Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 362

Người đàn ông này là một tên trung niên khoảng độ 50 tuổi trở lên, mang một cặp kính gọng vàng, đầy vẻ cao sang và trí thức. Gương mặt đã đầy rẫy nếp nhăn theo sương gió của năm tháng cuộc đời đem lại, mái tóc từ vàng óng cũng đã ngã dần sang màu bạc.

Hắn nhìn ông lão với một nỗi sầu lo, khổ sở khôn nguôi. Bởi lẽ đúng như con trai của mình nói, cha hắn chỉ có hai con đường để đi, thế nhưng mà con đường nào cũng không thể tránh khỏi số kiếp bị tử vong uy hiếp.

Dù rằng ở thời điểm hiện tại, y học đã phát triển vượt bật với những thành tựu đủ để chấn động cả thế giới. Nhờ đó, những ca phẫu thuật cũng dần dần được máy móc thay thế bằng nhân công.

Tuy nhiên phẫu thuật ở não người lại là một phạm trù khác, vượt khỏi mức độ mà con người và máy móc có thể chạm tới.

Chúng ta có thể nói, não chính là một khu vực cấm địa, nếu động chạm vào đó thì tỉ lệ sống sót cũng không quá 10 - 20%, mà dù cho dù có thành công đi chăng nữa thì cũng không thể nào tránh khỏi một số di chứng xấu về sau.

Vả lại bệnh tình của ông lão bị phát hiện chậm trễ, dẫn đến khối u đã hình thành nên một kích thước lớn gấp mấy lần so với kích cỡ tại thời điểm ủ bệnh ban đầu. Việc ông ta còn sống đến hiện tại đã là một điều kì tích rồi, chứ nói chi đến việc còn sống sau khi phẫu thuật.

Lắc đầu thở dài ngao ngán một hơi, người đàn ông trung niên này đưa tay tháo bỏ cặp kính trên mặt, hai ngón tay đưa lên xoa nhẹ hai bên cánh mũi như muốn làm giảm đi những lo toan, hay suy nghĩ căng thẳng trong đầu.

Nhìn thấy người đàn ông này mệt mỏi như vậy, một người phụ nữ trung niên đứng ở bên cạnh liền tiến lên, đưa tay ôm lấy eo, đầu cũng ngã vào vai hắn rồi mở giọng thì thào.

- “Đừng lo mà John, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Dù sao chỉ cần có một tia hi vọng thì vẫn tốt hơn là từ bỏ.”

Nghe được người phụ nữ của mình an ủi, tên đàn ông trung niên này trong lòng cũng nhẹ nhõm đi một hồi.

Hắn lại mang lên kính, xoay đầu nhìn sang bên cạnh mình, nhìn lấy mái tóc bạch kim quý phái kia, lại thêm những nếp nhăn theo thời gian tồn đọng trên gương mặt nhưng lại không thể che giấu được vẻ kiều diễm của nàng.

Nhịn không được cảm xúc yêu thương đang dâng trào trong lòng, hắn đưa tay ôm lấy bờ vai nhỏ bé của nàng vào lòng, đầu cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán nàng rồi nhẹ giọng nói.

- “Có lẽ chúng ta chỉ có thể mặc cho số phận thôi. Hi vọng chúa sẽ ban phước lành cho cha.”

Giọng nói khàn khàn như biểu đạt tâm tình đang khốn đốn hiện tại của hắn. Hắn nói xong cũng không nhịn được thở ra một hơi như muốn trút bỏ mọi gánh nặng trong lòng.

‘Lạch cạch’

- “Papa, Mama, ông nội sao rồi?!”

Bỗng chốc, trong lúc mọi người trầm mặc thì cánh cửa phòng ngủ đột nhiên mở rộng ra, kèm theo đó là giọng nói ngọt ngào, thánh thót của một cô gái trẻ truyền tới.

Chớp mắt sau đó, từ phía bên ngoài bước vào hai cô gái trẻ, trong đó có một người với gương mặt không khác người phụ nữ trung niên kia là mấy. Mái tóc màu bạch kim, xõa dài được vén qua hai bên vành tai của nàng.

Dáng người cao ráo thon thả, lại mang lên một bộ áo sơ mi trắng dài tay kết hợp với chiếc váy OL, bó sát lấy bờ mông căng tròn và chiếc eo thon của nàng như càng tôn lên độ hoàn mỹ của chúng.

Bộ ngực cao vút kia cũng đang phập phồng liên hồi như vừa phải chạy bộ qua một quãng đường dài không ngừng nghỉ. Cặp chân mày mảnh khảnh kia cũng đang nhíu chặt lại nhưng dường như không phải chỉ là vừa mới đây thôi.

Ngay khi vừa bước vào phòng, đôi mắt to tròn với màu xanh lục bây giờ tràn đầy nỗi lo lắng và mệt mỏi, liền đã tập trung nhìn vào gương mặt tiều tụy của ông lão đang nằm trên giường.

Còn lại một cô gái tóc vàng thì không có gì quá vội vàng, từ khi đặt bước chân vào phòng, ánh mắt của nàng vô tình đảo quanh, liếc nhìn mọi người xung quanh cũng như nội thất bày biện trong căn phòng này.

Người đàn ông trung niên khi nghe thấy giọng nói của con gái mình liền quay đầu lại nhìn về phía cửa lớn. Hắn chỉ im lặng nhìn mà không hề trả lời, thế nhưng ánh mắt lo lắng kia như đã nói lên tất cả.

- “Chị! Ông sắp không xong rồi. Bây giờ bác sĩ nói rằng phải nhanh chóng phẫu thuật não nhưng mà tỉ lệ thành công rất thấp. Khả năng ông có thể ra đi vĩnh viễn trong lúc giải phẫu.”

Chàng thanh niên, em trai của cô gái này, lập tức nhanh chân chạy lại đón đầu cô gái, sau đó nói rõ tình huống nghịch cảnh hiện tại. Thần sắc lo lắng và nôn nóng hiện rõ trên gương mặt vì cha hắn vẫn không chịu quyết định làm hắn có chút đứng ngồi không yên nãy giờ.

Bất quá, không biết vô tình hay cố ý, ánh mắt của hắn trong khi đang nói chuyện, thỉnh thoảng lại liếc nhìn về cô gái tóc vàng ở phía sau.

Ấy vậy mà cả hai cô gái này sau khi nghe xong chàng trai trẻ giải thích lại không hề nói gì, chỉ nhìn hắn rồi gật nhẹ đầu xem như đáp lại, cước bộ hối hả đi đến bên cạnh người đàn ông trung niên mở giọng hỏi thăm.

- “Papa, ngài ổn chứ?”

- “Chào chú John, chào cô Marrie.”

Người đàn ông trung niên không nói gì, chỉ im lặng rồi gật nhẹ đầu. Tuy nhiên, bàn tay đang ôm lấy vai vợ ông ta đang run rẩy lại nói lên điều ngược lại.

- “Chào cháu, Katelyn. Làm phiền cháu phải theo trông chừng Michelle như vậy, thật ngại quá…”

Giọng nói ngọt ngào, dịu dàng của người phụ nữ trung niên như đáp lời thay cho chồng mình.

- “Không có gì, cô Marrie đừng khách sáo. Thôi cháu xin phép đi để mọi người ở lại cho tiện nói chuyện.”

Trên gương mặt lạnh lẽo của cô gái tóc vàng chợt nở một nụ cười mỉm, nàng gật đầu chào lại cặp vợ chồng trung niên này, sau đó cũng không chờ bọn họ lên tiếng thì đã xoay lưng rời khỏi phòng.



Cô gái tóc bạch kim cũng không quá quan tâm chuyện bạn thân mình rời đi. Sự chú ý của nàng ở thời điểm hiện tại đều đang dồn vào cha mình. Thả nhẹ giọng nói, nàng cố gắng an ủi cha mình.

- “Ngài đừng lo về chuyện đám người hám tiền ở Mỹ nữa, mọi việc đã có con và anh cả thu xếp ổn thỏa hết rồi. Bây giờ anh cả cũng đang ở đó tiếp tục trấn giữ đám vô ơn kia, vấn đề bây giờ là làm sao chữa bệnh cho ông nội một cách an toàn và hiệu quả nhất thôi. Papa, ngài đã có quyết định rồi chưa?”

Nói đến sau cùng, giọng nói của nàng cũng khó mà kìm chế được cảm xúc nữa, hơi run rẩy hỏi lại cha mình.

Nhìn đôi mắt lo lắng của con gái, người đàn ông chỉ đành thở dài lắc đầu không biết nói gì hơn. Sự im lặng của cả hai người làm cho căn phòng ngủ lớn lại rơi vào trong bầu không khí yên tĩnh, chết chóc.

Một hồi lâu im lặng như sắp dẫn cả gia đình này đi vào ngõ cụt thì bỗng dưng giọng nói của một cô hầu gái trẻ lại truyền ra đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh này.

- “Ưm… thưa ông chủ ơi.”

Cô hầu gái giọng nói run run hướng về người đàn ông trung niên mở giọng kêu gọi. Đầu cúi thấp, mắt nhìn đôi bàn tay đang liên tục chà sát của mình mà không dám ngẩng đầu lên nhìn mọi người.

- “Có chuyện gì?”

Lúc này, trả lời cô hầu gái lại không phải là ‘Ông Chủ’ của nàng, thay vào đó giọng nói êm dịu, nhẹ nhàng của người phụ nữ trung niên.

Giọng nói nhỏ nhẹ, êm dịu tựa một cơn gió thoảng qua, chứa đầy từ tính như làm gia tăng lên lòng can đảm bên trong cô hầu gái trẻ này. Nàng cố hít sâu một hơi dài sau đó ngẩng đầu nhìn lấy ‘Bà Chủ’ của mình rồi nói.

- “Dạ, thưa bà chủ. Cháu có nghe nói ở nước Entire Land xuất hiện một công ty đang chuẩn bị bán ra một vài loại dược phẩm có công hiệu rất đa dạng. Trong số đó có một loại thuốc với khả năng làm tan đi mỡ thừa và các loại khối u, từ lành tính cho tới ác tính.

Cháu tìm hiểu thử thì thấy kể cả Hiệp Hội Y Tế Thế Giới đều đã công nhận hiệu quả của mấy loại thuốc này. Hơn nữa sau khi cháu xem quảng cáo cũng từng thấy, bọn họ thậm chí còn quay lại những đoạn phim tài liệu về những bệnh nhân tình nguyện thử thuốc.

Mà theo lời của bác sĩ nói, chúng ta vẫn có một tuần để suy nghĩ thế nên cháu xin góp chút ý kiến, nếu ông bà chủ vẫn lo sợ biện pháp phẫu thuật thì tại sao không thử dùng loại thuốc này trước tiê...n”

- “Im đi! Ngươi thì biết gì mà nói. Mấy cái thuốc tào lao bí đao đó để cho ông nội ta sử dụng, lỡ như uống vào tình hình lại chuyển biến xấu thì sao?”

Cô hầu gái trẻ chưa kịp nói dứt lời thì liền bị chàng thanh niên hét lớn vào mặt, chửi xối xả như tát nước lên đầu. Tội nghiệp cô hầu gái chỉ là vì có ý tốt, muốn quan tâm góp chút ý kiến giúp đỡ chủ của mình mà phải chịu đựng tình cảnh như vậy, quả thật là số khổ mà.

Cô hầu gại bị quát xong thì sợ đến nỗi, cái đầu đã cúi thấp giờ lại càng gục sát xuống hơn, bước chân loạng choạng lùi lại mấy bước, mắt cũng cấp tốc đỏ lên, rơi nước mắt.

- “Cháu xin lỗi… hức hức… xin lỗi thiếu gia…”

Nghe cô hầu gái giọng nói tức tưởi mà liên tục nói lời xin lỗi, người phụ nữ trung niên cũng không nhịn được thương xót. Liếc mắt trừng về phía con trai của mình, đồng thời bà cũng bước chậm đi về phía cô hầu gái.

Khó có thể ngờ một người phụ nữ quý phái như bà lại không hề ngần ngại ôm vào lòng mình cô hầu gái đang mang trên người bộ đồ đã bốc lên mùi mồ hôi.

Tay bà liên tục vỗ nhẹ vai cô bé nhẹ giọng dỗ dành như một người mẹ hiền dỗ con mình vậy.

- “Tốt rồi, đừng khóc, không có gì đâu. Nín khóc rồi nói cho ta nghe những chuyện cháu đã tìm hiểu được đi.”

Chỉ chút ít hành động nhẹ nhàng nhưng hiệu quả lại cực kì lớn lao, cô hầu gái liền nín khóc ngay lập tức, trong lòng nỗi oan ức cũng bay đi mất dạng. Nàng lại ngẩng đầu liền nhìn ‘Bà Chủ’ của mình rồi bắt đầu kể lại đầu đuôi sự việc.

Nguyên do bắt đầu ở khoảng vài ngày trước, khi nàng đang xem tivi ở kênh quảng cáo sản phẩm tiêu dùng thì đột nhiên nhìn thấy có một phần giới thiệu vài loại dược phẩm do một công ty mới thành lập gọi [The Alliance Y Dược] tung ra.

Bị hấp dẫn với loại thuốc giảm mỡ, nàng lập tức mở ra tìm hiểu thêm thông tin thì bất ngờ với tác dụng của loại thuốc này.

Mới đầu nàng vẫn còn nghi ngờ vì dù sao công ty này vẫn là một công ty mới thành lập chưa được một tháng nữa. Lại thêm sản phẩm chưa có danh tiếng thì rất khó để tưởng tượng nó lại đạt hiệu quả như lời trong quảng cáo đã nói.

Thế nhưng sau đó một thời gian, từng đoạn video về những người tình nguyện thử dùng sản phẩm và những công nhận đến từ tổ chức Hiệp Hội Y Tế Thế Giới dần dần đã thuyết phục được nàng.

Hiện tại lại nghe nói, không lâu nữa thuốc này liền sẽ được tung ra thị trường. Mọi người có thể đặt hàng qua hệ thống trang web của công ty, sau đó sẽ được máy bay vận chuyển siêu tốc chuyển phát đến tận giường. Chính vì vậy mà nàng hôm nay đánh liều, cố lấy hết dũng khí của mình mà góp ý cho ‘Ông - Bà Chủ’.

Cả gia đình bốn người cũng bị kinh ngạc vì lời nói của cô hầu gái này. Dù sao chuyện này vẫn là quá khó tin bởi vì thuốc làm tan khối u não, bọn họ ngay cả nghe đều chưa từng có qua, nói chi là đến chuyện chứng kiến tận mắt.

- “Là do một công ty do công hội [The Alliance] thành lập sao?”

Cô gái trẻ với gương mặt kinh ngạc, lên tiếng hỏi lại.

- “Hình như là vậy ạ. Em cũng nghe nói là thuộc công hội [The Alliance] gì đó thôi.”

Vẫn còn hoảng sợ, cô hầu gái trẻ rụt rè trả lời lại.

Ngay lúc này một bà hầu gái lớn tuổi hơn liền tiến lên nhanh miệng bồi thêm như muốn thuyết phục và nhân tiện giúp lời cho cô hầu gái trẻ.

- “Phải rồi, đúng là có chuyện như vậy đó, thưa ông bà chủ. Ta cũng là nghe qua loại thuốc làm tiêu giảm khối u này. Lúc ta xem mấy đoạn phim tài liệu được quay trên tivi quảng cáo thì cảm thấy rất chân thực, đặc biệt là cảm xúc của bệnh nhân sau khi khỏi bệnh, không có một tí gì giống như là làm giả đâu.”

Chính nhờ lời của bà hầu gái này mà gia đình ba người bên kia bắt đầu lại nảy sinh lên một tia hi vọng. Trong đầu bọn họ dần dần xuất hiện ý nghĩ, cho ông lão thử thuốc để tìm cơ hội.

Tuy nhiên, có người này thì cũng phải có người kia, chàng trai trẻ tuổi vẫn kiên trì với ý nghĩ của mình mà cao giọng phát biểu lại.

- “Cha, mẹ, chị. Các ngươi phải nghĩ kĩ bây giờ vẫn còn hi vọng giải phẫu có thể thành công. Nếu như liều lĩnh thử thuốc, mà lỡ như tình trạng lại càng trở nên trầm trọng hơn hoặc có thể đứt đoạn, mất luôn gần một phần năm xác xuất thành công kia thì coi như không còn nước mắt mà khóc đấy!”

Mỗi người mỗi ý, ai cũng đều có lý do chính đáng làm cho tình hình càng trở nên rối rắm. Cả bốn người đưa mắt nhìn nhau phân vân, sau đó cô con gái liền mở lời trước tiên.

- “Papa, hay là thử một chút đi. Tuy rằng Billy nói cũng có lý của nó, nhưng mà chúng ta cũng có thể thử một ít thuốc trước tiên. Liều lượng ít lại thì nếu có xảy ra ảnh hưởng chắc cũng sẽ không nặng lắm đâu, đến lúc đó thì mang ông đi giải phẫu cũng chưa muộn.”

- “Phải đó John, dù sao cũng là ngõ cụt, thử một chút cũng sẽ không mất thêm được gì đâu.”

Một lời vừa nói xong lại một lời nữa chen vào. Người đàn ông trung niên chỉ biết đưa mắt nhìn vợ và con gái của mình sau đó lại nhìn lấy người cha già đang nằm liệt trên giường bệnh kia.

Hắn cắn răng âm thầm hạ quyết tâm, gật mạnh đầu một cái. Sau đó lập tức đi tới bên cạnh cô hầu gái trẻ trầm giọng nói.

- “Khi nào công ty đó mở cửa bán sản phẩm thì lập tức đặt hàng thuốc mang lại đây. Nếu như chuyện này quả thật có kết quả tốt thì ta chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi.”

Ở phía đối diện, cô hầu gái trẻ gương mặt tươi cười rạng rỡ liên tục gật đầu như thay cho lời cam kết của mình. Những người còn lại thần sắc đang căng thẳng cũng lập tức giãn ra không ít.

Duy chỉ có chàng thanh niên trẻ tuổi kia vẫn còn hơi nhăn nhó mặt mày đôi chút, phỏng chừng hắn cũng không mấy hài lòng vì quyết định mạo hiểm này của cha mình.

Đúng vậy, tên thanh niên và cô gái trẻ tuổi kia chính là Michelle và Billy đã kịp trở về nhà sau một đoạn đường dài. Bởi vì nguyên nhân trễ chuyến bay, do sự kiện Michelle bị bắt cóc, những chuyến bay khác đi đến nước Ý đã không còn đủ chỗ cho ba người bọn họ, bao gồm cả Katelyn bên trong, cùng đi một lúc.

Thế nên sau một hồi bàn luận, ba người quyết định lại tách ra làm hai nhóm, Billy sẽ lên máy bay trở về Ý trước, còn Michelle sẽ theo Katelyn về sau một ngày.

Chính vì điều đó nên Billy mới có mặt ở trong căn phòng này trước Michelle một đoạn thời gian. Tuy rằng tranh cãi bàn luận rất căng thẳng, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng nhiều đến sự biến đổi của bầu không khí trong căn phòng này.

Chỉ trong chốc lát, căn phòng đang ngột ngạt, bỗng chốc bị thay đổi đi rất nhiều. Tựa như có vẻ tươi sáng hơn, với một vài tia sáng từ bên ngoài vườn cây rọi vào trong căn phòng này như đã mang lại thêm một tia hi vọng cho cả gia đình bốn người này.

Vậy là mối nguy của dòng chính gia tộc [Rockefeller] đã tạm thời được trì hoãn. Nói về chuyện này thì phải bắt đầu từ vài tuần trước, khi ông lão kia vẫn đang còn khỏe mạnh nhưng những cụ già khác.

Ông ta gọi là Benjamin D. Rockefeller, người cầm lái của gia tộc [Rockefeller] gần nửa thế kỷ vừa qua. Tình huống thể trạng của ông ta xưa nay vẫn rất tốt, gần như không hề có bệnh tật xấu gì.

Thế nhưng tai nạn bất ngờ đổ ập đến vào một hôm đẹp trời, khi ông ta đang chăm sóc cây cảnh như mọi ngày thì lại đột nhiên cảm thấy chóng mặt rồi ngất xỉu lúc nào không hay.

Được người hầu phát hiện, ông lão nhanh chóng được đưa vào bệnh viện chữa trị. Và sau một hồi chẩn đoán thì cả gia đình mới ngã ngửa khi biết được trong não của ông ta xuất hiện một khối u lớn quá cỡ, cần phải phẫu thuật cắt bỏ.

Bất quá, dù cho có công nghệ tiên tiến nhất hỗ trợ thì tỉ lệ thành công cao nhất vẫn chưa đến 10%. Khi nghe tin này, con trai ông lão, người đang chuẩn bị kế nhiệm cho chức vị gia chủ John D. Rockefeller, lập tức đứng ngồi không yên.

Trải qua nhiều ngày, cả gia đình năm người cố gắng dùng mọi thủ đoạn để che giấu, bưng bít lấy tin tức này. Bất quá, giấy vẫn không tài nào gói được lửa, tin tức đó không tránh khỏi số kiếp bị truyền ra ngoài.

Ở phía bên kia bờ Đại Tây Dương, tại nước Mỹ rộng lớn chính là địa bàn chính của gia tộc [Rockefeller]. Ngay khi tin tức này đổ bộ vào nơi đó thì từ trên xuống dưới, người trong tập đoàn [Rockefeller] chớp mắt đã trở nên chao đảo.

Một số lão già, họ hàng của ông lão Benjamin, cũng bắt đầu rục rịch tìm kiếm đồng minh cho mình, với ý đồ rất rõ ràng là muốn tìm cách câu xé tài sản của gia tộc [Rockefeller].

Sự việc này lập tức được người con trai trưởng là James D. Rockefeller và cô con gái Michelle của người đàn ông trung niên John đè xuống bằng tin tức: ‘Ông lão Benjamin đang phẫu thuật và sẽ khỏe lại trong thời gian ngắn’. Hiệu quả cũng khá rõ ràng, những biến động trong gia tộc [Rockefeller] này được đè ép lại ngay.

Đang trong lúc rơi vào ngõ cụt thì tin tức [The Alliance Y Dược] tung ra sản phẩm chữa trị khối u lại giống một tia sáng rọi trong đêm tối lạc lối của cả gia đình này.

Chuyện tương tự như vậy cũng đang liên tục xảy ra tại rất nhiều hộ gia đình khác, ở khắp mọi nơi trên thế giới. Một số người bình thường thì chỉ bĩu môi xem thường như một trò tâng bốc thương hiệu.

Thế nhưng đối với một số người giàu hoặc khá giả như gia đình của lão Benjamin D. Rockefeller này thì điều đó lại giống như là một niềm hi vọng lấp lóe trong cơn tuyệt vọng của họ.

Đối với những người như bọn họ, tiền đã chỉ còn là một con số. Chỉ cần nắm trong tay quyền lực càng nhiều thì tiền sẽ không ngừng kéo đến thôi. Cái quan trọng là bọn họ còn có đủ sức khỏe để tiếp tục sống mà duy trì quyền lực của mình hay không.

Cứ như vậy, dược phẩm của [The Alliance Y Dược] nhanh chóng lan truyền ra khắp nơi nhờ vào những chiêu trò quảng cáo, marketing v.v… từ cả trong trò chơi ra đến bên ngoài hiện thực, tạo ra một cơn sóng ngầm mạnh mẽ, đánh vào bên trong một tầng lớp những người giàu có.

Vô tình điều đó đã biến sản phẩm của [The Alliance Y Dược] trở thành một loại mặt hàng cao cấp. Dù rằng vẫn chưa xuất xưởng, chính thức mở bán ra bên ngoài, nhưng danh tiếng của nó đã đủ để làm chấn động cả ngành công nghiệp dược phẩm.

Nếu như quả thật nó có thể chữa được những bệnh về khối u hoặc có hiệu quả như những gì quảng cáo đã nói thì nhất định, mấy loại thuốc của [The Alliance Y Dược] sẽ bức phá, vượt lên mọi sản phẩm y dược hàng đầu của thị trường ở thời điểm bấy giờ.
Bình Luận (0)
Comment