Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 9

Ameerah lẽo đẽo theo sau Đình Tấn, ánh mắt chăm chăm không rời hắn. Nàng từ nhỏ vì tính cách cùng với sở thích tập võ mà đồng lứa tuổi bạn bè đều tránh xa nàng.

Chỉ có ba mẹ luôn bên cạnh chỉ dạy, một ngày đi học, về nhà tập võ một chuỗi sinh hoạt như vậy diễn ra suốt hơn 10 năm với nàng.

Mặt ngoài luôn lạnh lùng, cứng rắn nàng chẳng ai biết được nội tâm nàng luôn mong muốn có được một người hiểu nàng, một người để làm bạn cùng nàng chia sẻ sở thích võ học.

Đang ngẩn ngơ suy nghĩ, Ameerah lại nghe được giọng Đình Tấn vang lên:

- Ta là sống ở khu phía tây gần trung tâm thành phố Loda. Nhà của ngươi mở võ quán?

Ameerah nhìn qua thấy Đình Tấn đang nhìn mình mà hỏi nàng liền cà lăm trả lời:

- Đ…đ …đúng vậy.

Đình Tấn thấy Ameerah có biểu hiện như vậy, liền bật cười lớn. Hắn thật không ngờ có lúc sẽ thấy Ameerah xấu hổ mà có biểu hiện như vậy. Có lẽ do lúc nãy quá manh động cắt đứt nàng làm nàng có chút sợ sệt.

Điều này lại càng làm cho hình tượng lạnh lùng lãnh khốc của Ameerah trong trí nhớ Đình Tấn lập tức đổ vỡ. Hắn vừa cười vừa nói:

- Hahaha, đừng khẩn trương. Hãy xem ta là bạn ngươi, bình tĩnh mà nói chuyện. Ta thấy ngươi thân thủ rất tốt, ngươi rèn luyện bao nhiêu lâu rồi?

Ameerah hòa hoãn lại một chút mới lí nhí trả lời:

- Ta luyện cũng gần 8 năm rồi. Ngươi cũng luyện võ?

Đình Tấn gật đầu, bình tĩnh nói:

- Không có, ta sống trong rừng rậm liên tục chiến đấu dã thú nên thành bản năng.

Ameerah ngạc nhiên trợn mắt to mà nhìn Đình Tấn. Nếu nói trong game nàng còn có thể tin còn hiện thực? Quả thực khó mà tin được. Ameerah bị Đình Tấn gợi nên sự tò mò, nàng liền quên đi sợ sệt cùng ngại ngùng mà bắt đầu “Nã” câu hỏi vào Đình Tấn:

- Ngươi ở rừng nào? Tại sao lại ở rừng? Đánh với dã thú gì? Có thể đưa ta theo được không? Woah, thật hâm mộ ngươi có thể tự do đi được xa như vậy.

Liên tục 5-6 câu hỏi làm cho Đình Tấn cũng có chút đầu váng mắt hoa. Rốt cục Ameerah cũng hỏi xong. Đình Tấn bắt đầu lần lượt kiên nhẫn trả lời cho nàng.

- Ta đi du lịch ở rừng Amazon, nơi đó kể cả con kiến cũng có thể giết người. Ngươi sẽ không muốn ở đó lâu đâu.

Ameerah nghe tới không thể đi liền cúi đầu trề môi. Đình Tấn thấy vậy liền bắt nhịp hỏi:

- Nhà ngươi võ quán có còn nhận người hay không? Ta nghĩ rảnh rỗi đến đó tập luyện chút ít.

Nghe được Đình Tấn nói đi võ quán nhà nàng luyện tập Ameerah liền phấn khởi lên ngay lập tức.

- Có chứ, nếu ngươi muốn có thể đến bất cứ lúc nào. Cứ nói là bạn của Ameerah là được.

Rất là khoa trương đi. Đình Tấn cười cười gật đầu. Giao lưu như thế đã đủ để rút ngắn khoảng cách rồi. Hắn không muốn Ameerah cảm thấy hắn quá đường đột tiếp cận nàng vì dụng ý khác. Không nói nữa tập trung đi tới khu vực sâu hơn tìm kiếm mục tiêu luyện cấp.

Đi dạo hơn 4 tiếng, Đình Tấn cùng Ameerah bắt gặp con Dingo thì xem như là nó xui xẻo. Vì làm cho Ameerah ấn tượng và có hảo cảm, thậm chí là có suy nghĩ tôn sùng mình. Đình Tấn coi như là dốc hết vốn liếng. Hắn buông bỏ vũ khí cùng Ameerah tay không cận chiến.

Đôi lúc khi xuất hiện 4-5 con Dingo, áp lực cao Đình Tấn phải cố gắng bức lui tìm cơ hội triệu hoán Bộ xương chiến sĩ ra chiến đấu.

Nhưng nhờ có Ameerah bên cạnh Đình Tấn cũng đỡ phải mệt mỏi rất nhiều. Nàng tuy không thể giết hết 4-5 con Dingo cùng một lúc nhưng bảo cầm cự trong vài giây thì vẫn là chuyện trong tầm tay.

Keng! – Chúc mừng ngài đã thăng 1 cấp, hiện ngài đang có 3 điểm tiềm năng. Xin mời cân nhắc lựa chọn.

Sau hơn 4 giờ chiến đấu, chém giết gần trăm con Dingo. Đình Tấn cuối cùng cũng nghe được âm thanh thông báo thăng cấp từ hệ thống. Trong thời gian này Đình Tấn thu hoạch được cũng kha khá, hai đôi Giày da thú, 1 đôi Bao tay da thú, 1 bộ Áo giáp da.

Giày da thú

Chất lượng: Đồ trắng

Yêu cầu: Không

Cân nặng 0.5kg

Thể lực +1

Gia tăng 20% tốc độ di chuyển

Bao tay da thú

Chất lượng: Đồ trắng

Yêu cầu: Không

Cân nặng 0.5kg

Thể lực +1

Gia tăng 10% tốc độ tấn công

Áo giáp da

Chất lượng: Đồ trắng

Yêu cầu: Không

Cân nặng 1kg

Nhanh nhẹn +1

Thể lực +1

Cùng 100 tiền đồng. Vì tiền đồng là tự phân chia ra cho thành viên trong đội, nên Đình Tấn chém giết gần 100 con Dingo thì phải chia một nửa ra cho Ameerah. Nhưng vì đẳng cấp chênh lệch 2 cấp kinh nghiệm giảm, tiền đồng cũng giảm theo nên rất thảm.

Đồ vật nhặt được đều chia ra, vì Ameerah chọn vũ khí là một đôi Găng tay tân thủ nên Đình Tấn chọn dùng găng tay cùng giày da. Ameerah thì lựa chọn áo giáp da cùng giày da.

Mang lên đồ vật Đình Tấn thuộc tính liền thay đổi thêm một ít. Đình Tấn cũng quyết định dùng 1 điểm tự do vừa lên cấp kia tăng vào Tinh thần.

Tính danh: Đình Tấn (Hiển thị)

Biệt danh: The Dawn (Ẩn)

Tuổi: 23

Chức nghiệp: Chưa chọn

---- Thông số ----

Lực lượng: 24

Nhanh nhẹn: 20

Thể lực: 23 (+2)

Tinh thần: 38 (+2)

Điểm tự do: 2

---- Chi tiết ----

Level: 7

HP: 500/500(+0.75/s)

MP: 468/468 (+1.56/s)

EXP: 0/2100

Tốc độ tấn công: 0.9 lần/s (+0.1 lần/s)

Tốc độ di chuyển: 2,2 m/s (+0.4 m/s)

Sát thương vật lý: 24 – 24

Sát thương phép t huật: 38 – 47

Phòng thủ vật lý: 5,2

Phòng thủ pháp thuật: 6

Phụ trọng: 10/41kg

May mắn: 0

Thiên phú: 7

Trang bị hiện tại:

Giáp tân thủ (+2 def – 2kg)

Mũ da trùm đầu (+2 int – 0kg)

Giày da thú (+1 vit, +20 ms)

Bao tay da thú (+1 vit, +10 as)

Pháp trượng: (mg atk 0-9 - 2kg)

Balô:

Sách skill cường hóa thể chất

Sách skill tử vong màn che

HP thuốc x5

MP thuốc x5

0 Vàng 06 Bạc 85 Đồng

Theo 4 tiếng này, quan hệ giữa Ameerah và Đình Tấn có thể nói là tiếng triển một đoạn dài. Đình Tấn xem Ameerah như một người em gái nhỏ trong đồng đội. Dốc toàn lực dạy dỗ nàng những kỹ năng chiến đấu.

Ameerah cũng xem Đình Tấn như một người anh trai. Nàng mơ ước đã lâu có một người anh, cũng như một người bạn. Hôm nay, ngày đầu tiên tiến vào Anh Hùng thỏa mãn dục vọng chiến đấu, nàng lại vô tình nhặt được một người anh trai. Điều này làm cho nàng cười toe toét mãi không ngậm được miệng.

Hiện tại sắc trời cũng đã tối, nhờ ánh trăng nên cũng không đến mức không thấy rõ được năm ngón tay. Điều kiện này ở trong rừng thật rất là bất lợi nên Đình Tấn quyết định đưa Ameerah về làng nghỉ ngơi đồng thời tìm kiếm nhiệm vụ. Cũng như dành thời gian bắt đầu nghiên cứu 2 quyển kỹ năng.

Vì mải mê chiến đấu Đình Tấn cùng Ameerah đi khá sâu vào rừng. Đoạn đường này cũng ít nhất 2km nên quay về cũng phải mất một khoảng kha khá thời gian.

Chỉ vừa tiếp xúc được một buổi chiều, nàng bị Đình Tấn làm ngạc nhiên hết lần này đến lần khác, từ lúc vừa bắt đầu, đến lúc dùng kỹ năng chiến đấu, đến lúc triệu hồi Bộ xương chiến sĩ.

Bên cạnh vị anh trai này, nàng có một nhận định là “Không có gì hắn làm không được”; “Hắn là cao thủ”; “Bên cạnh hắn rất an toàn”. Thế nên trên đường, Ameerah như quên mất thời gian, quên mất nàng đang ở trong rừng, ríu rít hỏi Đình Tấn những kỹ năng từ quyền đến cước, từ tư thế đến kỹ xảo…

Trong bóng đêm, một đôi mắt sáng như hai hạt trân châu lấp lóe, chăm chăm nhìn vào Ameerah đang ríu rít nói chuyện, cùng với Đình Tấn đang đi bên cạnh.

Nhưng nấp trong một cành cây trên cao, hơn nửa thân hình ẩn trốn vào hốc cây làm Đình Tấn cũng không phát giác được. Đình Tấn không chú ý được đến trên đó. Nếu hắn chú ý, chắn hẳn phải bật thốt lên Panthiger.

Bộ lông đen tuyền bóng mượt như một con báo đen Nam Mỹ, thể hình to lớn hơn cả một con cọp trưởng thành. Thân hình từ đầu đến tận đuôi dài hơn 4m, đôi chân hữu lực, chiều cao vai gần 2m. Cơ bắp săn chắc, nhìn rất có lực bùng nổ. Đặc biệt làm người chú ý là một đôi răng nanh dài hơn một tất ở hàm trên.

Nó nằm rạp cả thân mình xuống, hô hấp như ngừng lại. Chờ đợi Đình Tấn cùng Ameerah đi vào trong tầm bộc phát của nó mà lao ra giết chết.

Đình Tấn mặt tuy cười nói với Ameerah nhưng đôi mắt vẫn không ngừng quan sát chung quanh. Trong lòng hắn cảm giác bồn chồn khó chịu, hồi hộp.

Hắn luôn chán ghét cảm giác này, vì nó là báo hiệu cho sắp có nguy hiểm hướng về hắn mà đến. Đây là cảm giác mà 10 năm qua giúp cho hắn sống sót nhưng nếu có được lựa chọn Đình Tấn vẫn không muốn có được cảm giác này.

Rảo bước đi tiếp hơn 10m, một tiếng “Soạt…” từ trên cao tiến vào tai Đình Tấn. Hắn lập tức hô thầm hô

- Không ổn!

Lập tức, dùng tay đẩy mạnh đang nói chuyện Ameerah bên cạnh xô nàng ra 1m có hơn. Đình Tấn cũng không chậm nhún chân muốn nhảy sang một bên.

Con Panthiger này bản năng săn mồi quá kinh khủng. Nó nhận ra Đình Tấn là một hồi uy hiếp với nó nên nó lựa chọn lúc Đình Tấn đang lúc trả lời cho Ameerah mà lao ra tấn công. Thời cơ quá chuẩn xác, dù cho Đình Tấn có phát hiện nhưng cũng chậm hơn một nhịp huống hồ hắn phải đẩy Ameerah ra khỏi khu vực nguy hiểm trước tiên.

Đình Tấn chưa kịp lao ra thì con Panthiger đã tới. Đã thấy chậm trễ không kịp tránh né, Đình Tấn liền thuận về phía sau ngã người xuống. Pháp trượng chống đất hướng lên phía con Panthiger đang lao tới.

“Phập”

-20

“Gào”

Pháp trượng chuẩn xác đâm vào ngực con Panthiger làm nó đau đớn gào lên một tiếng. Nhưng cũng không trì hoãn được bao lâu. Nó liền nhanh chóng vồ tới Đình Tấn đang nằm dưới đất. Miệng rộng với cặp răng nanh như hai thanh kiếm, há ra hướng Đình Tấn táp tới.

Đình Tấn đại thế đã mất, chỉ có thể lăn lộn sang một bên. Nhưng làm sao nhanh được bằng con Panthiger đang vồ đến kia.

Tránh được một cú táp, Đình Tấn lăn lộn thêm 2 vòng muốn tách ra nhưng móng vuốt của con Panthiger đã đến trước mặt. Đình Tấn nghiêng đầu sang một bên, móng vuốt con Panthiger sượt qua bên gò má hắn.

-64

Chỉ là một vết xướt nhỏ nhưng hệ thống vẫn phán định ra lượng sát thương khi bị tấn công bình thường. Với phòng thủ vật lý 5,2 của Đình Tấn mà vẫn bị cắt giảm lượng máu lớn như vậy đủ biết sát thương của Panthiger to lớn thế nào.

Ameerah bị Đình Tấn đẩy ngã sang một bên chưa kịp hoàn hồn thì bóng dáng to lớn của con Panthiger đã lao đến trước mặt Đình Tấn làm Ameerah mới kịp phục hồi tinh thần.

Panthiger (Boss)

Level: 10

HP: 930/950

Kỹ năng: Cắn xé, vồ tới.

Giới thiệu: Là một tên săn mồi độc hành, móng vuốt sắt bén, sức mạnh cùng tốc độ gấp 3 lần người bình thường với bản năng săn mồi kinh khủng làm cho nó trở thành một kẻ thợ săn cực kì nguy hiểm.

Ameerah nhìn thấy thân ảnh khổng lồ gấp 2 lần cơ thể của mình thì cũng có hơi chút run run, nhưng khi trông thấy Đình Tấn bị tấn công liên tục nàng liền phục hồi tinh thần. Huyết tính bộc phát, nàng hung mãnh lao lên. Dùng chân đạp mạnh vào đầu con Panthiger.

-12

Lực lượng nhỏ yếu chỉ làm con Panthiger loạng choạng một chút. Thế nhưng như vậy là đã đủ cho Đình Tấn, hắn lập tức lăn người sang phía Ameerah, bật dậy lập tức múa pháp trượng vẽ ký hiệu triệu hồi.

Ameerah hiểu ý, lao lên chặn lại con Panthiger tranh thủ chút ít thời gian cho Đình Tấn.

"Gào..."

Con Panthiger nhìn thấy Ameerah lao lên, nó gào rống một tiếng chân sau bộc phá sức mạnh chồm người dậy, chân trước vung mạnh móng vuốt hướng về Ameerah.

Ameerah bình tĩnh không hoảng, nàng nghiêng người sang phải, chân trái đạp trên đất, nhún người bay lên, chân phải lại hướng về phía đầu con Panthiger đá tới.

Lợi dụng lực phản hồi từ cú đá, nàng ngã người lộn ngược về phía sau kéo dài khoảng cách chuẩn bị cho lần tấn công tới.

Con Panthiger bị đau, rống lớn một tiếng rồi lại lao lên. Thế nhưng lần này nó không vồ đến nữa mà chạy nhanh dùng miệng rộng hướng về phía người của Ameerah cắn mạnh.

Ameerah không chần chừ chút nào, xoay người bỏ chạy, hướng về phía một gốc cây đại thụ mà lao đến. Nhiệm vụ của nàng là câu giờ chứ không phải chém giết.

Một buổi chiều vừa qua, Đình Tấn đã dạy nàng rất nhiều điều. Hiện tại chính là lúc áp dụng vào thực tiễn.

Mọi việc diễn ra rất nhanh, Ameerah chân chạy 4 bước liền đến gốc cây. Thế tới không giảm, nàng có thể cảm giác được hơi thở của con Panthiger phía sau lưng mình.

Khoảng cách gốc cây còn 1m Ameerah chân trái dùng sức đạp mạnh bật người lên. Chân phải hướng phía gốc cây bước đến, hoàn thành một động tác lộn người 360 độ. Tránh né được hàm răng sắc bén của con Panthiger.

Con Panthiger không hổ là một thợ săn, nó không phải Gấu lớn hay Lợn rừng thô to, đầu óc không phát triển ủi tới rồi đụng vào góc cây tự bóp mình. Rừng cây chính là sân nhà của nó, thấy Ameerah lộn người nó cũng không giảm tốc mà cả người bật lên bốn chân thay phiên nhau đạp vào gốc cây bậc người lại hướng về phía Ameerah mà đến.

Về phía Đình Tấn, từ lúc Ameerah bắt đầu chạy, hắn cũng đã hoàn thành xong ký hiệu và đọc đoạn chú ngữ cuối cùng.

Lập tức dưới chân vòng triệu hồi hiện lên, 3 lên Bộ xương chiến sĩ thay phiên nhau lao ra hướng về phía Ameerah mà đến. Đây là số lượng tối đa Bộ xương chiến sĩ mà Đình Tấn có thể triệu hồi.

Không chậm trễ một giây, Đình Tấn lấy ra MP thuốc trong balô nốc sạch một bình để kéo dài thêm thời gian triệu hồi. Hắn chỉ có thể duy trì 3 tên Bộ xương chiến sĩ được 7 giây, nếu như uống MP liền có thể cầm cự thêm 3 giây.

Thời gian là vàng, Đình Tấn cầm pháp trượng lao nhanh theo hướng gốc cây. Hắn đã chỉ dạy Ameerah, hắn đoán được Ameerah muốn làm gì. Đón đầu chặn đánh vẫn là tốt hơn truy đuổi theo sau.

Ngay khi con Panthiger vừa bậc ngược lại từ gốc cây, đón lấy nó không phải là bóng lưng Ameerah mà là một đầu Pháp trượng.

“Ầm…”

-38

Chí mạng một kích, gấp 3 lần sát thương đòn công kích bình thường thế nhưng chỉ lấy được của con Panthiger một tí HP.

Đình Tấn không thể không cảm khái Boss phòng thủ quả nhiên kinh khủng. Lực phản chấn cũng làm tay Đình Tấn tê dại một hồi. Nhưng điều đó hắn không quan tâm, Đình Tấn ra lệnh Bộ xương chiến sĩ lao lên chống đỡ lấy con Panthiger.

Con Panthiger vừa rơi xuống đất, thấy một tên Bộ xương chiến sĩ lao tới thì nó liền gào thét vồ lên dùng móng vuốt vỗ tới.

Bộ xương chiến sĩ chiến sĩ tay trái khiên giơ lên, hướng móng vuốt vỗ tới đón đỡ.

“Rắc”

-38 (Đón đỡ)

Đón đỡ cắt giảm 80% sát thương. Tên Bộ xương chiến sĩ bị đẩy lùi lại hơn 2m, đôi chân xương cốt kéo lê trên đất làm thành 2 đường dài. Âm thanh xương cốt ma sát với mặt đất làm cho người ta không khỏi nổi một lớp da gà.

Bất quá cũng may là con Bộ Xương Chiến Sĩ không hề có cảm giác đau đớn, lại không sợ chết, tiếp tục cầm búa xông lên.

2 tên Bộ xương chiến sĩ còn lại lao đến lợi dụng lúc con Panthiger đánh tới một tên Bộ xương chiến sĩ khác, 2 tên này dùng búa bổ mạnh vào người con Panthiger.

-23

-22

3 tên Bộ xương chiến sĩ bao vây lấy con Panthiger. Chúng thay phiên nhau đón đỡ, tấn công con Panthiger liên tục. Làm nó không thể phát huy ra được lợi thế tốc độ của mình.

Đình Tấn cùng Ameerah cũng không nhàn nhã. Hai người đứng ngoài vòng vây cũng bọn Bộ xương chiến sĩ, chờ đợi con Panthiger đưa vuốt tấn công một tên Bộ xương chiến sĩ thì lại lao vào cho một cước, thưởng một gậy liền lập tức lao ra.

Con Panthiger vô cùng uất ức kêu gào liên tục, nhưng cũng không làm được gì. Chưa đến 8 giây sau nó gào thảm một tiếng ngã xuống. Vừa lúc đó MP của Đình Tấn cũng thấy đáy, triệu hồi tự động giải trừ 3 tên Bộ xương chiến sĩ bị vòng xoáy hút vào trong.

Đình Tấn đầu váng mắt hoa ngồi bệt xuống đất. Ameerah thì nhanh chân chạy lại xác con Panthiger kiểm tra thu hoạch.
Bình Luận (0)
Comment