- Vốn Linh Hồn Thủy Tinh mọi người cống hiến cần một vạn viên, hiện tại chỉ cần năm trăm viên là được, có điều năm trăm viên thì cho dù là mười tiểu đội chúng ta liên hợp lại với nhau cũng không lấy ra được.
- Các ngươi liên hợp với nhau còn thiếu bao nhiêu?
Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút, nhìn về phía mọi người hỏi.
- Lúc trước chúng ta đã tính rồi, toàn bộ cộng lại mới được hơn ba trăm viên, thiếu gần hai trăm viên.
Thanh Sương cười khổ nói.
- Đúng là quá nhiều, nhưng cũng không phải là không có cách, khiến Bách Quả Giai Nhưỡng từ 20 bình đề thăng tới 50 bình, đây không phải là một con số nhỏ.
Thạch Phong gật đầu nói.
- Như vậy đi, Thanh Sương ngươi trong đoạn thời gian này toàn lực thu mua Linh Hồn Thủy Tinh, ta cũng sẽ đi kiếm một chút, trước tiên đề thăng quán rượu Hùng Sư lên hai sao quan trọng hơn.
- Ừm, ta sẽ tận lực đi làm.
Kỳ thật Thanh Sương cũng muốn, chỉ là kia mọi người không phải là quá đoàn kết, luôn sẽ có một số giữ lại, rất sợ mình chịu thiệt, hiện tại tiểu đội trong top 10 đều thành thành viên của Linh Dực Công Hội, tương đương với người một nhà, như vậy làm việc sẽ đơn giản hơn nhiều.
Người khác cũng lộ ra vẻ mặt cao hứng.
Lần này nơi ẩn núp đã xem như thực sự đoàn kết lại với nhau.
Sau khi Thạch Phong an bài xong chuyện ở nơi ẩn núp, liền rời khỏi khu một, tới khu năm.
Thời gian lại trôi qua một ngày.
Khi Thạch Phong lại tới khu năm, khu năm đãcó biến hóa cực lớn.
- Sao lại biến thành như vậy?
Thạch Phong nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Vốn khu năm hoa như gấm, hiện tại không ngờ lại thành một mảng phế tích, tường thành nguy nga đã biến mất, bên trong khắp nơi đều là phòng ốc đổ nát, không có một bóng người.
Trên đường cái rộng lớn tùy ý có thể thấy được thi thể tỏa ra mùi hôi của quái vật, cấp bậc của những quái vật này đều rất cao, đều là cấp 40 trở lên, vượt xa cấp bậc nên có của khu vực này, hơn nửa đều là cấp tinh anh, còn có không ít tinh anh đặc thù và quái vật đầu lĩnh.
- Lĩnh chủ.
Thạch Phong đi vào trong khu năm mới được hai con phố, đã phát hiện một con gấu đen cao to bằng ba tầng nhà.
Mộng Yểm Bạo Hùng, sinh vật hệ ác ma, lĩnh chủ, cấp 40, điểm sinh mệnh 280 vạn.
Quái vật cấp lĩnh chủ cho dù là ở toàn bộ Ác Quỷ Giới Vực đều vô cùng ít ỏi, Thạch Phong biết, quái vật tập kích nơi ẩn núp cơ hồ không có lĩnh chủ, đều là một số quái đầu lĩnh.
Mà hiện tại, có khoảng ba bốn thi thể của quái vật lĩnh chủ nằm trên đường, không cần nghĩ cũng biết lần chiến đấu này là kịch liệt cỡ nào.
- Trong đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thạch Phong chạy qua mấy con đường, lại không nhìn thấy một người chơi nào, giống như trong một đêm khu năm đã biến thành quỷ thành.
Bình thường mà nói cho dù nơi ẩn núp bị công phá, người chơi cũng không thể rút lui khỏi địa khu này nhanh như vậy.
Ngay khi Thạch Phong đi đến đường cái ở trung tâm khu năm, xa xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết của người chơi.
Loại tiếng kêu thảm thiết thống khổ này, tuy Thạch Phong không phải là lần đầu tiên nghe qua, nhưng đó là ở đời trước, đời này hắn vẫn là lần đầu nghe thấy tiếng kêu tuyệt vọng và thống khổ như vậy.
Thạch Phong lập tức mở ra Phong Hành Bộ chạy thẳng tới chỗ tiếng hét vang lên.
Nhưng Thạch Phong vừa đi tới cách chỗ cũ phát ra tiếng 200 mét, lập tức cảm thấy thân thể trầm xuống, giống như nhảy vào trong vũng bùn.
- Không tốt, đây là lĩnh vực.
Thạch Phong lập tức tung người nhảy lên, lập tức nhảy ra khỏi lĩnh vực lĩnh vực.
Lĩnh vực, đây là thứ mà sinh vật bậc cao mới có thể nắm giữ, giống như Chấp Chính Quan Ma Đạo Sư bậc bốn Wiseman của Bạch Hà Thành, hắn có thể mở ra Ma Pháp Lĩnh Vực, có thể áp chế kẻ địch bên trong lĩnh vực, đồng thời đề thăng lực lượng của bản thân, điều này đối với người không có lĩnh vực mà nói là vô cùng thiệt thòi, trừ khi có thực lực vượt xa, bằng không chỉ có thể chạy thoát thân hoặc là chết.
Mà cấp bậc thấp nhất để sử dụng lĩnh vực là bậc bốn, cũng chính là ở chỗ phát ra tiếng ít nhất cũng là một sinh vật bậc bốn.
Người chơi phát ra tiếng kêu thảm thiết, không cần nghĩ cũng biết sinh vật bậc bốn đó là địch không phải bạn.
- Sao sinh vật bậc bốn lại tới đây?
Thạch Phong rất kinh ngạc.
Trước mắt cấp bậc của người chơi căn bản không thể tiếp xúc đến loại sinh vật này, huống chi còn là khu vực cấp thấp hơn.
Thạch Phong vội vàng chạy đến trên đỉnh phòng ốc sụp đổ, lặng lẽ nhìn tới.
Lúc này, trên đường trung tâm vẫn có ba người chơi may mắn sống sót, cầm đầu chính là Trừng Giới Thiên Đường mà Thạch Phong từng gặp một lần, hai người khác một người là Thích Khách cấp 28, một người là Cuồng Chiến Sĩ cấp 28, có điều điểm sinh mệnh của ba người đã còn lại không nhiều, mà xung quanh toàn là các loại quái vật cấp 40, muốn chạy trốn thì căn bản là không thể, càng đừng nói nói là Huyết Nhãn Ác Ma bồng bềnh trong không trung, cao cao tại thượng, có một đôi cánh dơi, toàn thân đen xì.
Knettl, sinh vật hệ ác ma, đại ác ma, cấp 60, điểm sinh mệnh 5000 vạn.
- Sao đại ác ma bậc bốn lại tới đây?
Thạch Phong nhìn thấy Knettl, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Ác ma là kẻ địch của toàn bộ nhân loại, chỉ cần trong phạm vi Thần Vực xuất hiện ác ma, đại quân của các quốc gia đều sẽ tới tiêu diệt, cho nên trong đại lục Thần Vực, ác ma chân chính là rất khó nhìn thấy, càng đừng nói là đại ác ma.
Tuy cấp bậc của đại ác ma trước mắt không cao, chỉ có cấp 60, nhưng đối với người chơi hiện tại mà nói đã là tồn tại vô địch, căn bản không thể trêu chọc, nhìn thấy cũng phải tránh rất xa.
- Nhân loại hèn mọn, ta cho ngươi một cơ hội sống sót, giao ra Nhẫn của Moloch, thần phục ta.