Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 257

Trên quảng trường trung tâm của EL thành, ánh mắt của những tên người chơi đều tập trung trên màn hình lớn đặt ngay phía trên lầu hai và lầu ba của [Cửa Hàng Trading Hall].

Cùng lúc đó, đa số những người chơi game Anh Hùng trên thế giới đều đang tụ tập lại với nhau thành từng nhóm để cùng nhau xem trực tiếp của buổi đấu giá hội do [The Alliance] tổ chức lần này.

Sự kiện này có thể là một sự kiện lớn trên thế giới, do đó cũng có rất nhiều đài truyền hình và các công ty giải trí đã chủ động liên hệ với Lý Uyên để xin quyền trực tiếp quá trình diễn ra của sự kiện.

Thời gian đã tiến vào giai đoạn đến ngược từng giây, ngay khi đồng hồ cả trong game lẫn ở ngoài hiện thực vừa điểm đúng 9 giờ, màn ảnh tivi FPv4FIOb cực lớn trên trung tâm quảng trường EL thành cùng với màn ảnh chương trình trực tiếp video (Livestream) trên mạng lập tức hiển thị lên hình ảnh của sàn biểu diễn ở lầu ba [Cửa Hàng Trading Hall].

- “Chào tất cả các ngươi, những người chơi Anh Hùng. Có lẽ một trong số các ngươi đã biết đến ta với cái tên The Dawn. Nhưng nhân tiện sự kiện lần này, ta muốn tự giới thiệu lại bản thân mình.

Ta gọi là Đình Tấn, là một công dân của đất nước Entire Land, hội trưởng của [The Alliance] và cũng là chủ tịch của tập đoàn [The Alliance]. Lần này, chúng ta xin mạo muội đi tiên phong, tổ chức một sự kiện đấu giá hội, để bán đấu giá những món trang bị mà chúng ta cho rằng độc nhất vô nhị trong thế giới Anh Hùng này.

Hiện tại, theo như thông tin ta nhận biết được, đang có hơn 200 triệu người trên toàn thế giới, quan sát buổi đấu giá hội này. Ta, xin thay mặt cho toàn bộ thành viên và ban quản lý của [The Alliance] chân thành cảm tạ sự ủng hộ của các ngươi.

Chắc các ngươi đang rất nôn nóng lần đấu giá hội này sẽ có những món đồ vật gì phải không? Haha… thôi, không chậm trễ thời gian nữa. Ta xin tuyên bố, đấu giá hội bắt đầu!”

Một bài phát biểu cực kỳ ngắn gọn, không dài lê thê lếch thếch như màn diễn văn khai mạc trận đấu bóng đá của ai đó kéo dài đến hơn nửa tiếng. Đình Tấn nói xong thì nhanh chóng rời khỏi bục phát biểu, đi xuống sàn biểu diễn.

Ngay sau đó, dưới sư chăm chú của vô số ánh mắt trước màn hình trực tiếp, Lý Uyên mặc một bộ áo dài màu đỏ nhạt khẽ bước lên trên đài đấu giá, bộ áo dài màu đỏ bao lấy dáng người đầy đặn khiến cho không ít ánh mắt hiện lên vẻ nóng cháy.

Đứng lên bục phát biểu, Lý Uyên chỉnh chu lại những tờ giấy phát thảo, ghi lại toàn bộ những lời mà mình sẽ nói trong buổi đấu giá hội này, đã được chuẩn bị từ trước đề phòng một số tình huống bất ngờ xảy ra.

Hoàn thành việc sắp xếp lại tài liệu xong, khuôn mặt Lý Uyên mang theo một nụ cười quyến rũ, hướng đến mọi người cười nói mấy câu, cơ hồ khiến cho người ta bốc lên một ngọn lửa nhiệt trong lòng, dễ dàng làm bầu không khí xung quanh những người tham gia lần đấu giá này nóng lên.

- “Xin chào mọi người, ta là CEO của tập đoàn [The Alliance], đồng thời cũng là quản lý của đội Lính Đánh Thuê [The Alliance], Lý Uyên. Hôm nay ta sẽ là người chủ trì cho buổi đấu giá lần này.”

Nói đến đây, Lý Uyên liền ngừng lại hướng về phía những người đang quay phim bên dưới sàn diễn cúi chào một cái, sau đó mới tiếp tục nói.

- “Bởi vì buổi đấu giá lần này tổ chức là dành cho toàn bộ những người chơi Anh Hùng trên khắp thế giới, cho nên chắc mọi người cũng đang thắc mắc làm sao có thể tham gia tăng giá một món sản phẩm nào đó mà chỉ thông qua màn hình video trực tiếp (Livestream) như thế này thôi phải không?

Vậy thì tước khi bắt đầu buổi đấu giá, ta xin có một yêu cầu nho nhỏ dành cho những người có ý định đấu giá sản phẩm. À mà những người chỉ tham gia cho vui cũng có thể thực hiện theo để phòng lúc cần thiết muốn đấu giá là có thể ra tay ngay, để không bị hối hận nhé.”

Lời nói dịu ngọt với giọng điệu như đang dụ dỗ người ta phạm tội làm cho đám người chơi đang ngồi xem trước màn hình trực tiếp không nhịn được, bắt đầu tò mò với điều mà nàng muốn mình làm.

Lý Uyên không chần chừ lâu, vừa dứt lời thì lập tức vung tay sang ngang một cái. Ngay sau đó, thân ảnh quen thuộc của Ba Đậu Đậu liền từ trên trần nhà rơi xuống, đứng vững ở giữa sàn diễn.

Lần này, nàng đã sử dụng màn hình giả lập của máy chủ Ba Đậu Đậu, vừa được xây dựng xong ngoài hiện thực, kết nối vào trong game, thế nên kích cỡ của Ba Đậu Đậu có chút lớn hơn so với lúc bình thường.

- “Xin giới thiệu với mọi người, đây là Ba Đậu Đậu, cũng là phụ tá của ta trong lần đấu giá này, làm cầu nối trung gian để kết nối giữa ta và mọi người đang muốn tham gia đấu giá.”

‘Ồ… à…’

Ở trung tâm quảng trường của EL thành, nơi tập trung hơn chục triệu người đang xem màn ảnh lớn kia khi trông thấy sự xuất hiện của Ba Đậu Đậu và nghe lời giới thiệu của Lý Uyên thì không kìm được, đồng thanh kêu lên một tiếng kinh ngạc.

- “Ba Đậu Đậu xin chào tất cả những khán giả đang xem chương trình trực tiếp của buổi đấu giá. Mọi người có ai có ý định đấu giá thì xin cho máy tính quét qua bộ mã QR này để tải Ba Đậu Đậu về hệ thống của ngươi. Ba Đậu Đậu hứa sẽ rất ngoãn phục vụ cho mọi người, không ăn trộm hay làm mất thứ gì của mọi người đâu, nên xin mọi người cứ yên tâm.”

Ba Đậu Đậu nhanh chóng cúi thấp người, đầu gần như muốn lún sâu vào cái bụng tròn mập mạp của nó. Đồng thời, bên cạnh nó cũng xuất hiện một bảng mã QR, kích cỡ cũng khá to lớn.

Tại một quán ăn trong IT thành, có một nhóm thanh niên đang ngồi trước màn hình giả lập máy tính, một tên thanh niên có chút kinh ngạc mở miệng hỏi những người bạn của hắn đang ngồi bên cạnh.

- “Á đù, trò này mới nha. Cái con đó là cái gì vậy? AI* à?”

*AI: (Artificial Intelligence) trí tuệ nhân tạo.

- “Hình như là vậy đó, có nên tải không tụi bây?”

Một tên khác có vẻ không chắc chắn, do dự vì sợ bị đối phương cài virus ăn trộm dữ liệu.

Nghe được câu nói của tên bạn mình, một tên thanh niên khác nữa ngồi bên cạnh không nhịn được mở miệng mắng to.

- “Mày suốt ngày cứ coi phim ‘xem xong xóa’ có cái quần gì mà sợ mất. Hơn nữa người ta là công ty lớn, bắt đầu thành lập tập đoàn rồi kìa. Có ai ngu ngốc tới nỗi đầu tư ra một số tiền lớn rồi xách đít đi cài virus cho người dùng tẩy chay không?! Quét mã đi, sợ cái gì.”

Ba tên còn lại trong nhóm nghe gã này giải thích cũng không khỏi đồng tình gật đầu theo. Dù sao bọn họ cũng chỉ là học sinh sinh viên, làm gì có một số tiền lớn hay thông tin gì tuyệt mật, quan trọng mà sợ bị lừa gạt.

Hơn nữa bọn họ cũng không có ‘gấu’ nên chuyện lộ "hàng nóng" là không phải lo. Không có tài sản gì lớn lao, cài vào cũng không sợ bị mất mát cái gì, thế là mấy tên thanh niên trong nhóm này xúm nhau bắt đầu tải về phần mềm của Ba Đậu Đậu.



Cùng lúc đó tại một căn phòng sang trọng của khu thành thị khác, có một thanh niên và bốn người khác đang ngồi trên một bộ ghế salon sang trọng, quan sát màn ảnh tivi hơn 50 inch trước mặt.

- “Cậu chủ, có nên tải khô…”

Cô gái duy nhất trong số bốn người đang ngồi bên cạnh gã thanh niên kia có chút chần chừ quay sang hỏi ý kiến của hắn. Nhưng mà chưa kịp nói dứt câu thì nàng đã trông thấy đối phương đã bắt đầu thao tác quét mã cài đặt rồi.

Cười khổ một tiếng nàng cùng với mấy gã đàn ông trong nhóm bốn người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng nhanh chóng quét mã của Ba Đậu Đậu đưa ra.

- “Ba Đậu Đậu xin chào ông chủ…”

Rất nhanh thì gã thanh niên kia đã cài đặt xong phần mềm của Ba Đậu Đậu, hình ảnh lập thể của nó liền xuất hiện trước mặt hắn. Vẫn là hành động cúi chào quen thuộc cùng với giọng nói trẻ con.

- “Ta có thể gọi ngươi là Mập Mạp không?”

Gã thanh niên này có chút hứng thú, hỏi lại Ba Đậu Đậu.

- “Được đó, được đó, ta rất thích cái tên này. Cám ơn cậu chủ John Rothschild.”

Ba Đậu Đậu nghe hắn muốn đặt tên mình thì dường như rất hưng phấn, liên tục nhảy chồm lên vỗ tay hoan hô, đồng thời cũng gọi ra tên hắn.

Điều này không khỏi làm cho cả năm người đang ngồi trước mặt nó giật mình kinh ngạc không thôi, nhất là gã thanh niên John Rothschild kia.

- “Ngươi biết ta?”

Tuy là có chút kinh ngạc, thế nhưng John cũng không có biểu hiện gì quá lố. Hắn hứng thú và có chút ngờ vực hỏi lại Ba Đậu Đậu.

- “Mập Mạp tìm thấy danh tính của ngài trên mạng. Mọi người gọi ngài là John Rothschild cậu chủ, thế nên Mập Mạp bắt chước bọn họ gọi theo. Ngài không thích hả? Nếu không được Mập Mạp sẽ đổi cách gọi khác hoặc gọi ngài như cũ.”

Ba Đậu Đậu được hắn đặt tên Mập Mạp nên tự xưng mình là Mập Mạp luôn, không còn sử dụng lấy cái tên Ba Đậu Đậu mặc định của nó nữa.

Nó có chút e ngại giải thích lý do tại sao mình lại gọi hắn như vậy, đồng thời gương mặt cũng xuất hiện vẻ hoảng sợ và lo lắng, trông rất chân thực không hề có một chút dấu vết nào của máy móc.

- “Hahaha… thật thú vị. Ngươi cứ gọi ta là cậu chủ giống bọn họ là được.”

Ngược lại với lo lắng của Ba Đậu Đậu, John cười lớn một tiếng vui vẻ. Đã lâu lắm rồi hắn mới tìm được một chuyện đầy lý thú và mới mẻ như vậy.

Bàn tay hắn không tự chủ đưa ra, ý định muốn vỗ đầu Ba Đậu Đậu. Nhưng bất chợt, hắn mới sực nhớ lại đối phương chỉ là một phần mềm được máy tính trình chiếu dưới dạng lập thể mà thôi.

Hành động này của hắn cũng không hề làm cho mấy tên thuộc hạ hộ vệ bên cạnh kinh ngạc gì, dường như đó là chuyện hiển nhiên. Bởi vì chính bọn họ cũng cảm thấy Ba Đậu Đậu gần như là một con vật biết nói tiếng người vậy. Đến khi sực nhớ lại đối phương chỉ là một phần mềm, bọn họ mới kinh ngạc không hiểu sao mình lại có ý nghĩ như vậy.

John giơ bàn tay mình lên rồi nhìn chằm chằm vào nó, sau đó lại nhìn lên trên màn hình tivi đang trực tiếp, nơi đó có một thân ảnh yểu điệu với nụ cười quyến rũ của người chủ trì buổi đấu giá này.

Khóe miệng hắn nhếch lên cười tà, thì thầm một câu.

- “Thật thú vị lắm, chị của ta à…”

...

Không chỉ đối với John và nhóm hộ vệ của hắn, Ba Đậu Đậu cũng là nhân cơ hội lần này lọt vào tầm mắt của rất nhiều người trên thế giới. Gần như sự tò mò và hứng thú của bọn họ trước những sự vật mới mẻ đều bị Ba Đậu Đậu hấp dẫn ra hết.

Thậm chí có người còn trò chuyện với Ba Đậu Đậu mà quên cả mục đích của họ lần này, chính là tham gia buổi đấu giá trang bị trong game Anh Hùng.
Bình Luận (0)
Comment