Trước mắt số lượng ma nhân quá kinh người, đây đã không phải là vấn đề kỹ xảo có thể giải quyết, chỉ có thể dựa vào lực lượng tuyệt đối để đột phá, chính là thời khắc tốt nhất dùng Hàn Băng Thủ Lôi.
Một quả Hàn Băng Thủ Lôi trung cấp hạ xuống.
Trong nháy mắt đã đóng băng một mảng lớn ma nhân, bắn ra từng mảng 800 điểm thương tổn, vốn là một mảng đen xì, đột nhiên có thêm một đóa hoa băng, trong động quật tăm tối này lộ ra vô cùng mỹ lệ thánh khiết.
Liên tục hơn mười quả hạ xuống, hoa băng văng khắp nơi, cơ hồ đóng băng toàn bộ ma nhân chặn đường, ma nhân còn lại không bị đóng băng đối với Thạch Phong mà nói thì không có bất kỳ uy hiếp gì, chỉ né tránh mấy cái, xuyên qua bên cạnh ma nhân, nhảy vào trong đường nhỏ chật hẹp.
Có điều trong nháy mắt Thạch Phong bước vào đường nhỏ, lập tức cảm thấy uy hiếp tử vong, vội vàng mở ra Tuyệt Đối Phòng Ngự của Địa Chi Hoàn, có thể miễn dịch tất cả thương tổn, kéo dài 5 giây, cái này xem như là kỹ năng giữ mạng mạnh nhất của Thạch Phong rồi.
Ngay khi ánh sáng thần thánh màu vàng vờn quanh trên người Thạch Phong, lại vang lên tiếng va chạm ầm ầm.
Vô số tơ đen đánh lên trên người Thạch Phong, tơ đen cực kỳ mỏng nhỏ, ở trong động quật tăm tối này là mắt thường căn bản không thể nhìn thấy, nếu không có trực giác đối với tử vong, Thạch Phong có thể đã bị vô số tơ đen này cắn nuốt rồi.
- Không ngờ là cạm bẫy, Hắc Ám Động Quật này đúng là không cho người ta đường sống.
Thạch Phong nhìn ma nhân từ phía sau đuổi tới, trong lòng run lên.
Phàm là ma nhân bị tơ đen đánh trúng đều hóa thành một đoàn sương đen, chết tới không thể chết thêm được nữa.
Nếu lúc trước hắn chậm hơn nửa nhịp, có thể sẽ trở thành một đoàn sương đen rồi.
Sau khi vượt qua tơ đen, Thạch Phong cũng không dừng lại, vẫn lao về phía trước.
Lúc này mở ra Tuyệt Đối Phòng Ngự, bất kỳ thứ gì cũng không thể tạo thành thương tổn đối với hắn, nói cách khác hắn hiện tại không sợ bất kỳ cạm bẫy gì, tất nhiên không thể lãng phí thời gian của Tuyệt Đối Phòng Ngự.
Hơn nữa ở trong Thần Vực, nơi càng nguy hiểm lại càng an toàn.
Phàm là nơi nhiều cạm bẫy, tuyệt đối có bảo tàng.
Hiện tại đã có cạm bẫy, chứng tỏ con đường này là đường sống chứ không phải đường chết, vậy càng phải tiến lên.
Ước chừng 5 giây trôi qua, thậm chí Thạch Phong ngay cả Phong Hành Bộ cũng dùng tới, liên tục bị cạm bẫy công kích bốn lần, có điều đều bị Tuyệt Đối Phòng Ngự ngăn cản.
- Nguy hiểm thật, may mà có Thất Diệu Chi Giới, bằng không ngay cả cửa lớn đó cũng không qua được. Thạch Phong dừng bước, nhìn thi thể ma nhân phía sau đuổi tới, hơi thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì liên tục mấy lần trải qua công kích của cạm bẫy, ma nhân sống sót đã không đến một trăm, hơn nữa thời gian Tuyệt Đối Phòng Ngự của Thạch Phong đã hết, lỗ mãng xông vào khẳng định là thập tử vô sinh, dứt khoát tiêu diệt những ma nhân này trước.
Thâm Uyên Giả vung lên, dùng ra Thiên Luân Tuần Hoàn Kiếm, vô số quang chi thánh kiếm từ trên trời hạ xuống, lập tức hạn chế tất cả ma nhân trong không gian nhỏ hẹp, mà trên đầu ma nhân đều bắn ra hơn ba ngàn và sáu ngàn thương tổn.
Ngay sau đó, Thạch Phong lại đổi Địa Chi Hoàn thành Hỏa Chi Hoàn, một chiêu Viêm Linh Phong Bạo đánh xuống, trong cả động quật đều trở nên im lặng.
Điểm kinh nghiệm của Thạch Phong cũng ào ào đề thăng.
Điểm kinh nghiệm của khiêu chiến vượt 8 cấp, cho dù là quái bình thường cũng có thể mang đến rất nhiều kinh nghiệm.
Có điều quái bình thường chính là quái vật bình thường, cơ hồ không có gì rơi ra.
Sau đó Thạch Phong lẳng lặng chờ, đợi cho thời gian cooldown của Tuyệt Đối Phòng Ngự vừa hết lại đi tới.
Cứ như vậy trên đường đi, chạy chạy dừng dừng, cũng không biết bị chịu cạm bẫy công kích, cuối cùng đi tới cửa ra của đường nhỏ.
Thạch Phong mới bước ra khỏi đường nhỏ, lập tức hai mắt nhấp nhoáng.
- Sao trong đây lại có ánh mặt trời?
Thạch Phong không khỏi khiếp sợ.
Lúc trước hắn đã thích ứng với hoàn cảnh tối tăm, hiện tại đột nhiên đi tới nơi tràn ngập ánh sáng, cho nên dẫn tới hai mắt không thích ứng kịp, trước mắt là một mảng mờ mờ.
Đợi cho sau khi Thạch Phong khôi phục hoàn toàn, mới nhìn chung quanh một chút.
Núi cao nước chảy, mây trắng lượn lờ, rừng rậm xanh biếc bao phủ tất cả, đây đâu phải là nơi ác ma gì ở, cho dù tiên cảnh chẳng qua cũng thế mà thôi.
- Đây rốt cuộc là tình huống gì?
Thạch Phong quay đầu nhìn động quật phía sau, ở chỗ cửa động có một tầng lá mỏng màu đen, hoàn toàn không nhìn thấy tình huống bên trong động quật, giống như ở trong động quật không nhìn thấy ngoại giới vậy.
- Chẳng lẽ ta đã ra khỏi từ trong Hắc Ám Động Quật đi ra.
- Không đúng, hệ thống không nhắc nhở ta đã rời khỏi Hắc Ám Động Quật, hơn nữa thông tin của ta cũng không khôi phục, chứng tỏ ta chưa rời khỏi Hắc Ám Động Quật, vẫn đang ở cũng không.
Thạch Phong lắc đầu.
Đối với Hắc Ám Động Quật, hắn cũng không biết nhiều, chỉ biết Thiên Huyễn Vạn Diệt từng hoàn thành nhiệm vụ này, khiến tất cả công hội của bọn họ đều đề thăng, về phần chuyện trong Hắc Ám Động Quật, Thiên Huyễn Vạn Diệt chưa từng đề cập qua với người ngoài, hắn tất nhiên cũng không thể biết được.
Ngay khi Thạch Phong đang ngồi tĩnh tư trước động quật, phía dưới truyền đến tiếng nổ.
- Đây là ma pháp hỏa diễm Viêm Long Bào Hao của Nguyên Tố Sư à.
Thạch Phong nhìn hỏa diễm cự long từ vách đá bay lên, không khỏi kinh ngạc.
- Chẳng lẽ ở đâu đó có Nguyên Tố Sư đang chiến đấu?
Chiến đấu dưới vách đá càng hiểu càng kịch liệt, trừ nguyên tố ma pháp cuồng bạo ra, còn có tiến gầm vang trời và tiếng kim loại va chạm không ngừng vang vọng trong khe núi.
- Chiến đấu kịch liệt thật.