Trọng Sinh Đái Trứ Khuê Mật Tẩu Mạt Thế

Chương 66


Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc không thấy ánh mắt Dương An Ninh, nên ăn liền ăn, có thể uống liền uống, cả hai coi Dương An Ninh không tồn tại.
Căn cứ này đều do Vương Phi Quân quản lý hoàn toàn, Vương Phi Quân sẽ an bài người ra ngoài sưu tầm vật tư, cứu người, sau đó trở về phân phối, mọi thứ đều được Vương Phi Quân nắm giữ trong tay, mặc dù như vậy không hợp lý, vô cùng dễ dàng tạo thành phân phối không đều, nhưng quả đấm lớn là có thể giải quyết mọi chuyện, hơn nữa Vương Phi Quân cũng là một người quản lý khá công minh.

Chế độ cấp bậc của căn cứ này được quản lý rất nghiêm, cấp bậc càng cao, đồ càng nhiều, cho lên người nơi này đều liều mạng, muốn có được nhiều thứ tốt hơn.

Cũng như phòng ăn trong này.

Cấp đội trưởng không nhắc tới sơn hào hải vị nhưng cũng có thịt để ăn, mà bình thường chỉ có thể ăn đồ ăn liền hoặc thức ăn bình thường.

Có lẽ Vương Phi Quân là quản lý cao nhất, có lẽ muốn lung lạc Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc nên bàn ăn này hết sức phong phú, chính là so với bữa cơm trước ngày mạt thế không khác bao nhiêu.

Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc lâu rồi chưa ăn một bữa ngon như vậy, hết sức hài lòng.

Vương Phi Quân cũng rất vui vẻ, Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc không gia nhập căn cứ đối với hắn là một chuyện tốt, đến lúc đó bảo hai người rời đi, sẽ không đem tới hoài nghi.

Vì thế, tất cả đều vui mừng.

Ăn xong bữa cơm, sắc trời đã tối, hai bên căn hộ đen như mực, thỉnh thoảng nghe thấy âm thanh nói chuyện bên trong, mạt thế tới không còn trò chơi giải trí, ăn cơm xong chỉ có thể đi ngủ.

Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc để Tiêu Dạ đi dạo bên ngoài, nhìn nó ưỡn người một cái rồi rời khỏi tầm mắt, hai người cũng không lo lắng, Tiêu Dạ là biến dị động vật, luôn ở bên cạnh họ khiến nó suy yếu.

"Linh Úc, cậu nói xem Dương An Ninh có biết mình là dị năng giả không gian không?" Tô Tuệ Dung nắm lấy tay Lam Linh Úc, nhỏ giọng nói: "Nếu như cô ta nói chuyện này với Vương Phi Quân, làm anh ta nghi ngờ hạ thủ trước với chúng ta không?"

Lam Linh Úc cười nhẹ: "Không có gì đáng ngại.

Trong mạt thế che dấu dị năng của mình là chuyện hoàn toàn bình thường, nhiều nhất chúng ta cẩn thận lấy chút tiện nghi.

Dù sao cũng ở trong căn cứ, Vương Phi Quân muốn làm gì cũng phải có lý do thích hợp, không thể hạ thủ với chúng ta, nếu không sẽ dẫn bạo loạn trong căn cứ."
Tô Tuệ Dung suy nghĩ một chút, dù sao hơn hai ba trăm người, không phải ai cũng phục tùng Vương Phi Quân, hắn khẳng định không thể quang minh chính đại động tới hai người.

Lam Linh Úc suy nghĩ một chút, bổ sung: "Mình để một ít tinh thần lực trên người Dương An Ninh, cô ta làm gì mình cũng biết, nếu Vương Phi Quân thật sự hành động sớm, chúng ta liền vào không gian tránh là được."
Những điều này đều là suy đoán của hai người, nếu Vương Phi Quân không theo lẽ thường thì hai người liền thảm, cho nên phải chuẩn bị trước mới là vương đạo.

"Dương An Ninh nhất định nói chuyện chúng ta cho Vương Phi Quân, hơn nữa sẽ không nói chuyện tốt gì." Tô Tuệ Dung thầm thì nói: "Thật may mắn chúng ta ở trong căn cứ tương đối trầm lặng, dị năng hệ tinh thần của cậu càng không ai biết, nếu không chúng ta thật sự bị Dương An Ninh bán không còn một mống."
Đích xác như Tô Tuệ Dung dự liệu, Dương An Ninh đem mọi chuyện cô ta biết về hai người nói ta, thân phận của hai người ở căn cứ Hy Vọng, dị năng của hai người, Dương An Ninh cũng không biết nhiều, không biết hai người là dị năng giả song hệ nên không gây sự cảnh giác cho Vương Phi Quân.

Tựa như Lam Linh Úc nói, bây giờ không phải xã hội trước kia, che dấu dị năng của mình hoàn toàn bình thường, Vương Phi Quân cũng không hoài nghi, hắn mỉm cười nghe Dương An Ninh nói xong, nhẹ nhàng hôn lên gò má cô, rồi bảo cô quay về, thời điểm ra ngoài thì Vương Phi Hùng đi vào.

Tinh thần lực trên người Vương Phi Hùng đã bị Lam Linh Úc lấy về, Dương An Ninh rời đi, Lam Linh Úc cũng không biết bọn họ bàn gì, cuối cùng chỉ có thể cùng Tô Tuệ Dung trở về căn hộ.

Ở trong căn cứ ba bốn ngày, Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc không đi ra ngoài, chẳng qua ở trong căn cứ lang thang, đi xung quanh xem xét một chút, căn cứ này rất an toàn, Vương Phi Quân quản lý không tồi, coi như công bằng, mỗi ngày đều ra ngoài sưu tầm vật tư, rồi ở lại bảo vệ căn cứ, rất có chừng mực.

"Vương Phi Quân cũng coi như là người quản lý hợp cách." Lam Linh Úc thở dài.

Tô Tuệ Dung thấp giọng cười lạnh: "Hắn muốn mình trôi qua cuộc sống tốt hơn một chút.


Cậu xem rất cả vật tư đều trong tay Vương Phi Quân, hắn là người lợi hại nhất căn cứ, nếu như hắn mang theo những thứ này chạy, những người ở lại sẽ ra sao? Trước hắn cũng nói, nuốt trọn kết tinh của cậu rồi đi căn cứ khác hưởng phúc, cậu cho rằng hắn sẽ để lại vật tư sao?"
Lam Linh Úc ngẩn ra, cô chưa nghĩ tới vấn đề này.

Balo của Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc không thiếu nguyên tinh tang thi, hai người không tìm được nơi có thể đổi đồ, vì vậy chỉ có thể tìm Vương Phi Quân, từ trong tay hắn đổi không ít thức ăn, hơn nữa còn nói chuẩn bị rời đi.

Vương Phi Quân kinh ngạc, hỏi hai người sao lại rời đi nhanh chóng như vậy.

Tô Tuệ Dung cười nói: "Chúng tôi không có ý định ở nơi này, ở lâu thật sự không thích hợp, ngày mai chúng tôi sẽ rời đi."
Vương Phi Quân trầm ngâm một lúc, hắn không nghĩ tới Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc sẽ rời đi nhanh như vậy: "Trước khi đi có thể mời hai người giúp một chuyện không?"
"Anh nói đi." Tô Tuệ Dung căng thẳng, biết cá đã cắn câu.

"Là như vậy, cách đây không xa căn cứ có một xóm nhỏ, bên trong có một ít vật tư chưa được thu thập, nhưng nơi đó có biến dị thực vật, tôi muốn mời hai người giúp một chuyến." Vương Phi Quân nói: "Tôi chẳng qua là dị năng giả cấp ba, trong căn cứ dị năng giả cấp ba rất ít lên tôi muốn mời hai người."
Biến dị thực vật? Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc nhìn nhau, không tính lời Vương Phi Quân giả hay thật thì chuyện này có sức hút rất lớn đối với hay người, chẳng qua cấp ba?
Vì vậy Tô Tuệ Dung nói thẳng: "Biến dị thực vật kia có đặc thù ra sao?"
"Hai người đáp ứng?" Vương Phi Quân vui vẻ hỏi.

"Mọi người cũng trợ giúp chúng tôi rất nhiều." Tô Tuệ Dung khẽ cười.

"Vậy cảm ơn hai người trước." Vương Phi Quân ôn hòa nói: "Biến dị thực vật đó có tính phòng ngự rất mạnh, hơn nữa lực công kích cũng rất lớn, mặc dù thủ đoạn công kích rất ít nhưng vẫn khó đối phó."
Thực vật có tính phòng ngự? Ánh mắt Tô Tuệ Dung sáng lên, có nó, sau này an toàn của cô cùng Linh Úc có thể bảo đảm.

Ba người thương lượng khá tốt, ngày mai sẽ lên đường làm nhiệm vụ, chờ sau khi kết thúc, Vương Phi Quân sẽ phân chia cho hai người một ít vật tư, hơn nữa liền cung cấp cho hai người một chiếc xe rời đi.


Lấy được tin tức của biến dị thực vật, đó chính là kinh hỉ ngoài ý muốn.

Lúc đầu chỉ muốn biết Vương Phi Hùng có ý định gì, bây giờ chính là gặp được chuyện tốt.

Lam Linh Úc nhìn Tô Tuệ Dung biểu tình mừng rỡ, năm ngón tay luôn vào trong tóc, đả kích nói: "Cậu không sợ Vương Phi Quân lừa sao, còn cao hứng như thế?"
Tô Tuệ Dung cười vươn tay nắm lấy tay cô: "Giả thì giả, chẳng qua hắn nói cẩn thận như vậy thì không phải giả nữa rồi.

Có thực vật tính phòng ngự chúng ta càng an toàn hơn."
Lam Linh Úc suy tư một chút nói: "Tuệ Dung, mình cảm thấy không đơn giản như vậy, một loại thực vật có tính phòng ngự thì lực công kích không mạnh, chuyện này không phù hợp với quy luật tiến hóa."
Tô Tuệ Dung im lặng nhìn Lam Linh Úc: "Linh Úc, hiện tại còn có thể nói tới quy luật sao?"
Lam Linh Úc vỗ vai cô: "Điều này cũng phải."
Ngày hôm sau cũng chỉ có Vương Phi Hùng cùng Lý Phong, ngoài ý muốn chính là Dương An Ninh cũng có mặt ở đó.

"Dương An Ninh cũng đi cùng chúng ta sao?" Tô Tuệ Dung nói thẳng: "Dị năng của cô rất thấp, hơn nữa không dùng được."
Vương Phi Quân ôn hòa cười, nắm lấy bả vai Dương An Ninh: "Không sao, tôi sẽ bảo vệ An Ninh, sẽ không kéo chân chúng ta lại."
Nếu Vương Phi Quân nói vậy, Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc cũng không nói gì thêm, sáu người ngồi trên một chiếc xe, Lý Phong lái xe, chiếc xe từ từ rời khỏi căn cứ.

Không gian trong xe tương đối nhỏ, Vương Phi Quân ôm lấy Dương An Ninh trong ngực, giải thích với Tô Tuệ Dung, Chỗ đó chúng tôi đi rất nhiều lần, đều không thể giải quyết biến dị thực vật kia, hơn nữa xung quanh không có tang thi, tang thi cũng bị biến dị thực vật ăn hết, cho nên mấy người chúng ta đi cũng không có nguy hiểm."
Thôn đó khá xa, thời điểm chạng vạng, đoàn người tìm một căn hộ, giải quyết tang thi bên trong, tùy tiện ăn một chút rồi nghỉ ngơi.

Cả đoàn mới dừng lại không lâu, Tiêu Dạ đã đuổi theo tới nơi.

Mấy ngày nay nó một mực bên ngoài, không trở về, chẳng qua không đi xa, hôm nay Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc rời đi, nó không cảm nhận được hơi thở của hai người mới đuổi theo phía sau.

Tiêu Dạ cả thân bụi bặm, cũng không thiếu vết máu, Tô Tuệ Dung ôm hai móng trước của Tiêu Dạ, để Lam Linh Úc lấy nước đem Tiêu Dạ tắm sạch sẽ, cuối cùng dùng khăn lông lau khô, lúc này mới ôm nó ra phòng nghỉ.


Ban đêm nhiệt độ rất thấp, hai người một mèo chung một chăn cũng không lạnh lắm.

Lam Linh Úc ôm lấy Tô Tuệ Dung, Tiêu Dạ bị nhét sâu trong chăn, hô hấp song phương đan chặt lấy nhau, hai người có chút động tình.

Lam Linh Úc hôn lên đôi môi nhỏ nhắn kia, Tô Tuệ Dung cũng không cự tuyệt, đáp lại cô.

Nhịp thở thật lâu sau mới từ dồn dập trở về bình thường.

Lam Linh Úc đột nhiên nở nụ cười.

"Sao vậy?" Tô Tuệ Dung thấp giọng hỏi, quấn lấy chân Lam Linh Úc.

Lam Linh Úc tùy ý bị chèn ép, cười nói: "Mình vừa mới thấy, Dương An Ninh nói chuyện.

Lần này cô ta tới đây chính do cô ta yêu cầu, muốn xem chúng ta chết như thế nào."
"Cậu nói xem, Dương An Ninh cũng biết dị năng đặc thù của Vương Phi Quân?" Tô Tuệ Dung không hiểu: "Chuyện này rất ít người biết, nhìn người Vương Phi Quân mang tới hôm nay liền thấy, sao Dương An Ninh lại biết được?"
"Mình không rõ lắm, có lẽ Vương Phi Quân thích Dương An Ninh." Lam Linh Úc lắc đầu: "Chẳng qua chúng ta không đắc tội Dương An Ninh, sao cô ta cứ khó chịu như vậy?"
Tô Tuệ Dung ngáp một cái: "Trước mạt thế bị cưng chiều thành hư.

Cậu nghe cô ta nói rồi, cô ta bị đuổi khỏi căn cứ đều do chúng ta.

Thôi, không nói chuyện này nữa, ngủ đi, mai là một ngày sóng gió đấy."
"Ừm." Lam Linh Úc lên tiếng, hôn lên trán Tô Tuệ Dung: "Ngủ ngon."
Tô Tuệ Dung cũng làm động tác tương tự: "Ngủ ngon.".

Bình Luận (0)
Comment