảo chiến đấu trình độ này đã không có bất kỳ tác dụng gì, huống chi Thạch Phong để bảo đảm còn dùng ra Lưu Thủy Gia Tốc, một kiếm nhanh đến đỉnh phong này, Vô Ảnh Thử làm sao mà chống đỡ được?