Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 486

‘Hô…’

Không quan tâm đến lời nói của gã [NPC Hướng Dẫn], Đình Tấn đột nhiên nhắm chặt mí mắt, hít vào một hơi thật sâu.

Những lúc tâm trạng bị cảm xúc chi phối, hắn thường hay làm như thế này, nhờ vậy mà đại não liền thanh tỉnh lại không ít, cảm xúc hồi hộp, bồn chồn trước đó nhanh chóng tan biến đi gần hết.

Khôi phục lại vẻ lãnh tĩnh, Đình Tấn lập tức nghĩ bao quát hết về hiệu quả, tiêu hao, cũng như tính thực dụng của toàn bộ ba cái kỹ năng.

Đột nhiên, ánh mắt Đình Tấn bỗng dưng mở to ra, ngay khi trong đầu hắn vừa chợt nhớ đến binh đoàn Bộ Xương Pháp Sư của mình.

- “Đúng vậy, sao mình lại quên mất điểm đặc biệt cực kì quan trọng này kia chứ!”

Tâm tình đang bình lặng của Đình Tấn cũng bị xao động lên một điểm nhỏ gợn sóng.

Theo Đình Tấn đã từng suy đoán qua, Bộ Xương Pháp Sư là dựa trên nguyên tố mà người triệu hồi sở hữu, để phân chia ra thuộc tính công kích của nó. Hiện tại, hắn chỉ có hai loại nguyên tố là [Lôi] và [Hắc Ám], cho nên Bộ Xương Pháp Sư cũng chỉ có hai loại công kích nguyên tố đó.

Có được ý nghĩ này, Đình Tấn tức thì đã gác lại ý định lựa chọn hai cái kỹ năng công kích đầu tiên, chuyển dời sự tập trung chú ý vào quyển sách da thứ ba [Tạp Giới Tĩnh Lự] kia.

Đại não hắn lấy một loại tốc độ không tưởng tính toán về giá trị mà [Tạp Giới Tĩnh Lự] mang lại cho mình.

Đây là một loại phương pháp tu luyện, cho nên giá trị của nó phải tính toán bao trùm hết thảy hệ thống kỹ năng mà Đình Tấn đang nắm giữ.

Càng nghĩ, ánh mắt của Đình Tấn càng lúc càng sáng hơn, tản mát ra từng trận phong mang, phảng phất như một đầu thần long bá khí giữa thiên địa.

- “Ta chọn nó!”

Dứt khoát, không có một chút nhỏ điểm do dự nào, Đình Tấn đưa tay nắm lấy quyển sách [Tạp Giới Tĩnh Lự] mà nói với gã [NPC Hướng Dẫn]. Ngay tức khắc, một đầu âm thanh hệ thống vang lên thông báo.

Keng! – Điểm kỹ năng tự do khấu trừ 7 điểm, ngài còn lại 0 điểm kỹ năng tự do, xin hãy cố gắng phấn đấu thêm.

- “Ừm, chúc ngươi thành công với sự lựa chọn của mình.”

[NPC Hướng Dẫn] gật nhẹ đầu mỉm cười nói trong khi thu tay cất đi hai quyển sách da kỹ năng siêu cấp còn lại.

- “Ta muốn nhận nhiệm vụ.”

Bất quá, Đình Tấn không lập tức rời đi học tập kỹ năng rồi thử nghiệm tu luyện, mà lại cất quyển sách da kỹ năng [Tạp Giới Tĩnh Lự] vào trong ba lô và lựa chọn tiếp tục đối thoại.

- “Tốt, đẳng cấp của ngươi hiện tại là 43 cấp, yêu cầu nhiệm vụ cũng sẽ có độ khó cao hơn so với bình thường. Ta cần ngươi đi về hướng tây bắc 200 dặm, nơi đó vừa xuất hiện một đường hầm không gian cần sớm được ngăn chặn. Nhiệm vụ của ngươi là canh giữ và giết sạch toàn bộ quái vật xuất hiện tại cánh cổng không gian đó cho đến khi nó đóng lại.”

Không nhanh không chậm giải thích cho Đình Tấn, [NPC Hướng Dẫn] vừa bàn giao nhiệm vụ xong thì bên tai Đình Tấn bỗng chốc vang lên âm thanh thông báo hệ thống.

Keng! – Chúc mừng, ngài đã tiếp nhận nhiệm vụ [Canh Giữ Đường Hầm Không Gian].

[Canh Giữ Đường Hầm Không Gian]

Độ Khó: 8 Sao (Cao nhất 10 sao)

Yêu cầu: Giết chết toàn bộ quái vật xuất hiện

Phần thưởng: 3 Triệu điểm kinh nghiệm, +1 điểm Kỹ Năng Tự Do, +1 Lưu Dân

- “Tốt, ta sẽ sớm hoàn thành nhiệm vụ.”

Đình Tấn theo thói quen nghiêm chào, mỗi khi tiếp nhận nhiệm vụ từ cấp trên.

Nói đoạn, hắn dứt khoát xoay người rời đi, tuy nhiên phương hướng lại không phải là rời khỏi cứ điểm mà là quay trở về cánh cổng [Thủy Tinh Thể].

Ở thời điểm hiện tại, có quá nhiều vấn đề mới cần được giải quyết, hắn phải trở về EL thành, họp bàn với Lý Uyên về sắp xếp phương hướng phát triển trong tương lai của cứ điểm và nhất là thông báo cho nàng sự xuất hiện bất ngờ của gã [NPC Hướng Dẫn] này.



‘Cộc cộc…’

- “Vào đi.”

Nhẹ gõ lên cửa phòng, bên tai Đình Tấn liền vang lên giọng nói trong trẻo của Lý Uyên.



‘Lạch cạch’

- “Ồ, ngươi trở lại? Có chuyện gì sao?”

Lý Uyên trông thấy thân ảnh Đình Tấn xuất hiện ở trước cửa văn phòng thì không khỏi ồ lên một tiếng ngạc nhiên.

Theo tốc độ thời gian gấp đôi trong trò chơi, tính từ lần cuối hắn tới gặp mặt nàng thì thời gian cũng đã qua bốn, năm ngày trời rồi.

- “Thế nào? Không hoan nghênh ta sao? Haha…”

Thấy biểu hiện của Lý Uyên cũng không có âm trầm hay u oán như lần trước vì mình làm ông chủ vô trách nhiệm, Đình Tấn không ngại trêu đùa vài câu với nàng.

- “Cũng đang có việc cần tìm ngươi, ngồi xuống đi.”

Lý Uyên từ chối đùa giỡn với Đình Tấn, thần thái nghiêm túc lại, tay ngọc chỉ xuống ghế sa lông ở giữa văn phòng, sau đó kẹp lấy một xấp tài liệu, chậm rãi đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn.

- “Lần này chúng ta tung ra dược phẩm của [The Alliance Y Dược] rất thuận lợi, không có gặp bất kì rắc rối nào quá lớn. Chỉ là sản xuất có chút chậm, nguồn cung không đủ nhu cầu của thị trường, vì thế không tránh khỏi xuất hiện tình huống chợ đen bán sang tay độn giá thuốc lên, hoặc một vài kẻ xấu hợp tác với mấy tờ báo lá cải đồn thổi nói xấu sản phẩm của chúng ta.

Tuy nhiên, do chúng ta chỉ bán hàng tại các đại lý lớn cho nên cũng không ảnh hưởng quá lớn, tất cả đều đã bị ta dẹp loạn xong.”

Lật ra một tờ tài liệu, Lý Uyên đưa tới trước mặt Đình Tấn, không nhanh không chậm giải thích cho hắn.

- “Ừm, rất tốt, ngươi làm việc, ta an tâm.”

Đình Tấn tiếp nhận tài liệu, vừa lật ra xem, vừa gật đầu mỉm cười ứng thanh đáp.

Được hắn khen ngợi, khóe miệng Lý Uyên không kìm được kéo lên, nội tâm dâng lên một hồi vui vẻ. Tranh thủ trong lúc hắn đang nhìn tài liệu, nàng lại tiếp tục cất giọng nói tiếp.

- “Kế hoạch thâu tóm đội ngũ người chơi nghề nghiệp phụ cũng sắp hoàn thành, hiện tại chúng ta có xấp xỉ 45.000 tên đội viên tham gia sản xuất hậu cần, đã chiếm hết 90% số lượng người chơi nghề nghiệp phụ sản xuất ở EL thành.

Trong số đó, nghề nghiệp phụ đạt tới cấp 10 chỉ có 20 tên, phân chia ra hai nghề Rèn Đúc và nghề May Mặc. Cấp 8 – 9 thì khoảng 8000 người, cấp 6 – 7 không tới 12.000, còn lại là từ cấp 5 trở xuống cần được đào tạo thêm.

Tấm ‘[Phôi] Reek Hỏa Giáp’, ta đã cho đám thợ Rèn Đúc cấp 10 tiến hành sản xuất 24 / 24. Đợi cho một tuần lễ nữa về sau, thực lực người chơi khôi phục lại sau đợt phòng thủ cứ điểm đó, ta sẽ bắt đầu bán ra số lượng lớn ‘Reek Hỏa Giáp’, phỏng chừng có thể thu lại tất cả vốn liếng bỏ ra bấy lâu nay.”

Lý Uyên càng nói càng hưng phấn, giống như viễn cảnh tươi đẹp trong tương lai đều đã bị nàng nắm chắc trong tay. Phỏng chừng, con đường đi tới mục tiêu lật đổ gia tộc Rothschild càng gần hơn mới là nguyên nhân chính dẫn đến tâm tình của nàng trở nên kích động như vậy.

- “Ừ, vậy cũng tốt, nhưng nhớ làm việc cũng có chừng mực, đừng lao lực quá sức. Đoạn thời gian gấp gáp cũng đã qua rồi, sắp tới chúng ta có thể bình ổn phát triển là được, không phải vội vã làm gì.”

Trông thấy sắc mặt Lý Uyên bây giờ có hơi hốc hác và tiều tụy đi, Đình Tấn không quên nhắc nhở nàng vài câu. Dù sao hắn cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi, nếu như nàng ngã bệnh, [The Alliance] cơ hồ sẽ loạn thành một đống bùi nhùi rất nhanh.

Ấy thế nhưng, khi những lời nói nhỏ nhẹ đó của hắn rơi vào tai Lý Uyên, trái tim nàng không khỏi gia tốc đập nhanh, vẻ trìu mến hiển lộ rõ sâu tận trong mắt nàng.

- “Ta biết rồi...”

Nhỏ giọng thì thào trong miệng đáp lại, nội tâm nàng thầm nhủ, không ngờ hắn vẫn còn để ý kỹ mình như vậy.

Giờ phút này Lý Uyên bỗng dưng cảm thấy tất cả khổ cực mà nàng phải chịu đựng trong thời gian qua quả thật là đáng giá, mệt nhọc trên người cũng tan biến đi không ít.

- “À, hôm nay ta tới đây định bàn với ngươi một số chuyện.”

Đình Tấn vờ như không thấy thái độ thiếu nữ ngượng ngùng của Lý Uyên. Hắn đưa tay đặt xấp tài liệu lên bàn trước mặt, nhanh chóng chuyển hướng đề tài của cuộc đối thoại.

- “Chuyện gì?” – Ngược lại, Lý Uyên cũng không có phản ứng gì, chỉ có chút ngạc nhiên hỏi.

- “Về chuyện của cứ điểm. Hiện giờ chắc ngươi cũng đã biết cứ điểm đang ở độ nóng rất cao trong EL thành. Dù là người của bất cứ đội Lính Đánh Thuê nào cũng đều muốn tới đó hoặc cần luyện cấp, hoặc muốn tham quan, hoặc có ý đồ gì khác cũng nên. Nhưng mà ta lại nghĩ, đây cũng là một cơ hội để cho chúng ta mở ra một loại kinh doanh mới.”

Nghe Đình Tấn nói tới đây, bên trong cặp mắt to tròn của Lý Uyên tức khắc phát sáng lên, long lanh như nở rộ một bầu trời đêm đầy sao.

- “Ý ngươi nói là muốn mở cổng cho mọi người thông qua nơi này của chúng ta tới [Chiến Trường Thế Giới], sau đó thu tiền vé qua cổng?”

‘Nữ Hoàng Của Giới Kinh Doanh’ không phải là nói ngoa, với khứu giác nhạy bén phi thường trong lĩnh vực kinh thương của mình, Lý Uyên chỉ cần nghe Đình Tấn hé lộ một chút thông tin thì đã đánh hơi ra được cơ hội kiếm tiền.

- “Đúng vậy! Ngoài ra tại cứ điểm, ta cũng vừa mở ra một cái [NPC Hướng Dẫn] đặc biệt. Hắn đã cung cấp cho ta rất nhiều thông tin quan trọng như: sau cấp 40 muốn chuyển chức nghề nghiệp cấp hai cần tới nơi đó của hắn.

Hơn nữa, muốn học kỹ năng cao cấp thì cũng có thể tới nơi đó giao dịch với hắn, chỉ cần sử dụng điểm kỹ năng tự do là có thể học được tất cả kỹ năng. Mà đáng chú ý nhất là tại đấy, mọi người có thể tiếp nhận nhiệm vụ với phần thưởng cực kì hậu hĩnh, bao gồm kinh nghiệm và cả điểm kỹ năng tự do nữa.”

- “CÁI GÌ?! Còn có thể tặng thưởng điểm kỹ năng tự do!”

Đình Tấn không ngừng lại chút nào, tiếp tục quăng ra một quả bom tin tức nặng ký. Làm Lý Uyên nghe được cũng không thể kìm chế được kinh ngạc, vô thức hét lên, vồ tới nắm chặt lấy hắn nhìn chằm chằm như muốn xác nhận thực hư tin tức.

- “Hoàn toàn không có một chút sai sót, chính là vì như vậy cho nên ta nghĩ, lần này trở về nên cùng ngươi nói một tiếng, chuẩn bị sẵn sàng mở ra một hồi kinh doanh vé qua cổng, kiếm thêm một ít tiền vốn lưu động cho [The Alliance]. Chẳng phải bây giờ cái chúng ta thiếu là tiền vốn mở rộng hay sao.”

Đạt được một câu trả lời khẳng định dưới vẻ mặt nghiêm túc của Đình Tấn, Lý Uyên dần dần hô hấp sâu, trấn an tâm tình của mình lại, bắt đầu rơi vào trầm tư suy tính kế hoạch.

Đình Tấn giữ im lặng, để yên cho Lý Uyên tại nơi đó suy nghĩ. Có thể lãnh đạo trận chiến, hắn còn biết mưu lược sâu xa một chút, nhưng trong kinh doanh phát triển, hắn quả thật không thể nào có cái nhìn thấu triệt như Lý Uyên được, thế nên chuyện này cứ để cho nàng toàn bộ phụ trách mới là sự lựa chọn tốt nhất.

- “Được rồi, tạm thời ta sẽ gác lại kế hoạch phát triển nhóm người nghề nghiệp phụ trợ kia để tập trung vào chuyện này. Một lát nếu ngươi có trở về cứ điểm thì chỉ việc mở ra cánh cổng [Thủy Tinh Thể], cấp phép cho toàn bộ người chơi có thể đi qua là được, cả chỗ [NPC Hướng Dẫn] kia cũng vậy, mọi chuyện còn lại cứ giao cho ta.”

Lý Uyên giống như đã phát họa ra toàn bộ một cái kế hoạch hoàn chỉnh để phát triển, khí tràng trên người nàng phút chốc trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, không còn nhu thuận tựa một con mèo nhỏ như trước nữa.

- “Ấy… không cần phải gấp! Dù sao thủ thành chiến mới vừa kết thúc không lâu, chúng ta cũng không phải vội vàng làm gì. Ngươi nên nghỉ ngơi hồi sức cho tốt rồi tiếp tục đầu nhập tinh thần vào kế hoạch này cũng không muộn. Sức khỏe vẫn là quan trọng hơn hết, chúng ta còn một đoạn đường rất dài cần phải đi nữa.”

Thấy Lý Uyên dần dần có vẻ trở lại trạng thái điên cuồng, chuẩn bị lao đầu vào công việc, Đình Tấn sợ rằng nàng sẽ quá tham việc mà hại sức khỏe, nên hơi lo lắng, hạ giọng trấn tĩnh nàng lại.

- “Ta biết, ngươi… không phải lo.”

Liếc xéo Đình Tấn một cái, Lý Uyên có đôi chút hờn dỗi nói, biểu lộ chẳng khác nào một cô gái trẻ khi bị người thương xem như trẻ con mà đối xử vậy. Bất quá, nội tâm nàng thì hoàn toàn trái ngược lại, vui vẻ không gì sánh kịp, cảm giác ấm áp hạnh phúc không ngớt.

Trong lòng động tình, Lý Uyên chủ động đưa đôi tay thon gầy của nàng vòng qua kẹp lại cánh tay Đình Tấn, rồi chậm rãi ngã đầu tựa lên vai hắn.

Hành động này của nàng làm Đình Tấn cảm thấy có chút bối rối, không biết phải đối xử như thế nào với Lý Uyên. Hai người từng có một lần mây mưa vượt rào, quan hệ cũng vì thế mà bước qua mức tình bạn rất nhiều rồi.

Vậy mà cứ mỗi khi nhớ đến tình cảnh Katelyn chủ động xả thân vì hắn, liều mạng chặn đón công kích của đàn Wolfiecore và rồi tử vong trong vòng tay của hắn ngày ấy, bàn tay đang duỗi ra, muốn tiếp nhận tình cảm từ Lý Uyên liền phải khựng lại giữa chừng.

Chuyện tình cảm lưỡng lự khó phân và cứ mỗi lần như vậy, hắn lại ước gì mình có thể quyết đoán được giống như mọi khi chỉ huy đoàn đội chiến đấu.

Ngẫm lại, kỳ thật có chút khó khăn cho Đình Tấn. Hắn trùng sinh sống lại, nhưng điều đó không có nghĩa là Katelyn cũng sẽ như vậy. Có thể sau này hai người sẽ gặp lại nhau, bất quá không phải với tư cách là tình nhân, mà rất có khả năng chỉ là người lạ nơi cuối con đường.

Và trong tương lai, liệu rằng hai người lại có thể đến được với nhau hay không, đó vẫn còn là một vấn đề to lớn khác nữa.

Dòng thời gian bị thay đổi, hiệu ứng hồ điệp lan rộng khắp nơi, Đình Tấn sợ rằng, tình huống ngày ấy, khi một gã đội trưởng bước đến giải cứu một cô gái trẻ, với tên gọi Katelyn thoát khỏi nguy hiểm, rồi cướp đi luôn trái tim của nàng, rất không có cơ hội để xảy ra.

Nghĩ đến điều đó, trong lòng Đình Tấn không khỏi bồn chồn, xoắn xuýt, muốn lên đường đi tìm nàng cùng với những người đồng đội của mình ngay tức khắc.

Lý Uyên giờ phút này cũng không biết Đình Tấn đang nghĩ gì trong đầu, nàng vẫn còn đang chìm đắm trong niềm vui sướng hạnh phúc của bản thân.

- “A! Quên mất, ở nơi này ta có một người đang rất muốn gặp ngươi đây.”

Đang lúc bầu không khí yên tĩnh duy trì được ít lâu, Đình Tấn ngồi ngẩng ngơ suy nghĩ vu vơ về quá khứ lẫn tương lai, thì Lý Uyên chợt nhớ đến chuyện gì đó mà kinh hô lên một tiếng, kéo Đình Tấn trở về với hiện thực.

- “Ai vậy?”

Mau chóng đè ép lại cảm xúc xao động nhất thời của mình, Đình Tấn cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình thường nhất có thể, tò mò hỏi.

- “Gặp rồi ngươi sẽ biết.” – Lý Uyên mỉm cười thần bí đáp.

Tại Lý Uyên thao tác gửi tin nhắn mật một hồi, hai người chờ đợi thêm không qua bao lâu thời gian thì trong phòng làm việc lại xuất hiện thêm một người nữa.

- “Ồ… là ngươi? Đã thay đổi suy nghĩ rồi sao?”

Đình Tấn không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thân ảnh vừa xuất hiện trong phòng.

- “Ta… ta cần ngươi giúp đỡ…”

Cô gái trẻ vừa đi vào phòng, nhìn thấy Đình Tấn thì giống như phát hiện ra vị cứu tinh của mình, ngữ khí không biết là bởi vì kích động hay sợ hãi, hoặc cũng có thể là do ngại ngùng mà ấp úng nói không nên lời.
Bình Luận (0)
Comment