Có thể nói là kỹ xảo vô cùng tiện lợi trong quần chiến.
Đã có thể khiến mọi người bỏ qua cảm giác tồn tại, như vậy tất nhiên cũng có thể dùng ngược lại, khiến người ta không thể bỏ qua.
Lúc trước hắn vốn muốn giải quyết Hỏa Vũ, chính bởi vì sát ý của Thạch Phong đột nhiên bùng nổ, khiến hắn đột nhiên cảm thấy có một người xuất hiện ở sau lưng hắn, khiến hắn hoàn toàn không thể bỏ qua, hắn không thể không lập tức ngừng tay, lập tức ứng đối kẻ địch phía sau, mới khiến Hỏa Vũ thoát được một mạng.
- Hỏa Vũ, ngươi đi đối phó người khác, hắn thì giao cho ta đối phó đi.
Thạch Phong truyền âm cho Hỏa Vũ.
- Hội trưởng cẩn thận.
Hỏa Vũ gật đầu, tuy cảm thấy không cam lòng, nhưng vẫn xoay người đi đối phó người khác.
Long Vũ liếc nhìn Hỏa Vũ rời khỏi, không xoay người đuổi theo kích sát Hỏa Vũ, mà tập trung tất cả sự chú ý ở trên người Thạch Phong đang chậm rãi đi tới.
- Long Vũ này làm sao vậy? Rõ ràng cách Hỏa Vũ gần như vậy, vì sao không lập tức giết Hỏa Vũ rồi đối phó Hắc Viêm sau?
Phong Hiên Dương quan chiến ở xa xa hét lớn.
Đối với Linh Dực Công Hội, hắn chính là rất hận, hận không thể giết cao tầng của Linh Dực mất trăm lần, nếu không vì sự xuất hiện của Linh Dực, cũng không xảy ra nhiều vấn đề như vậy, hắn cũng đã sớm trở thành bá chủ của khu vực đông bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc, chứ không phải nghèo túng giống như bây giờ, còn phải nghe theo sự an bài của Thất Quỷ Thần.
- Phong thiếu, ngươi hiểu lầm Long Vũ rồi, không phải Long Vũ không muốn, mà là không làm được.
Tam Quỷ cười khổ giải thích.
- Bản thân Hỏa Vũ trên tốc độ là nhanh hơn Long Vũ, nếu Hỏa Vũ một lòng muốn chạy thoát thân, cho dù Long Vũ cũng đành chịu, huống hồ Long Vũ một mực bị Hắc Viêm tập trung vào, chỉ cần Long Vũ đuổi theo Hỏa Vũ, khẳng định sẽ lộ ra sơ hở, sáng tạo cơ hội cho Hắc Viêm, chiến lực của bản thân Hắc Viêm cũng rất đáng sợ, hơn xa Hỏa Vũ, hơn nữa một chiêu khiến người ta bỏ qua cảm giác tồn tại đó lại là thần kỹ dùng để ám sát.
- Nếu Long Vũ chuyển dời sự chú ý đến trên người Hỏa Vũ, rất có thể sẽ bị Hắc Viêm tìm cơ hội làm thịt, như vậy sao Long Vũ còn dám đi đối phó Hỏa Vũ?
- Vậy ngươi là nói Hắc Viêm có khả năng đánh bại Long Vũ ư?
Phong Hiên Dương vừa nghe vậy, trong lòng rất không cam lòng và không phục.
Hắc Viêm lúc ban đầu chỉ là tiểu bối vô danh, mà hắn là cán bộ của Minh Phủ.
Hắc Viêm nhiều lần làm hỏng chuyện tốt của ngươi, nhưng càng giao thủ, hắn càng phát hiện mình không làm gì được Hắc Viêm, thậm chí hiện tại đã đến mức thúc thủ vô sách.
- Long Vũ này rất lợi hại, ta chỉ là nói Hắc Viêm có khả năng kích sát Long Vũ khi hắn phân tâm, nhưng khi Long Vũ một lòng đối phó Hắc Viêm, Hắc Viêm cơ hồ không có khả năng thắng được.
Tam Quỷ cười cười, rất tự tin nói.
- Sao lại nói vậy?
Phong Hiên Dương không khỏi hiếu kỳ nói.
- Đây là ta nghe Nhất Quỷ lão đại nói, Long Vũ đã nắm giữ vực, đối chiến chính diện muốn đánh bại Long Vũ, căn bản là không thể, cho dù Thất Quỷ Thần chúng ta liên thủ, cũng chưa chắc có thể chính diện đánh bại Long Vũ.
Khi Tam Quỷ nói ra chữ vực này, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Vực, có thể trở thành lĩnh vực, trong phạm vi nhất định có được nắm giữ tuyệt đối, cho dù khi trời mưa, hạt mưa rơi xuống lĩnh vực này nhiều bao nhiêu, đều nắm được rõ ràng, trình độ khủng bố là không cần nghĩ cũng biết.
Đây là cảnh giới mà ngũ cảm tôi luyện đến cực hạn mới có khả năng đạt tới, cơ hồ đã là một loại truyền thuyết.
Bình thường chỉ có thiên tài trong thiên tài, mới có khả năng nắm giữ kỹ xảo này.
Có thể nói là giấc mộng mà vô số cao thủ theo đuổi..
Ngay khi Tam Quỷ đang giải thích, cự ly giữa Long Vũ và Thạch Phong cũng càng lúc càng gần.
30 mét... 20 mét... 15 mét...
Cao tầng của các công hội lớn quan chiến ở xa xa cũng nhao nhao nhìn hai người.
Một bên là đệ nhất cao thủ của Tinh Nguyệt Vương Quốc, một bên là Long Vũ, một trong những chiến lực cao nhất của Thiên Long Các, hai người đều là cao thủ tuyệt thế có thể chấn nhiếp một phương, sao có thể bỏ qua chiến đấu của hai người được?
- Hội trưởng, ngươi nói ai sẽ thắng?
Tử Đồng hỏi.
Tuy nàng cũng là cao thủ đỉnh cấp, có điều trong lòng cũng không chắc, bởi vì hai người toàn lực chiến đấu, nàng chưa tận mắt thấy.
- Chắc là Long Vũ, Long Phượng Các chính là công hội siêu nhất lưu, thực lực mà lúc trước Long Vũ đó thể hiện ra, ngươi cũng thấy rồi, đó chính là vực.
Tinh Hà Vãng Tích nhìn Long Vũ, vừa kính sợ lại vừa hâm mộ,
- Nghe đồn Long Vũ có tư cách tỷ thí với những lão quái vật đó, xem ra là thật rồi, không biết lúc nào thì ta mới có thể bước vào trình độ đó.
Tử Đồng cũng gật đầu.
Kỳ thật nàng cũng rất chờ mong Hắc Viêm có thể thắng, dẫu sao đến bây giờ chưa có công hội nhất lưu nào dám khiêu khích Long Phượng Các, Hắc Viêm dám làm như vậy, đã khiến người ta bội phục.
Hiện tại lại đối mặt với thiên tài chiến đấu Long Vũ này.
Có điều Hắc Viêm chung quy vẫn chưa đạt tới trình độ đó, hơn nữa trên số lượng cao thủ lại chênh lệch quá nhiều, căn bản không có chỗ trống để phản kháng.
Mắt thấy sắp đến cự ly 10 mét, Thạch Phong dừng chân.
- Sao không lên nữa?
Long Vũ ngạo nghễ đứng, ánh mắt thủy chung nhìn chằm chằm Thạch Phong, không khỏi khinh miệt hỏi,
- Hay là ngươi muốn trốn?
Thạch Phong trầm mặc không nói gì, không để ý tới sự khiêu khích của Long Vũ.
- Ngươi đã không loại, vậy thì ta lên.
Long Vũ lập tức rút kiếm lao về phía Thạch Phong, giống như một con mãnh hổ, mang theo khí thế không thể ngăn cản ép về phía Thạch Phong.
Có điều Thạch Phong vẫn bất động, để mặc Long Vũ công tới.
Cự ly 10 mét trong giây lát là qua.