Mà Thánh Thập Nhị Đại Cao Thủ đều là một nhóm người đứng ở đỉnh cao nhất trong nghề nghiệp bậc năm, có thể nói là thiên tài trong thiên tài.
Hiện tại Thủ Hộ Kỵ Sĩ đứng bên cạnh Viêm Huyết chính là Đao Vạn Lý vô cùng nổi danh trong Thánh Thập Nhị Đại Kỵ Sĩ, một tay đao pháp nhanh như điện quang thì không nói, còn có danh xưng phòng ngự tuyệt đối, cho dù là Thánh Thập Nhị Đại Đích Thích Khách cũng không đột phá được phòng ngự của hắn, xếp thứ tám trong Thánh Thập Nhị Đại Kỵ Sĩ, đáng sợ nhất hắn còn là người chơi tự do.
Nếu Đao Vạn Lý gia nhập một công hội nhất lưu, nói không chừng có thể thành cao thủ tuyệt thế vấn đỉnh người chơi Thần cấp bậc sáu.
Không ngờ Thiên Táng Công Hội có thể kéo được cao thủ tuyệt thế như vậy vào trong công hội, cho nên Thạch Phong mới có chút khiếp sợ.
MT đối với một đoàn đội mà nói là quan trọng tới mức nào thì không cần nói cũng biết.
Vốn Thiên Táng Công Hội hấp thu không ít cao thủ của giới trò chơi ảo, hiện tại lại có MT như vậy gia nhập, trong nháy mắt có thể khiến đoàn chủ lực của Thiên Táng đề thăng vài cấp bậc.
- Ngươi chính là Nhất Kiếm Tu La Hắc Viêm à?
Ánh mắt âm trầm của Đao Vạn Lý chuyển tới trên người Thạch Phong, nhếch miệng cười nói.
- Nghe nói ngươi là đệ nhất cao thủ của Tinh Nguyệt Vương Quốc, ta trước nay rất thích khiêu chiến cao thủ thiên hạ, không bằng chúng ta đánh một trận nhé, cũng để Đao Vạn Lý ta nhìn thử xem Nhất Kiếm Tu La có thần như trong lời đồn không, có thể một kiếm một mạng không, hay chỉ là tốt mã dẻ cùi.
Đao Vạn Lý nói xong câu đó, lập tức toàn bộ bầu không khí đều trở nên lạnh như băng, lúc này tất cả người của Linh Dực Công Hội đều lờ mờ mang theo sát khí.
Thạch Phong là hội trưởng công hội, sao có thể ai muốn khiêu chiến thì khiêu chiến, càng đừng nói là dùng ngữ khí tiền bối chỉ điểm vãn bối, đây quả thực là không để Linh Dực ở trong mắt.
Nhưng Đoàn trưởng Viêm Huyết của Thiên Táng lại không ngăn cản, ngược lại còn tươi cười.
Hiện tại khiêu khích Linh Dực Công Hội, tuy có chút không khôn ngoan, có điều Thiên Táng Công Hội khí thế đang thịnh, để Đao Vạn Lý thử nông sâu của Thạch Phong một chút cũng là chuyện tốt, tăng thêm khí thế không nói, sau này đối phó Thạch Phong cũng sẽ thoải mái hơn, nếu có thể đánh bại Thạch Phong, vậy càng tốt.
Thương Lang Chiến Thiên ở bên cạnh cũng tọa sơn quan hổ đấu.
Đối mặt với sự khiêu chiến của Đao Vạn Lý, nếu Thạch Phong không đáp ứng, Thiên Táng Công Hội khẳng định sẽ tuyên truyền khắp nơi, nói Thạch Phong sợ không dám chiến, danh đầu đệ nhất của Tinh Nguyệt Vương Quốc chỉ sợ là không giữ được, nhưng đánh một trận bị người ta thử ra nông sâu thì cũng không phải chuyện tốt gì, như vậy sẽ khiến chiến đấu về sau bớt đi một số át chủ bài.
- Ngươi muốn khiêu chiến hội trưởng chúng ta có phải hơi sớm không, để ta làm đối thủ của ngươi đi.
Tử Yên Lưu Vân đột nhiên đứng ra nói.
- Chỉ dựa vào một Mục Sư như ngươi?
Đao Vạn Lý liếc Tử Yên Lưu Vân duyên dáng yêu kiều, tuổi tác không lớn, nói với vẻ khinh thường.
- Đối với loại tiểu nha đầu chưa phát dục như ngươi ta không có hứng thú, Hắc Viêm hội trưởng, chẳng lẽ ngươi sợ bị ta đánh bại à, cho nên mới để một tiểu nha đầu đứng ra?
- Tiểu nha đầu?
Tử Yên Lưu Vân cũng không tức giận, cười khẽ.
- Đáng tiếc, ngươi ngay cả tiểu nha đầu như ta cũng không đánh lại, còn đánh với hội trưởng chúng ta thế nào?
- Vậy ngươi là nói chỉ cần ta đã bại ngươi, hội trưởng Hắc Viêm của các ngươi sẽ giao thủ với ta?
Đao Vạn Lý hỏi ngược lại.
- Điểm này ta có thể bảo đảm.
Thạch Phong gật đầu.
- Được, chờ lát nữa ta xin kiến thức một chút cao chiêu của Hắc Viêm hội trưởng.
Đao Vạn Lý cười cười, ánh mắt chuyển sang Tử Yên Lưu Vân.
Sau đó hai bên đều nhường chỗ.
- Vạn Lý, ngươi phải cẩn thận một chút, tiểu nha đầu đó không đơn giản, nàng chính là cao thủ đi tới đoạn sau của tầng thứ bảy, thực lực tương xứng với Quỷ Ảnh Tử.
Viêm Huyết ở bên cạnh nhắc nhở.
Đao Vạn Lý chính là cao thủ Thiên Táng bọn họ bỏ ra số tiền lớn để mời đến.
Về phần thực lực tất nhiên không có gì phải nói, cho dù Quỷ Ảnh Tử cũng không đả thương được Đao Vạn Lý, đều bị Đao Vạn Lý ngăn cản toàn bộ, dựa vào điểm sinh mệnh siêu nhiều và đao tốc nhanh như điện quang, Quỷ Ảnh Tử cuối cùng vẫn bị Đao Vạn Lý giày vò tới chết, có thể nói là chiếm ưu thế cực lớn trong quyết đấu PK.
Đối phó một Mục Sư không có thương tổn gì mà nói thì là rất dễ dàng, có điều vẫn phải cẩn thận.
- Yên tâm, chuyện này ta biết rồi, ta chỉ là muốn khích Hắc Viêm một chút, để hắn đáp ứng đối chiến thôi.
Lúc này Đao Vạn Lý đã hoàn toàn đã không còn vẻ kiêu ngạo và cuồng vọng lúc trước, ngược lại là cực kỳ bình tĩnh và coi trọng trận quyết đấu PK này.
Mà bên kia, Thạch Phong cũng lặng lẽ đưa một bình Bách Quả Giai Nhưỡng cho Tử Yên Lưu Vân, nhỏ giọng nói:
- Uống vào rồi đánh với hắn, chú ý đúng để hắn tiếp cận người trong 10 mét.
Đối với thực lực của Đao Vạn Lý hiện tại đạt tới trình độ nào, Thạch Phong không biết, nhưng hắn biết nhược điểm của Đao Vạn Lý, tuy nhược điểm này đối với cao thủ bình thường mà nói thì không tính là nhược điểm, nhưng đối với Tử Yên Lưu Vân mà nói thì lại phải.
- Hội trưởng, chẳng lẽ Đao Vạn Lý đó mạnh như vậy à, cần Tử Yên uống Bách Quả Giai Nhưỡng sao?
Hỏa Vũ ở bên cạnh nhìn thấy hành động này của Thạch Phong, trong lòng rất khó hiểu.
Ở trong Linh Dực Công Hội, nói tới kỹ xảo chiến đấu, Tử Yên Lưu Vân còn trên cả nàng, mà nói thực lực, nàng chỉ là chiếm ưu thế trên nghề nghiệp và vũ khí hư mà thôi.