Một điểm đáng quý nhất là, Thanh Hỏa Chi Tâm là vòng cổ, loại vật phẩm loại phụ kiện trang sức trong Thần Vực là rất ít ỏi, chất lượng cùng cấp bậc lại có giá trị hơn vũ khí mấy lần, chỉ một kiện Thanh Hỏa Chi Tâm này, cho dù kỹ năng là chuyển chức trở thành nghề nghiệp bậc ba cũng sẽ không bị đào thải, cho nên còn quý giá hơn cả Thanh Hỏa Thánh Thuẫn.
- Thứ tốt đã xem xong rồi, như vậy hiện tại bắt đầu đấu giá đi.
Thạch Phong nhìn mọi người đang đờ đẫn, cười bảo.
- Đầu tiên là là kiện Thanh Hỏa Song Nhận đầu tiên, tiền tối thiểu là 20000 điểm cống hiến.
Điểm cống hiến của Linh Dực Công Hội trước mắt, một điểm cống hiến bằng khoảng 30 đồng tệ, 20000 điểm cống hiến, chính là 60 kim tệ.
Mọi người nghe thấy giá này cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Đối với đại kiếm cấp bậc như Thanh Hỏa Song Nhận mà nói, đã là rất rẻ, nếu đặt ở trong hội bán đấu giá thì giá ít nhất cũng phải hai ba trăm kim tệ.
- 21000.
- 24000.
- 26000.
...
Trong nhất thời Cuồng Chiến Sĩ và Kiếm Sĩ toàn đoàn đều bắt đầu cạnh tranh, là đoàn chủ lực của công hội, bình thường hạ phó bản rất nhiều, nhất là phó bản đoàn đội loại nhỏ, quan trọng hơn là một mực xông lên tuyến đầu của phó bản đoàn đội, đổi một số trang bị không cần thành điểm cống hiến, cộng thêm các loại nhiệm vụ cao cấp của công hội, cho nên điểm cống hiến tích lũy rất nhiều.
Có điều cuối cùng vẫn là Nhất Đao Thành Phong, vị Cuồng Chiến Sĩ hiện tại đang xếp thứ nhất tiêu tốn 40000 điểm cống hiến cướp đi.
Kiện Thanh Hỏa Thánh Thuẫn thứ hai cũng bị Khả Nhạc tiêu tốn 90000 điểm cống hiến, cướp đi, có điều đây là toàn bộ gia sản của Khả Nhạc, tương đương là trong một đoạn thời gian Khả Nhạc đừng hòng đi cạnh tranh trang bị khác.
Kiện Thanh Hỏa Chi Tâm thứ ba bị Thủy Sắc Sắc Vi tiêu tốn 150000 điểm cống hiến lấy đi, là phó hội trưởng công hội, đãi ngộ phúc lợi vốn đã cực cao, cộng thêm thường xuyên tổ chức nhiệm vụ phó bản, điểm cống hiến tích lũy rất nhiều, ngay cả Đoàn trưởng đoàn chủ lực Hỏa Vũ cũng kém xa, toàn bộ Linh Dực Công Hội cũng chỉ Thạch Phong có thể so sánh.
Người trong đoàn đội đều hâm mộ không thôi, những trang bị này đều là trang bị đỉnh cấp nhất ở trước mắt, có thể lấy được, thực lực tuyệt đối sẽ đề thăng một bậc.
Dẫu sao trong Thần Vực vẫn chưa có công hội nào thông quan phó bản đoàn đội cỡ lớn cấp địa ngục.
Sau đó trang bị cấp Ám Kim và Tinh Kim khác đều bị người khác trong công hội mua đi, lập tức lại khiến thực lực chỉnh thể của đoàn đội đề thăng không ít.
Về phần tài liệu khác đều sẽ để vào trong công hội.
- Mọi người trở về thành nghỉ ngơi một chút đi, sau đó chính là khiêu chiến phó bản trăm người.
Thạch Phong chậm rãi nói.
- Hắc Tử, Hỏa Vũ, Khả Nhạc, Tử Yên, Thủy Sắc, các ngươi ở lại giúp ta đi hoàn thành một nhiệm vụ.
- Nhiệm vụ?
Mọi người không khỏi cảm thấy hứng thú.
Thạch Phong chính là đệ nhất cao thủ của Tinh Nguyệt Vương Quốc, nhiệm vụ mà ngay cả một mình Thạch Phong cũng không thể hoàn thành sẽ là nhiệm vụ gì.
Có điều mọi người cũng chỉ là nghĩ một chút, dẫu sao loại nhiệm vụ cấp bậc này, cho dù cho họ mấy mạng cũng không đủ đáp vào, cần phải đạt tới thực lực nhất định mới được, bằng không Thạch Phong cũng sẽ không gọi là cao thủ hàng đầu của công hội.
Sau khi mọi người trở về thành, Hắc Tử không nhịn được hỏi:
- Hội trưởng, cuộc là nhiệm vụ gì mà thần thần bí bí như vậy?
- Hội trưởng, không phải là nhiệm vụ cấp Sử Thi chứ, ta đã sớm muốn xem thử nhiệm vụ cấp Sử Thi là bộ dạng gì rồi.
Hai mắt Khả Nhạc phát sáng.
Nhiệm vụ cấp Sử Thi, trong cả công hội vẫn có có người đã làm, đầu tiên vô cùng hiếm có thì không nói, độ khó hoàn thành quá lớn, vạn nhất không hoàn thành được, hậu quả khá là nghiêm trọng, nhưng nếu hoàn thành, thù lao cũng vô cùng kinh người.
- Nói là nhiệm vụ, chỉ là ta muốn đi bắt một dã thú mà thôi.
Thạch Phong lắc đầu bật cười nói.
- Bắt dã thú?
Mọi người kinh ngạc.
Thần Vực đích xác có cách nói bắt dã thú, có điều độ khó là lớn hơn cả kích sát, hơn nữa cho dù bắt cũng không có bất kỳ tác dụng gì, chỉ có thể để ngắm mà thôi, một điểm quan trọng nhất là muốn bắt cũng cần không ít tiền, cho nên loại chuyện nhọc sức mà không được lòng này không ai đi làm cả.
- Chẳng lẽ các ngươi không muốn bắt dã thú làm tọa kỵ chơi một chút à?
Thạch Phong cười nói.
Mọi người vừa nghe vậy, hai mắt lóe lên vẻ chờ mong.
- Nhưng ta nghe nói muốn bắt dã thú thành tọa kỵ, cần kiến tạo chuồng thú ở trong công hội.
Thủy Sắc Sắc Vi nói.
- Hội trưởng, chuồng thú không phải là thứ mà chúng ta hiện tại có thể kiếm được, đó là cần đi khiêu chiến phó bản trăm người mới được.
Thạch Phong chỉ cười không nói gì.
- Chẳng lẽ hội trưởng ngươi đã có rồi...
Mắt đẹp của Thủy Sắc Sắc Vi mở to, nhìn Thạch Phong, nói với vẻ không thể tin nổi.
Ý nghĩa của bản thiết kế Chuồng thú, trừ Thủy Sắc Sắc Vi là có chút nhận thức ra, người khác đều ngỡ ngàng.
Có điều suy nghĩ một chút cũng thấy là bình thường.
Ở đây trừ Thủy Sắc Sắc Vi là người quản lý công hội, Hắc Tử quản lý một số chuyện của studio ra, những người khác đều đắm chìm trong đề thăng kỹ xảo chiến đấu, sao lại quan tâm tới vấn đề trên xây dựng công hội.
Nhìn thấy Thạch Phong gật đầu ngầm thừa nhận, Thủy Sắc Sắc Vi cũng không khỏi trở nên run rẩy.
Vì sao các công hội lớn ở Thần Vực phải liều mạng công chiếm phó bản đoàn đội cỡ lớn, thậm chí không tiếc tiêu tốn tài chính lớn vũ trang cho MT, dùng tới tất cả những thứ có thể sử dụng để công chiếm phó bản đoàn đội cỡ lớn.
Kỳ thật mục đích chủ yếu chỉ có một.
Tọa kỵ công hội!