Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 969 - Chương 969: Yến Hội (2)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 969: Yến hội (2)

Mọi người ở đây chỉ có Lam Hải Long biết chỗ lợi hại thực sự của Thạch Phong.

Hiện giờ Thần Vực càng lúc càng hot, từng tập đoàn tài chính lớn tiến vào Thần Vực, cảnh tượng tương lai đã có thể đoán trước.

Mặc dù U Ảnh Công Hội mà hắn nắm giữ cũng lăn lộn tạm được trong Thần Vực, nhưng chênh lệch so với Linh Dực Công Hội thì chính là mười vạn tám ngàn dặm.

U Ảnh Công Hội chỉ là một trong số các công hội của Bạch Hà Thành, nhưng Linh Dực đã là bá chủ tuyệt đối của Bạch Hà Thành.

Ngay cả Thạch Lâm Tiểu Trấn hiện tại được các công hội lớn của cả Tinh Nguyệt Vương Quốc chú ý cũng nằm trong khống chế của Linh Dực Công Hội, có Thạch Lâm Tiểu Trấn làm cơ sở, Thạch Trảo Sơn Mạch quả thực đã thành hậu hoa viên của Linh Dực.

Nếu lại phát triển tiếp, Linh Dực chưa chắc đã không thể trở thành bá chủ của toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc, sức ảnh hưởng đó quả thực có thể sử dụng từ khủng bố để hình dung, mà hắn nghe nói Thạch Phong đã là cao tầng của Linh Dực Công Hội, sao lại không khiến hắn phải ngước nhìn.

- Lúc trước nếu có thể kéo gần quan hệ với hắn thì tốt rồi, tên ngu xuẩn Lâm Phi Long này, không ngờ lại khiến ta lỡ mất cơ hội tốt như vậy.

Lúc này Lam Hải Long Lúc này Lam Hải Long Lâm Phi Long là tức, có điều Lâm Phi Long sớm đã bị hắn đuổi ra khỏi studio U Ảnh, triệt để đoạn tuyệt qua lại, bằng không khiến Thạch Phong không vui, sử dụng lực lượng của Linh Dực để đối phó U Ảnh, vậy hắn sẽ khóc chết.

Trong một gian ghế lô xa hoa ở Tầng cao nhất.

Lúc này trong ghế lô rộng như vậy chỉ có hai nam tử trung niên đang ngồi nói chuyện, một người mặc tây trang màu xám bạc, một người mặc áo trắng, Triệu Nhược Hi dẫn theo Thạch Phong bước vào, lập tức khiến hai người nói chuyện nói chuyện, nhao nhao nhìn về phía Thạch Phong bên cạnh Triệu Nhược Hi.

- Lão Triệu, đây là tiểu tử mà ngươi nói à, quả nhiên không tồi.

Nam tử áo trắng quan sát Thạch Phong một lượt, không khỏi tán dương.

Triệu Kiến Hoa mặc tây trang màu xám bạc rất đắc ý nói:

- Đương nhiên, không phải ta đã nói rồi à, nhãn quang của Nhược Hi là lợi hại hơn ta nhiều.

- Nhị thúc.

Triệu Nhược Hi vừa nghe vậy, trên khuôn mặt trắng nõn có thêm một tia đỏ ửng, vội vàng giải thích.

- Không phải như ngươi nghĩ đâu.

- Ta biết, ta biết.

Triệu Kiến Hoa ra vẻ ta hiểu mà.

Ngay khi Triệu Kiến Hoa đang trêu ghẹo Triệu Nhược Hi, sự chú ý của Thạch Phong lại tập trung ở trên người nam tử trung niên bên cạnh Triệu Kiến Hoa, ở trên người nam tử này, Thạch Phong cảm thấy khí tức mà người luyện công phu mới có, có điều lại khác với loại cao thủ như Lôi Báo.

Đứng ở phía trước nam tử áo trắng này, giống như một mảng thiên địa này đều bị hắn chi phối.

Có một loại cảm giác bị nắm giữ.

- Vực?

Thạch Phong không khỏi khiếp sợ, lập tức trong lòng lại phủ định ý tưởng này.

- Không đúng, đây không phải vực, vực là tự thành một giới, nắm giữ giới, đó đã là tồn tại không phải con người, trình độ nguy hiểm mang tới cho người ta cũng cao hơn.

Tuy nam tử áo trắng trước mắt này không lợi hại như Long Vũ, có điều cách vực đã không xa.

- Hắn rốt cuộc là ai?

Thạch Phong nhìn nam tử áo trắng trước mắt, trong lòng rất tò mò.

Cao thủ ám kình vốn là rất hiếm thấy, nhưng nam tử áo trắng trước mắt không chỉ là cao thủ ám kình, còn là quái vật sắp nắm giữ vực.

Loại người này không ngờ xuất hiện ở địa phương nhỏ như thành phố Kim Hải này, thực sự khiến người ta nghĩ không thông.

Từ sau khi tốc độ hoạt động não của Thạch Phong đề thăng, trực giác cũng vô cùng sắc bén.

Tuy nam tử áo trắng này trước mắt này ẩn tàng rất tốt, giống như biển lớn trầm tĩnh có thể bao dung tất cả, mang tới cho người ta cảm giác rất thoải mái, ở trước mặt người này căn bản không sinh ra nổi một chút địch ý.

Nhưng chính bởi vì vậy Thạch Phong mới thấy đáng sợ.

Với cảm giác của hắn, không biết đã từng trải qua bao nhiêu lần tôi luyện sinh tử trong Thần Vực, nhất là sau khi tốc độ hoạt động não đề thăng, muốn vòng qua cảm giác của hắn, khiến tinh thần của hắn rơi vào trạng thái thả lỏng lại là đã khó càng thêm khó.

Mà nhất cử nhất động của nam tử áo trắng lại có thể dễ dàng đột phá phòng tuyến cảnh giới của hắn.

Nếu nam tử áo trắng này muốn động thủ, hậu quả là không thể lường được.

- Người trẻ tuổi, ngươi rất không tồi, chẳng trách tuổi còn trẻ đã có thể trở thành cao tầng của Linh Dực Công Hội, Linh Dực quả nhiên ẩn tàng đủ sâu.

Nam tử áo trắng nhìn về phía Thạch Phong, rất hiền lành nói.

- Đúng rồi, ta tự giới thiệu một chút, ta tên là Viên Thiết Tâm, nguyên lão của Thiên Cơ Các.

- Thạch Phong, không phải ngươi đang chơi Thần Vực à? Viên thúc chính là cao thủ thế hệ trước của giới trò chơi ảo, có lẽ thân thủ không bằng ngươi, nhưng luân tới trình độ chơi trò chơi ảo, lại lợi hại hơn ngươi nhiều, đây chính là cơ hội tốt để ngươi thỉnh giáo.

Triệu Nhược Hi nhận thấy ánh mắt kinh ngạc của Thạch Phong, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi nhếch lên, trước kia Thạch Phong luôn rất bình tĩnh, lúc nào cũng nắm giữ thế chủ động, hiện tại thấy Thạch Phong đã có chút hoảng loạn, trong lòng vẫn có một chút đắc ý.

Thạch Phong nhìn Triệu Nhược Hi đang đắc ý, trong lòng không khỏi nghẹn lời.

Viên Thiết Tâm trước mắt là cao thủ lánh đời chân chính, bất kể là cách đấu hay là chơi game, Viên Thiết Tâm đều hơn xa hắn.

Tuy hắn chơi Thần Vực mười năm, nhưng khoản Thần Vực này không phải là chơi thời gian dài thì nhất định là lợi hại hơn người chơi thời gian ngắn, bằng không Thần Vực mở ra hơn mười năm, cũng sẽ không có nhiều người như vậy dừng ở bậc hai mãi không thể tấn thăng đến nghề nghiệp bậc ba, cái này còn phải xem kỳ ngộ, thiên phú, nỗ lực.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0