Tuy NPC mỹ nữ cười rất chân thành, có điều sắc mặt của Thủy Sắc Sắc Vi lại vô cùng âm trầm.
Nếu không phải Thạch Phong là bá tước của Bạch Hà Thành, có thể giảm một phần, sợ rằng chỗ kim tệ nàng cầm tới là không đủ dùng.
Nhưng Thạch Phong rất thống khoái thanh toán 13500 kim tệ.
Bởi vì Thạch Phong biết một việc, so sánh với chỗ hiện tại bỏ ra, tương lai sẽ kiếm được nhiều hơn.
Tài phú mà một tòa Công Hội Tiểu Trấn có thể mang đến vốn là rất kinh người, càng đừng nói tới Thạch Lâm Tiểu Trấn ở gần Thạch Trảo Sơn Mạch.
Sau khi Một hơi thanh toán 13500 kim tệ, NPC mỹ nữ lấy ra một tờ khế đất giao cho Thạch Phong.
Có tờ khế đất này, về sau Thạch Lâm Tiểu Trấn chính là vật phẩm tư hữu của Thạch Phong, có thể tùy tiện kiến tạo các thứ trong phạm vi của Thạch Lâm Tiểu Trấn, mà không chịu hạn chế.
- Giờ xem như đã có vốn liếng rồi.
Thạch Phong nhìn khế đất của Thạch Lâm Tiểu Trấn, trong lòng vô cùng vui mừng.
Thần Vực có vô số công hội, muốn đứng vững chân thì nhất định phải có Công hội trú địa, mà muốn một công hội phát triển, nhất định phải phải có Công Hội Tiểu Trấn của mình.
Bởi vì công hội là một cỗ máy khổng lồ, muốn vận chuyển cần rất nhiều tài chính.
Tuy sơ kỳ thương hành rất kiếm được tiền, nhưng so sánh với Công Hội Tiểu Trấn mà nói, căn bản là gặp sư phụ, bởi vì mua bán đồ trong thương hành đều là dùng kim tệ để giao dịch, nhưng theo cấp bậc của người chơi đề thăng, con đường kiếm được kim tệ càng lúc càng nhiều, cũng càng lúc càng dễ dàng, giá trị cũng theo đó mà không ngừng giảm xuống.
Nhưng Công Hội Tiểu Trấn thì khác.
Bởi vì trong trấn có thể tùy tiện kiến tạo các loại kiến trúc, mô thức thương nghiệp cũng đa dạng hóa, không giống như thành trấn NPC chỉ lấy kim tệ làm tiền, đồng thời cũng có thể thu điểm tín dụng, giải trí cũng nhiều hơn.
Ở trong Thần Vực, hạn chế của thành thị NPC rất nhiều, ví dụ như người chơi muốn mua nhà ở và cửa hàng của mình đều rất khó, nhưng trong Công Hội Tiểu Trấn ngươi không cần rườm rà như vậy, chỉ cần có tiền là được.
Càng đừng nói Công Hội Tiểu Trấn bình thường đều ở vị trí giao thông không tiện lợi, có thể khiến người chơi bớt đi thời gian nghỉ ngơi hồi phục.
Nhất là trấn nhỏ có vị trí địa lý rất tốt như Thạch Lâm Tiểu Trấn, có thể thoải mái ngưng tụ rất nhiều người chơi tới đây, lưu lượng nhân khẩu mỗi ngày sợ rằng vượt xa cả Bạch Hà Thành, tùy tiện mở một cửa hàng nhỏ cũng có thể thoải mái kiếm tiền, càng đừng nói là nắm giữ toàn bộ trấn nhỏ.
Điều đáng tiếc duy nhất là muốn phát triển trấn nhỏ còn cần kiến tạo rất nhiều kiến trúc, như nhà ăn, quán rượu, hội bán đấu giá, Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả, cửa hàng, câu lạc bộ, lữ điếm vân vân, những thứ này đều không là một khoản không nhỏ.
- Vẫn thiếu tiền.
Thạch Phong nghĩ đến đây, không khỏi thở dài một hơi.
Các công hội lớn của Tinh Nguyệt Vương Thành đều cho rằng chiếm lấy Thạch Lâm Tiểu Trấn, là có thể thoải mái kiếm tiền, nếu thực sự để những công hội này có được Thạch Lâm Tiểu Trấn, chỉ sợ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Trước tiên không nói các loại kiến trúc sinh hoạt của trấn nhỏ, chỉ là phí kiến tạo và phí đăng kí cơ bản cũng có thể khiến công hội nhất lưu phải hộc máu, càng đừng nói là để trấn nhỏ vận hành.
Chỉ là dựa vào tài lực của Linh Dực, vận hành cũng vô cùng cật lực, về sau còn phải đầu tư vào không ít, mới có thể thực sự mở ra Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Thời gian trôi qua.
Bất tri bất giác đã qua hai ngày.
Thời gian hai ngày đối với người chơi trong hiện thực mà nói căn bản không tính là gì, nhưng đối với người chơi của Tinh Nguyệt Vương Quốc mà nói đều là đang điên cuồng thăng cấp, muốn sau khi lên tới cấp 30 thì tới này đi Thạch Trảo Sơn Mạch quét Ma Thủy Tinh.
Trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, người chơi ùa vào trong Thạch Trảo Sơn Mạch càng lúc càng nhiều, các công hội lớn cũng đều trở nên yên lặng, giống như một hồi đại chiến tranh đoạt lúc trước không tồn tại, đều ai lo việc nấy.
Trong đoạn thời gian này Thạch Phong cũng một lòng tập trung vào Thạch Lâm Tiểu Trấn, đã bước đầu làm xong quy hoạch Thạch Lâm Tiểu Trấn, vốn loại chuyện này giao cho Thủy Sắc Sắc Vi cũng được, có điều để bảo đảm, Thạch Phong vẫn tự mình làm, dẫu sao lúc trước hắn cũng từng làm không ít quy hoạch trấn nhỏ, nắm rõ bố cục của kiến trúc trấn nhỏ thì không nói, hắn đối với tương lai của công hội còn có một số ý tưởng của mình, cho nên cứ để một mình hắn làm là tốt nhất.
Mà Thủy Sắc Sắc Vi thì theo Hỏa Vũ cùng hạ phó bản đoàn đội trăm người Băng Phong Lao Lung.
Băng Phong Lao Lung là một phó bản đoàn đội trăm người, tất nhiên không phải phó bản đoàn đội bình thường có thể so sánh, BOSS ở bên trong đều là cấp đại lĩnh chủ, vật phẩm rơi ra kém nhất cũng là trang bị Tinh Kim cấp 30, có thể rơi ra không ít trang bị Ám Kim, điều này đối với người chơi trước mắt mà nói chính là trang bị cực phẩm nhất, không phải một trong.
Cho nên các công hội lớn đều đang liều mạng công chiếm phó bản.
Thứ nhất là để giành lấy vinh dự thủ thông, mà một mục đích khác là Thạch Trảo Sơn Mạch.
Thạch Trảo Sơn Mạch là phó bản khu vực cấp tu la, độ khó đâu phải đơn giản, cho dù đoàn chủ lực của các công hội lớn đi vào, muốn sống sót cũng là không dễ dàng, hơn nữa đều là lăn lộn bi thảm ở ngoại vi nhất, càng đừng nói là đoàn đội khác.
Muốn có được rất nhiều Ma Thủy Tinh, nhất định phải xâm nhập Thạch Trảo Sơn Mạch mới được, cho nên các công hội lớn đều liều mạng đề thăng trang bị, mà nơi nhanh nhất để đề thăng trang bị chính là phó bản đoàn đội trăm người.
Mà tiến độ hạ phó bản của Linh Dực rất không tồi.