Sở dĩ cấm kỹ bậc hai được gọi là bậc hai, trừ nghề nghiệp bậc hai có thể phát huy ra uy lực của nó đến lớn nhất ra, đồng thời cũng bao hàm khả năng có thể học được cũng khá lớn.
Đời trước rất nhiều người chơi, cho dù nghề nghiệp bậc ba, cũng vất vả lắm mới học được cấm kỹ bậc hai, không cần nghĩ cũng biết cấm kỹ không phải dễ nắm giữ như vậy.
Sau đó Thạch Phong rời khỏi Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả.
Anna hiện tại vẫn là NPC không có nghề nghiệp, muốn trở thành Mạo hiểm giả cần thời gian một tuần để nắm giữ cơ sở, Thạch Phong tất nhiên cũng không ở lại chờ một tuần.
Việc trước mắt cần phải làm là học được cấm kỹ Thuấn Khai.
Thạch Phong trở lại Chúc Hỏa Thương Hành, không nói hai lời tìm một phòng nghỉ, mở sách kỹ năng Thuấn Khai, ngồi xuống bắt đầu nghiên cứu cẩn thận.
- Không biết điều kiện để học là gì? Hy vọng đừng quá hà khắc.
Trong phòng nghỉ tư nhân yên ắng, Thạch Phong vội vàng mở sách kỹ năng dày nặng ra.
Thạch Phong vừa mở ra đệ nhất có, bên tai truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
Hệ thống: Có lắp học tập sách kỹ năng này không? Nhắc nhở người chơi, sau khi lắp vào sách kỹ năng là không thể giao dịch.
Thạch Phong không chút do dự, trực tiếp ấn lắp.
Đời trước rất nhiều người chơi không biết độ khó học tập cấm kỹ, lắp lên, rất sợ cấm kỹ mọc chân chạy mất, có điều lựa chọn như vậy, khiến rất nhiều người đạt được cấm kỹ bậc cao lòng muốn chết cũng có.
Trước mắt chỉ là cấm kỹ bậc hai, cho dù hiện tại hắn không học được, cũng có thể đợi cho tới khi tấn thăng đến nghề nghiệp bậc hai rồi học, sẽ không lãng phí bản cấm kỹ quý giá này.
Sau khi lắp lên, nội dung trong sách mới hiện ra.
Thạch Phong cũng bắt đầu nghiên cứu từng câu từng chữ.
Trong sách kỹ năng, trừ giới thiệu bằng các loại văn tự đồ hoạ, còn có sử dụng hình vẽ thực tế ảo của Thuấn Khai, có thể khiến người chơi cấp tốc nắm giữ kỹ xảo trong đó.
Cấm kỹ của Thần Vực giống như thư tịch ma pháp, vô cùng nghiêm cẩn.
Khi nghề nghiệp hệ ma pháp sử dụng ma pháp, đều sẽ chú trọng chú ngữ và thủ thế, nhất là viết thần văn, chỉ có đạt tới độ hoàn thành nhất định mới có thể phát huy ra uy lực to lớn.
Cấm kỹ cũng vậy, vô cùng chú trọng bộ pháp, thân pháp, công kích, sự chính xác của động tác và trình độ trôi chảy, một chút sai lầm cũng có khả năng khiến cấm kỹ không thể sử dụng, là thao tác tinh tế hơn cả sử dụng ma pháp, cần phải làm rõ mỗi một động tác mới được.
Bất tri bất giác hơn một giờ trôi qua, mà Thạch Phong mới đọc được một nửa, nếu đổi thành người thường đã sớm xem xong cả quyển sách, bắt đầu học tập kỹ năng, có điều Thạch Phong cũng không gấp, vẫn chậm rãi xem từng tờ.
Cho tới khi thời gian trôi qua hơn hai giờ, Thạch Phong là càng đọc càng kinh hãi, lông mày cũng không khỏi nhíu chặt lại.
- Độ hoàn thành kỹ năng phải đạt tới 95%, hơn nữa còn phải giết chết Lôi Vương Thú, thu hoạch một trăm viên để hấp thu vào cơ thể, đùa thế này cũng quá rồi.
Thạch Phong nhìn sách kỹ năng Thuấn Khai trên bàn, khóe miệng lộ ra một như khô.
Tuy hắn đã sớm biết cấm kỹ không phải là nghề nghiệp bậc một có thể dễ dàng học được, nhưng không ngờ độ khó lại lớn như vậy.
Thạch Phong không phải chưa từng học tập cấm kỹ.
Yêu cầu của cấm kỹ bậc một bình thường đều là độ hoàn thành 90%, đối với người chơi bình thường mà nói, chỉ là điểm này đã không thể làm được, cho dù cao thủ cũng cần thời gian dài khổ luyện mới được, càng đừng nói là điều kiện khác.
Yêu cầu của cấm kỹ bậc hai bình thường đều là độ hoàn thành 93%.
Yêu cầu của cấm kỹ bậc ba mới đạt tới 95%.
Mà Thuấn Khai lại yêu cầu độ hoàn thành 95%, đã có thể so với yêu cầu của cấm kỹ bậc ba.
Có điều đây vẫn chưa phải là khó nhất.
Thực sự khiến cho người ta không nói được gì là kích sát Lôi Vương Thú, thu hoạch một trăm viên Lôi Tinh.
Lôi Vương Thú thì Thạch Phong đã rất quen thuộc, bởi vì nơi Lôi Vương Thú sinh sống cách một phó bản đoàn đội cỡ lớn trăm người cấp 50 không xa, hơn nữa da lông trên người Lôi Vương Thú vô cùng đáng giá, là tài liệu hiếm có để chế tác trang bị kháng thuộc tính lôi, hơn nữa thịt trên người Lôi Vương Thú lại là nhất tuyệt, sau khi làm thành mỹ thực, chỉ cần ăn một miếng, bất kỳ ai cũng không thể chống đỡ được loại mỹ vị này.
Chỉ là ở trên thị trường một miếng thịt Lôi Vương Thú đã có giá trị hơn ba kim tệ.
Cho nên trong đời trước rất nhiều người chơi đều sẽ đi quét Lôi Vương Thú để kiếm tiền.
Có điều muốn quét Lôi Vương Thú kiếm tiền, tiền đề là phải có đủ thực lực cường đại, bởi vì Lôi Vương Thú là quái vật có thể so với nghề nghiệp bậc ba, yếu nhất cũng là lĩnh chủ cao cấp, phổ biến đều là cấp đại lĩnh chủ, muốn làm thịt một con đại lĩnh chủ dã ngoại, cho dù công hội lớn cũng phải trả giá đắt, càng đừng nói là người khác.
Mà cái thứ Lôi Tinh này lại là chí bảo trên người Lôi Vương Thú, cho dù cho dù một con Lôi Vương Thú cũng chưa chắc đã rơi ra một viên Lôi Tinh.
Hiện tại cấm kỹ Thuấn Khai lại đòi một trăm viên, cho dù bán cả Linh Dực Công Hội cũng không được được nhiều Lôi Tinh như vậy.
Huống chi cấp bậc của Thạch Phong mới cấp 32, cách cấp 50 còn có một đoạn đường rất dài.
Yêu cầu học tập của Thuấn Khai đã cao không thua gì cấm kỹ bậc ba, tuyệt đối đã xem như là sách kỹ năng đỉnh cấp nhất trong cấm kỹ bậc hai.
- Chẳng lẽ cứ vậy từ bỏ, đi làm nhiệm vụ trước?
Thạch Phong cảm thấy có chút đáng tiếc nói.