Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 640

Đám người nhìn thấy Andrew và Kỳ Ân chạy ra, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng không quá vài giây, thì một tiếng động lớn đã vang lên.

"Bùm"

"Bùm"

"Bùm"

Ba tiếng nổ lớn xảy ra cùng một lúc, khiến cho đám người hoảng hốt, Thời Cảnh Thường ngước đầu lên nhìn, liền hét lớn:

- Mau chạy đi!

Dứt lời, đám người nhanh chóng tản nhau ra, Âu Dương Vô Thần ôm lấy Âu Dương Thiên Thiên chạy sang một bên, Mã Nhược Anh và Vivian lộn người về hướng ngược lại, Stefan và Elena lùi về bên trái, còn Andrew và Kỳ Ân thì chạy chéo sang bên phải.

Vừa dịch chuyển xong, một tảng đá lớn liền đổ ầm xuống đất. Đám người nhìn nó, không khỏi bất ngờ.

Đây là cột trụ của nhà thờ Sienna.

Mã Nhược Anh ngước đầu nhìn lên, cắn môi chửi thành tiếng:

- Shit, đám Mafia đó đúng là điên rồi, không chỉ làm sập nhà thờ, còn muốn cho nổ tung nó, thật sự muốn nghiền nát chúng ta thành cát bụi sao?

Stefan liếc mắt, lạnh giọng nói:

- Như vậy chưa đủ điên đâu, bởi vì bọn chúng còn phòng trường hợp chúng ta thoát nữa mà.

"Pằng pằng pằng" - Vừa dứt lời, một loạt tiếng súng vang lên, đám người mặc áo đen không biết từ đâu chạy ra, nổ súng liên hoàn về phía đám người.

Vivian nhếch môi, trừng mắt lên tiếng:

- Chết tiệt, mau chạy đi!

Nói rồi, cô và Mã Nhược Anh quay người, muốn tiến về phía chiếc xe đã sắp xếp gần đó. Thế nhưng, khi cả hai vừa xoay đầu, thì những kẻ áo đen đã đứng trước mặt các cô, giơ súng lên.

"Pằng pằng pằng" - Trực tiếp bắn vào hai người con gái, Vivian lộn người bay lên, vừa tránh đi những viên đạn, vừa giơ chân đá vào mặt một tên mặc đồ đen.

Mã Nhược Anh thì không di chuyển gì, cô híp mắt, nhìn những viên đạn bay về phía mình, rồi trong vài giây ngắn ngủi, nghiêng đầu né đi hết. Thậm chí cô còn dùng hai ngón tay kẹp được một viên đạn, sau đó nhanh như cắt, ném nó ngược về phía người đàn ông. Viên đạn ghim vào đầu hắn, khiến hắn ta ngã ngay xuống đất (chú ý: tay đã mang găng).

Stefan một mình xử lý mười tên không cầm súng, Elena thì lấy từ trong túi bên hông ra những ám khí, cô vung tay, ám khí ngay lập tức ghim vào cổ những kẻ xung quanh.

Âu Dương Vô Thần để Âu Dương Thiên Thiên ra phía sau lưng mình, anh tiến lên trước một bước, tay không đánh với những tên mặc đồ đen.

Đúng lúc này, một kể đột kích từ phía sau, Âu Dương Thiên Thiên phát giác ra được, cô lập tức giơ khẩu súng trên tay mình lên, bắn liền ngay tức khắc.

"Pằng" - Viên đạn bay ra khỏi nòng súng, thẳng tới ngực của người đàn ông, khiến hắn la lên một tiếng, rồi ngã bệt xuống đất.

Âu Dương Vô Thần quay người lại, anh ôm lấy Âu Dương Thiên Thiên, dùng tay và chân cùng lúc đá bay những kẻ xung quanh.

Chợt một kẻ trong số đó rút súng ra, nhắm bắn về phía Âu Dương Thiên Thiên, Âu Dương Vô Thần thấy được, anh liền đẩy cô qua một bên, rồi lộn người lên cao, ngang qua đầu tên đó, dùng tay bẻ ngoặc đầu hắn ta.

Âu Dương Thiên Thiên đứng dậy, cô nhìn về phía người đàn ông đang một mình chiến đấu trong vòng vây của những kẻ mặc áo đen, hốt hoảng gọi:

- Âu Dương Vô Thần!

Thế nhưng, anh đang đánh nhau trực tiếp, căn bản không nghe thấy tiếng của Âu Dương Thiên Thiên. Đúng lúc này, một người đàn ông bị Âu Dương Vô Thần đá bay ra phía xa, hắn ta bò dậy, cúi đầu cầm lấy khẩu súng dưới đất lên, nhắm bắn về phía anh.

Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức giơ súng của mình lên, cô bóp cò, nhưng lần này lại không có phát súng nào được bắn ra cả.

Nhớ đến trong đây chỉ có một viên đạn, Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt, hét vội tên của người đàn ông;

- Cẩn thận, Âu Dương Vô Thần!

Mắt thấy ngón tay kẻ mặc áo đen đã chạm vào cò súng, Âu Dương Thiên Thiên lắc đầu, lên tiếng:

- Không....

Vừa nói, cô vừa nhấc chân chạy đến, ánh mắt nhìn Âu Dương Vô Thần không rời.

"Pằng" - Tiếng súng nổ lên, viên đạn từ họng súng của kẻ mặc áo đen đã phóng ra ngoài, thẳng về phía trước....

* Trả đủ bão cho mọi người rồi nè. Hai ngày tới ( 9 -10/12), đủ 178k phiếu, Tiêu bão 15 chương nha. Trong 2 ngày đó sẽ không có chương lên nhé, Tiêu viết dồn và bí mật để lên sau, ai hóng diễn biến thì nhớ bỏ phiếu nha *
Bình Luận (0)
Comment