Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 267

Trong khi đó, tại USA thành, John Rothschild cùng với bốn tên thuộc hạ của hắn cũng bị tiếng gọi giá của con Ba Đậu Đậu làm cho kinh ngạc không thôi.

- “Làm sao lại có người chịu ra giá 400 đồng tiền vàng cho cái loại thuốc vô dụng này chứ?!”

Tên đàn ông trung niên có mái tóc dài che phủ một nửa bên mặt, không kìm được mâu thuẫn trong lòng nên lúc này mới đặt câu hỏi, tự vấn bản thân hắn cũng như những người có mặt trong căn phòng này.

- “Hừm, chắc có lẽ là có bí mật gì đó ở đây mà chúng ta không biết. Đám [The Alliance] này cũng phá được khá nhiều phụ bản, chắc là bọn chúng thu được tin tức gì đó chăng?!”

Nghe được lời nói của người đàn ông kia, tên thanh niên Simon đang ngồi bên cạnh Henry cũng lên tiếng phụ họa.

Duy chỉ có người đàn ông trung niên hơi to con và cô gái trẻ ngồi bên phía còn lại của John là không nói gì, chỉ im lặng nhìn lấy màn hình.

Riêng về phần John. Thực ra hắn đã bắt đầu chú ý việc lạ thường này, kể từ lúc giá tiền của hai món vật phẩm đó vượt qua con số 50 đồng tiền vàng.

Theo như khứu giác nhạy bén của hắn về giá cả thị trường thì chắc chắn hắn sẽ không bao giờ thu vào hai món vật phẩm này với giá cả trên 50 đồng tiền vàng.

Bởi vì suy nghĩ của hắn cũng giống y hệt với những nhận xét của Lý Uyên về hai món vật phẩm này. Hiệu quả kinh tế của chúng không đủ để bù đắp lại với số tiền cần phải bỏ ra.

Bây giờ xuất hiện dị biến như thế này, John đã không kìm được phải thay đổi suy nghĩ của mình về hai món vật phẩm ‘vô dụng’ này. Hắn bắt đầu hướng sự chú ý của mình về những cái tên đang liều mạng đấu giá với nhau như những tên điên kia.

Một người gọi là ‘The King’, nằm trên bảng xếp hạng đẳng cấp, cũng có chút nổi tiếng. Thế lực sau lưng là [The Throne] do tập đoàn William tài trợ, đã từng xảy ra mâu thuẫn với kẻ tổ chức hội đấu giá này.

Ba người còn lại thì hắn không tìm ra chút tin tức nào, ngay cả trên bảng xếp hạng cũng không hề có tên của bọn họ. John đã nghi ngờ bọn họ là đang cố tình tăng giá ác ý mà không có khả năng chi trả.

- “Mập Mạp, bọn họ cố tình tăng giá ác ý, không có khả năng chi trả cho giá tiền đó thì phải làm sao?”

Dần dần hướng về lối suy nghĩ này càng sâu hơn, thế nên hắn đã phải đặt ra câu hỏi cho con Ba Đậu Đậu của mình.

Tuy nhiên, nhận lại được câu trả lời làm cho hắn không khỏi trợn mắt kinh ngạc một hồi lâu.

- “Cậu chủ John cứ yên tâm, Mập Mạp có thể điều tra khả năng chi trả của người đấu giá thông qua tài sản cá nhân và gia đình, hoàn cảnh sinh sống, khả năng vay mượn tiền người khác, cũng như là khả năng bán nội tạng v.v… tất cả đều được tổng hợp lại, độ chính xác lên đến hơn 90%.

Nếu ra giá tiền nằm trong số tài sản cho phép thì mới chấp thuận cho người đó ra giá. Còn nếu không thì Mập Mạp nhất định sẽ từ chối, nên ngài cứ yên tâm, sẽ không có tình trạng tăng giá ác ý mà không có khả năng chi trả đâu.”

- “Hahaha… Cậu chủ, ngài thử hỏi nó xem, nội tạng ngài bán được bao nhiêu?”

Cô gái duy nhất trong căn phòng, ngay khi nghe đến việc con Ba Đậu Đậu này còn tính tới chuyện bán nội tạng của John thì không nhịn được cười lớn một tiếng, trêu chọc hắn một câu.

John chỉ có thể lắc đầu từ chối cho ý kiến. Hiện tại, hắn không có tâm trí đâu để mà đùa giỡn vì vật phẩm này nếu như chứa bí mật gì đó thì rất có khả năng nó sẽ mang đến một cơ hội kinh doanh lớn.

Hay thậm chí là nó đang chất chứa bí mật về việc đồng bộ giữa game với hiện thực, đã được những người phát hành game Anh Hùng quảng cáo rầm rộ trên rất nhiều trang mạng lúc game mới mở ra.

Chính vì có ý nghĩ này mới làm cho John đặt nhiều sự quan tâm, chú ý nhiều như vậy. Chứ nếu không thì hắn cũng chẳng dư thừa hơi sức đâu mà nghĩ nhiều làm gì.

Ánh mắt chăm chú nhìn vào màn hình, xem giá tiền của hai món vật phẩm cất chứa rất nhiều bí mật này, trong đầu của John cũng nhanh chóng suy diễn ra những bí mật mà hai món đồ vật này đang cất chứa.

Sau một hồi quan sát, đến khi giá tiền của món vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện] kia chạm đến cột mốc 1.000 đồng tiền vàng thì John đã không kìm được phải mở miệng bật thốt lên một câu chửi tục.

- “Mẹ kiếp! Hai thằng điên này! Nâng giá như vậy là sợ mấy người bọn ta không chú ý được hay sao đây?!”

Bốn tên thuộc hạ xung quanh hắn cũng bị câu mắng này lắm cho giật mình, có chút khó tin mà nhìn lấy John.

Hình tượng trầm ổn, như nắm bắt được mọi thứ, của John trong lòng bọn họ, gần như đã sụp đổ chỉ trong nháy mắt. Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thấy được John lại có biểu hiện bối rối như vậy.

Nghĩ kỹ lại thì cũng phải thôi, dù sao sự việc lần này quá mức phức tạp, bọn họ gần như bị rơi vào thế bị động, cũng hoàn toàn không có bất cứ thông tin gì về giá trị lẫn công dụng và hiệu quả của hai món vật phẩm này.

Chỉ có những kẻ điên khùng mới đi tham gia vào một cuộc đấu giá của một món vật phẩm đắt tiền, mà bản thân không biết tác dụng của nó cả.

Dù rằng John thuộc về gia tộc giàu nhất nước Mỹ thì hắn cũng không phải loại người có thể vung tiền như rác. Mà ngược lại, hắn càng phải cẩn thận suy tính kỹ lưỡng trước khi chi ra tiền của mình dù chỉ là một đồng lẻ.

Bất quá, bọn họ làm sao hiểu được suy nghĩ thực sự của John. Con số 1.000 đồng tiền vàng kia, làm cho hắn nghĩ tới rất nhiều thứ.

Đối với John, mục tiêu của đối phương đã bày ra trước mắt hắn quá rõ ràng rồi. Khởi đầu tên ‘MasterTim.Pro’ ra tay đấu giá với hai món đồ là muốn che mắt người khác.

Mục đích thực sự của hắn chính là nhằm vào món vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện] kia.

Hiện tại, rất có thể là vì không có kinh nghiệm đấu giá nên hắn đã bị rối loạn. Nôn nóng không kịp chờ đợi một phút giây nào nữa, hắn muốn nhanh chóng giành món đồ này.

Hoặc cũng có thể là gã ‘MasterTim.Pro’ này đã hết ‘vốn’ muốn ra tay lần cuối, muốn hù dọa tên ‘The King’ kia chùn bước.

Nhưng mặc kệ mục đích là cái gì thì ngay lúc này, tiếng gọi kết giá của Lý Uyên đã bất thình lình vang lên bên tai của John và bốn tên thuộc hạ của hắn.

‘Rầm!’

- “1.000 đồng tiền vàng cho vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện] và 200 đồng tiền vàng cho vật phẩm [Bí kíp Vận Phong Thuật] lần thứ nhất! Có ai ra giá cao hơn hay không?!”

Tiếng búa gõ giống như một quả bom đánh vào phòng tuyến của cùng của John.

- “Mập Mạp! Ta ra giá 1.100 đồng tiền vàng cho món vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện]!”

Cắn răng đưa ra quyết định cuối cùng, John hướng về con Ba Đậu Đậu của mình thét lên như muốn xả ra hết bứt rứt trong lòng hắn. Sau một hồi lâu suy nghĩ, quả thật hắn đã bó tay không nghĩ ra được cái gì.

Tiếng gọi kết giá của Lý PlXFnZn Uyên vang lên có chút gấp gáp bởi trước đó, nàng thường chờ đợi cho món đồ ra giá được một lúc thì mới lên tiếng kết giá. Nhưng không biết là vô tình trùng hợp hay cố ý, vì cũng tại thời điểm này, John cũng đã bị suy nghĩ của mình làm cho rối loạn.

Có thể nói, chính sự trùng hợp trong tiếng gọi kết giá của Lý Uyên đã dồn ép John vào đường cùng. Trong tình thế bắt buộc này, hắn phải ra tay đấu giá, bởi vì hắn cũng không muốn bỏ lỡ một cơ hội trước mắt rơi vào tay kẻ khác.

- “Wow! Ngài ‘John Rothschild’ đã ra giá 1.100 đồng tiền vàng cho vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện].”

- “Oh my Chúa! Đại phú hào ‘Jack Smith’ lại ra tay tăng giá 1.500 đồng tiền vàng cho món vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện] rồi! Có ai tiếp tục tranh giá hay không?!”

- “Giá tiền cao nhất của món vật phẩm [Lệnh bài thành lập đội Lính Đánh Thuê] hiện đang thuộc về ngài ‘Thaibao2991’ với mức giá 220 đồng tiền vàng.”

- “Ngài ‘Alvin’ cũng đã ra giá 210 đồng tiền vàng cho món vật phẩm [Bí kíp kỹ năng Vận Phong Thuật].”



Không đến 2 giây sau khi Lý Uyên gõ nhịp búa kết giá lần thứ nhất, giọng nói trẻ con của con Ba Đậu Đậu mập mạp, phụ trợ chủ trì buổi đấu giá này, ngay tức khắc gọi ra giá tiền và người ra giá của từng món vật phẩm.

Nhưng lần này, tấm lệnh bài đã không còn là vật phẩm có giá cao nhất nữa. Cuộc bứt phá tốc độ tăng giá của quyển sách chế tạo thuốc đã bỏ xa gấp ba lần tổng số tiền của hai món đồ vật còn lại.

‘Ồ… A!...’

Bên ngoài quảng trường trung tâm EL thành, hàng chục triệu người đồng loạt cùng nhau trầm trồ thốt lên một tiếng tràn đầy sự khó tin bên trong đó.

- “Đệt! Quyển sách đó là chế tạo thuốc tiên hay gì mà lên giá dữ dội vậy?! Trong cửa hàng bán một cuốn sách chế tạo hạ cấp cũng mới có 1 đồng tiền vàng mà thôi…”

- “Ai mà biết được mấy người nhà giàu đó muốn làm gì kia chứ. Ngồi xem tiếp thôi.”

- “Lót gạch hóng thông tin tác dụng của loại thuốc này.”



Những tiếng bàn luận vang lên ở khắp mọi ngõ ngách trong quảng trường. Đa số mọi người đều không hiểu tại sao giá tiền lại đột ngột tăng lên nhanh như vậy.

Không ai chú ý đến trong một góc của quảng trường, có ba tên thanh niên đang ngồi bệt ra đất, cả thân thể cứng đờ, ánh mắt khó tin nhìn tấm bảng báo giá của hai món vật phẩm kia. Bọn họ chính là ba người ‘Chủ cũ’ của hai món đồ vật này.

Đồng thời, có kẻ buồn thì cũng có người vui. Người đàn ông to con, già dặn lúc này cũng đang quan sát quá trình trực tiếp của buổi đấu giá. Hắn đang nhìn chằm chằm màn hình hệ thống hay nói đúng hơn là đang nhìn vào bảng giá của hai món đồ vật kia. Trái tim hắn dường như đã dừng lại, vì kích động, vì hưng phấn bởi quyết định của hắn đã được hồi báo.



Trong khi đó, Henry thì đang ngồi trước màn hình, đang phân vân khó hiểu vì không biết chuyện gì đang xảy ra

Keng! – Ngài có một cuộc gọi từ hiện thực.

Đột nhiên, bên tai hắn lại vang lên âm thanh thông báo của hệ thống.

Henry liếc nhìn sơ qua một cái, xem người gọi đến là ai. Sau đó hắn hơi nhíu mày một chút, thân ảnh mờ nhạt dần, đã đăng xuất, thoát khỏi game. Nhưng không quá 10 giây sau, hắn lại xuất hiện ở vị trí cũ.

Lúc này, ánh mắt hắn sáng rực nhìn chăm chăm vào món vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện]. Dường như đã bị cái gì đó tác động nên thái độ của hắn đã hoàn toàn thay đổi 180 độ. Hắn không muốn phá rối nữa, mà là thực sự muốn tranh giá món đồ này.
Bình Luận (0)
Comment