Đừng nói thành lập nơi đóng quân của Hoàng Hôn Hồi Hưởng ở Thạch Lâm Tiểu Trấn, cho dù lấy ra chín phần mười thổ địa của Thạch Lâm Tiểu Trấn, cũng là không có vấn đề gì.
Chỉ cần có được Thạch Lâm Tiểu Trấn, Hoàng Hôn Hồi Hưởng sẽ có vốn liếng để quật khởi.
Đối với công hội nhất lưu lão bài mà nói, không thiếu nhất chính là người, bọn họ có rất nhiều tinh anh dự trữ, nhưng muốn bồi dưỡng ra một vị cao thủ Thần Vực cũng không dễ dàng, điều này cần rất nhiều Ma Thủy Tinh mới được, có được Thạch Lâm Tiểu Trấn thì có thể có được rất nhiều Ma Thủy Tinh, có Ma Thủy Tinh có thể bồi dưỡng ra rất nhiều người chơi cao thủ, đến lúc đó khi tranh đấu với mấy công hội nhất lưu khác, khả năng Hoàng Hôn Hồi Hưởng bọn họ nắm giữ Phong Bạo Đế Quốc sẽ cao hơn mấy phần.
Cho nên Thạch Lâm Tiểu Trấn, Hoàng Hôn Hồi Hưởng là thế ắt phải có.
Thủy Sắc Sắc Vi nghe đến đây, lập tức trầm mặc.
Gia tộc bức bức thì cũng thôi, nàng gia nhập Linh Dực, toàn tâm quản lý công hội, nhìn Linh Dực từng bước quật khởi, chính là muốn chứng minh tài hoa của mình với gia tộc, có được công nhận, có điều công nhận thì không thấy đâu, ngược lại trở thành công cụ lợi dụng.
- Vinh Quang Hồi Hưởng, nếu không có việc gì khác thì ngươi có thể rời khỏi, chỗ ta không chào đón ngươi.
Lúc này Thủy Sắc Sắc Vi cũng không gọi Vinh Quang Hồi Hưởng là hội trưởng nữa, mà là gọi thẳng tên hắn, đủ để nhận được sự phẫn nộ hiện tại của nàng.
Sau khi nàng gia nhập Linh Dực một mực sống rất vui vẻ, bởi vì ở đây nàng học được rất nhiều, căn bản không giống như những gì mà người của Hoàng Hôn Hồi Hưởng nhìn thấy, không phải nàng khiến Linh Dực trở nên mạnh hơn, mà là Linh Dực khiến nàng trở nên mạnh hơn.
Bảo nàng đi bán đứng Linh Dực, đó quả thực chính là nằm mơ!
Thấy Thủy Sắc Sắc Vi quyết tuyệt như vậy, vẻ mặt Vinh Quang Hồi Hưởng mặt âm trầm như nước.
- Đúng rồi, ta quên chưa giới thiệu vị tiểu thư bên cạnh ta đây.
Vinh Quang Hồi Hưởng đổi sắc, ngược lại tươi cười giới thiệu.
- Vị này là Liễu Sư Sư tiểu thư, người đại diện của tập đoàn tài chính Khai Nguyên ở Thần Vực, toàn quyền phụ trách tất cả sự vụ của Thần Vực.
Liễu Sư Sư tấm áo tím cười cười, lại không nói gì, giống như Thủy Sắc Sắc Vi hiện tại là chưa có tư cách đó.
- Sao người của tập đoàn tài chính Khai Nguyên lại ở đây?
Thủy Sắc Sắc Vi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Tập đoàn tài chính Khai Nguyên chính là tập đoàn tài chính lớn xếp trong top 500 của ở thế giới, hơn nữa xếp hạng còn rất cao, Hoàng Hôn Hồi Hưởng ở trong mắt tập đoàn tài chính Khai Nguyên căn bản là con kiến thuận tay có thể bóp chết, cùng là người không phải cùng một thế giới với bọn họ.
- Có thể ngươi không biết, tập đoàn tài chính Khai Nguyên đã đầu tư vào Hoàng Hôn Hồi Hưởng, trở thành cổ đông lớn nhất của Hoàng Hôn Hồi Hưởng, tuy kế hoạch lần này, phụ mẫu ngươi phản đối kịch liệt, nhưng vô dụng.
Vinh Quang Hồi Hưởng cười lạnh nói.
- Nếu lần này hợp tác không thành, ta nghĩ Liễu Sư Sư tiểu thư cũng sẽ mất hứng, Liễu Sư Sư tiểu thư mà mất hứng, tập đoàn tài chính Khai Nguyên có thể không cẩn thận khiến cho ngươi và gia tộc của ngươi mất đi tất cả, xin ngươi hãy nghĩ cho kỹ.
- Thì ra là có chuyện như vậy.
Thủy Sắc Sắc Vi chúng rồi, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ tự giễu.
Chẳng trách gia tộc của nàng ta không đứng ra phản đối, mà lại làm quyết tuyệt như vậy, thì ra là vì tập đoàn tài chính Khai Nguyên.
Nếu tập đoàn tài chính Khai Nguyên muốn chèn ép sản nghiệp của gia tộc, quả thực là quá thoải mái, đối mặt với quái vật lớn như vậy, gia tộc cũng không thể không cúi đầu.
- Đây là lựa chọn tốt nhất cũng là duy nhất của ngươi, việc gì phải chống đối?
Vinh Quang Hồi Hưởng nhẹ giọng khuyên giải.
- Vả lại chúng ta cũng không lấy không thổ địa của Thạch Lâm Tiểu Trấn, tuyệt đối có thể thanh toán một cái giá khiến hội trưởng của các ngươi hài lòng, nếu ngươi có thể thuyết phục được hắn nhường ra Thạch Lâm Tiểu Trấn, ta có thể cam đoan với ngươi, không chỉ là ngươi có thể trở thành thành viên ban giám đốc của Hoàng Hôn Hồi Hưởng, Hắc Viêm cũng có thể có được cổ phần trở thành thành viên ban giám đốc, có sự đầu tư của tập đoàn tài chính Khai Nguyên, Linh Dực rất nhanh sẽ có thể trở thành công hội số một của Tinh Nguyệt Vương Quốc, như vậy không phải là tốt hơn sao?
- Vinh Quang Hồi Hưởng, ngươi đừng có nằm mơ, ta sẽ không đáp ứng đâu.
Thủy Sắc Sắc Vi hít một hơi thật sâu, nhìn Vinh Quang Hồi Hưởng, vô cùng kiên quyết nói.
Bảo nàng phản bội, nàng là không thể làm được.
Tuy làm như vậy sẽ có lỗi với gia tộc, nhưng nàng tin dựa vào năng lực của mình, cho dù sản nghiệp của gia tộc không còn, nàng cũng vẫn có thể giúp gia tộc biến thành cường thịnh hơn.
- Được, rất tốt.
Vinh Quang Hồi Hưởng nghe vậy, liên tục gật đầu, có điều sắc mặt lại tối sầm, ngữ khí cũng trở nên lạnh như băng.
- Ngươi đã không muốn cân nhắc, ta sẽ bàn việc với hội trưởng các ngươi, ta tin hắn biết làm người hơn ngươi, đến lúc đó ngươi cũng đừng hối hận.
Có tập đoàn tài chính Khai Nguyên đầu tư, bất kỳ công hội nào cũng không thể cự tuyệt, chỉ cần Hắc Viêm có chút đầu óc, sợ rằng chỉ mong tập đoàn tài chính Khai Nguyên sẽ trở thành đại cổ đông của Linh Dực Công Hội.
- Ngươi là muốn tìm ta bàn việc á?
Lúc này Thạch Phong đẩy cửa ra, khóe miệng cười khẩy, chậm rãi bước vào.
- Hội trưởng.
Thủy Sắc Sắc Vi không khỏi nhìn về phía Thạch Phong đang đi tới, vẻ mặt lộ ra có chút áy náy và xấu hổ.