Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1084 - Chương 1084. Lấy Máu Trả Máu, Lấy Răng Trả Răng 2

Chương 1084. Lấy máu trả máu, lấy răng trả răng 2

Đương nhiên cho dù như vậy Tu Bồ Đề Thiền Viện thân là một trong Nam Bắc Nhị Phật Tông, cho dù không có Rama, những người khác cũng không phải ăn chay.

Tu Bồ Đề Thiền Viện lập tức tuyên bố chiếu lệnh, triệu hồi tất cả tăng nhân khổ hạnh bên ngoài về, một số cường giả trong tông môn cũng lao nhao xuất thủ giao chiến với nhánh Ẩn Ma. Lúc này hai bên có thắng có bại, nhưng thực tế bên chịu thiệt nhiều hơn vẫn là Tu Bồ Đề Thiền Viện.

Bởi vì nơi phát sinh chiến đấu chính là toàn bộ khu vực Nam Man, có bị hủy hoại cũng là cơ nghiệp của Tu Bồ Đề Thiền Viện. Cho nên bất luận giao chiến ra sao, bên chịu thiệt vẫn là Tu Bồ Đề Thiền Viện.

Đối với chuyện này, thái độ của đại đa số người trong giang hồ đều chỉ có một, đó là quan sát.

Nhánh Ẩn Ma mất một người thừa kế tông môn tương lai, còn là người vô cùng xuất sắc, chắc chắn sẽ phải phẫn nộ. Ngược lại nếu nhánh Ẩn Ma tiếp tục nhẫn nhịn, như vậy hoặc đối phương có âm mưu, hoặc đối phương chỉ là miệng cọp gan thỏ.

Cho nên giờ nhánh Ẩn Ma ra tay phát tiết như vậy, không ai ra tay ngăn cản. Bọn họ chỉ muốn xem xem rốt cuộc thực lực nhánh Ẩn Ma mạnh tới mức nào.

Nếu mọi chuyện không bị khống chế, vậy bọn họ sẽ liên thủ ngăn cản. Nếu ngược lại, bọn họ tới gần làm gì? Không dưng lại bị vẩy đầy máu?

Kết quả cuối cùng của câu hỏi này không ngoài dự đoán của người trong giang hồ, tình hình chiến sự quả thật được khống chế trong một phạm vi. Nửa tháng sau hai bên đã ngưng chiến.

Tu Bồ Đề Thiền Viện tổn thất không nhỏ, bên phía nhánh Ẩn Ma cũng có chút thương vong. Tiếp tục đánh nữa sẽ là không chết không thôi, cho nên hai bên chỉ đành rút lui.

Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất là cuốn sổ tay mà Ngụy Thư Nhai giao cho Dạ Thiều Nam chỉ đủ khiến Dạ Thiều Nam giúp trong thời gian chừng đó.

Không có Dạ Thiều Nam ra tay ngăn chặn, nhánh Ẩn Ma đã chẳng dám lớn lối trên đất Nam Man như vậy.

Cứ thế vài tháng sau giang hồ đã hoàn toàn yên bình, sau sóng gió mưa lại thuận gió lại hòa.

Còn về Sở Hưu, trừ những người có quan hệ sâu sắc với hắn, ai mà nhớ nổi? Giang hồ này luôn luôn chuyển biến, đã chết, vậy chỉ còn là một người qua đường!

...

Đông Tề, Trường Lâm Quận, Tế Châu Phủ, phố An Bình.

Con đường này là một trong những con đường phồn hoa nhất của Tế Châu Phủ. Võ giả qua lại Tế Châu Phủ cũng rất hay xuất hiện trên con phố này buôn bán mua sắm một chút binh khí đan dược hay kỳ trân dị bảo.

Trước đó khi An Nhạc Vương - Khương Văn Nguyên còn sống, có danh tiếng chiêu hiền đãi sĩ của An Nhạc Vương Phủ, số võ giả qua lại Tế Châu Phủ quả thật không ít.

Nhưng mấy năm trước An Nhạc Vương Phủ sụp đổ, Tế Châu Phủ này cũng không dễ sống, số võ giả qua lại nơi này cũng bớt mất một nửa, không còn cảnh phồn hoa khi xưa.

Lúc này trong một cửa hàng tên là Trân Bảo Các trên phố An Bình, một chưởng quỷ dáng người buồn bã đang chậm rãi phơi nắng nơi cửa vào.

Trân Bảo Các mà hắn làm việc là sản nghiệp của Ngũ Nguyên Bang, đại bang ở Tế Châu Phủ. Ngày bình thường có rất nhiều khách hàng qua lại, nhưng giờ đã giữa trưa vẫn không có ai tới. Tên chưởng quỹ là hắn chỉ có thể ngồi ngoài cửa phơi nắng.

Đúng lúc này, một người trung niên vóc dáng gầy gò, dáng vẻ hèn mọn không biết xông từ đâu đến, đi tới bên cạnh chưởng quỹ nói: “Tôn chưởng quỹ, đừng ngủ nữa, ta mang đồ tốt đến cho ngươi.”

Tôn chưởng quỹ chậm rãi mở mắt khinh thường: “Hóa ra là tiểu tử nhà ngươi. Lý Bất Tam, có phải ngươi ăn no rửng mỡ chạy tới trêu chọc lão già ta không? Cái loại như ngươi thì có thứ tốt gì?”

Lý Bất Tam như chịu uất ức rất lớn, nói: “Tôn chưởng quỹ, nghe ta nói này. Nhìn người không thể nhìn bề ngoài, nước biển sao đo được bằng đấu. Sao ngươi biết Lý Bất Tam ta không có ngày phát tài?

Ta nói cho ngươi biết, lúc trước ta từng cùng vị đại nhân kia xông xáo trên giang hồ Tế Châu Phủ. người ta cho ta một thỏi tử kim, giờ ta vẫn đang để ở nhà thờ phụng không nỡ tiêu đấy.”

Tôn chưởng quỹ khinh thường nói: “Đừng chém gió nữa, vị đại nhân mà ngươi nói mấy tháng trước đã liều mình chết chung với cao tăng Tu Bồ Đề Thiền Viện trong bí cảnh rồi. Sau này ngươi không cần thờ phụng nữa, cứ hóa vàng đi là được.

Ta nói cho mà biết nhé, tiểu tử, đừng có lôi lão gia ta ra đùa, hậu quả nghiêm trọng lắm đấy.”

Lý Bất Tam cười hắc hắc nói: “Nhìn ngài kìa. Ta trêu chọc ai chứ đâu thể trêu ngài được. Nhìn này, đồ tốt đây này.”

Nói xong Lý Bất Tam cầm một cái bọc ra, bên trong có vài hộp báu, vài bình đan dược, vài khối đồng nát sắt vụn. Trong đó còn có một hạt châu đỏ thẫm như máu, chẳng khác nào máu tươi ngưng tụ tạo thành.

Tôn chưởng quỹ nhìn Lý Bất Tam, nghi hoặc: “Tiểu tử ngươi lấy được mấy thứ này ở đâu vậy, không phải hàng lậu đấy chứ?”

Tôn chưởng hình quan biết rõ về Lý Bất Tam này, hắn chỉ xem như nửa người giang hồ, thật ra là lưu manh đầu đường xó chợ, văn không thành võ chẳng phải. Nhưng tính cách hắn tương đối linh hoạt cho nên sống tại Tế Châu Phủ này cũng không tệ.

Nhưng những thứ này chắc chắn không phải do hắn kiếm được.

Hàng lậu ý chính là hàng bẩn, là một số thứ đồ lai lịch bất chính, bình thường khi thu mua những thứ này sẽ có phiền phức, bởi không ai biết liệu chủ nhân của nó có tìm tới cửa không.

Lý Bất Tam vội vàng nói: “Tôn chưởng quỹ đừng nói lung tung vậy chứ. Nếu thật sự là hàng lậu liệu ta có dám lấy ra ngay giữa ban ngày ban mặt thế này không?

Những thứ này là một võ giả tán tu tới từ Bắc Yên cho ta. Hắn là một tiêu sư Bắc Yên, đắc tội với kẻ thù cho nên một tháng trước mang toàn bộ gia sản tới Đông Tề, chuẩn bị thoái ẩn giang hồ. Hắn muốn đổi hết những thứ này thành vàng bạc, thấy ta đáng tin cậy nên mới giao cho ta xử lý.

Những thứ này đều có lai lịch trong sạch, ngươi đừng làm vấy bẩn danh dự người khác.”

Tôn chưởng quỹ bật cười một tiếng nói: “Ngươi mà cũng đáng tin à?”

Lý Bất Tam ngạo nghễ nói: “Lý Bất Tam ta dẫu sao cũng coi là người trong giang hồ, biết thế nào là đạo nghĩa chứ.

Người ta đã giải quyết thoái ẩn giang hồ, những thứ này là vốn liếng cho cuộc sống sau này. Làm sao ta lại khiến người ta chịu thiệt được?

Dựa theo quy củ giang hồ, những thứ này ta lấy ba thành. Tôn chưởng quỹ, ta là người hiểu chuyện, ngươi cho giá thích hợp đi, đừng cố ép giá.”

Tôn chưởng quỹ cười lạnh một tiếng, vừa lật đồ vừa nói: “Yên tâm đi, uy tín của lão gia trong nghề này còn tốt hơn ngươi nhiều, chẳng qua trong đống này chẳng có thứ gì tốt cả.

Năm hộp báu cấp thấp, mặc dù đều là loại chưa mở nhưng thậm chí còn không có hoa văn ấn ký của tông môn, chất liệu cũng cực kỳ bình thường, không phải thứ gì đáng tiền. Hai mươi lượng bạc một cái.

Còn những đan dược này, ba bình Dưỡng Khí Đan nhị chuyển, chất lượng tạm được, định giá một trăm lượng.

Đây là cái gì? Năm bình Hồi Huyết Đan tam chuyển? Đây chính là đồ chơi do vị đại nhân mà ngươi cúng bái làm ra bên Bắc Yên. Nói nó là nhị chuyển, hiệu quả của nó tốt hơn một chút so với đan được nhị chuyển, còn bảo tam chuyển thì lại chưa đạt tới, giá lại như đan được nhị chuyển. Đúng là làm rối loạn thị trường.

 

Bình Luận (26)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
25 Ngày Trước
Cuối cùng cũng kết thúc, thật là khiến người khác thổn thức không thôi, Sở Hưu có thể chọn đi theo Độc Cô Duy Ngã nhưng y ko làm vậy, vì y là Sở Hưu, không phải một Độc Cô Duy Ngã thứ 2.
Mỗ không muốn spoil quá nhiều những đọc giả sau này, nhưng đây là một hành trình rất đáng nhớ, vì dõi theo cuộc đời cuộc hành trình của Sở Hưu mà mỗ nhiều lần quên ăn quên ngủ quên học quên cả chơi game, nhưng đổi lại kết cục rất đáng giá, trước đó mỗ đọc truyện tiên võ hiệp luôn cần có yếu tố trang bức, vả mặt, lập hậu cung mỗ mới đọc nhưng Côn Luân Ma Chủ đã khiến mỗ giác ngộ, chỉ cầu võ đạo cực hạn, ko cầu trường sinh, ko cầu siêu thoát, đây là một hành trình có đủ thất tình tham sân si hận ác ái dục nhưng Sở Hưu chưa bao h bị thất tình không chế, y lí trí làm chủ thất tình.
Tuy đã bảo ko muốn spoil nhưng mỗ là người nhiều chuyện chưa thể không chế thất tình nên ai muốn đọc spoil thì xem phần Trả lời;)))))
Trả lời |5 trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
25 Ngày Trước
Nhờ 2 người hộ pháp để bản thân bố trí Phật quang lưu ly vàng kim xé rách không gian để... chuồnemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
đc rồi như v là đủ để xếp lại chí tôn bảng rồi
#1 Chung Thần Tú
#2 Độc Cô Duy Ngã
#3 Ninh Huyền Cơ
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
Nói thật là các võ tiên cửu trọng ở ĐLT đều có toan tính của riêng mình, tuy ngoài Mạnh Tinh Hà ra những người còn lại suy nghĩ j mỗ không biết nhưng rõ là luôn có suy tính, còn hạ giới, Chung Thần Tú là có thực lực tạm thời cho là ko dưới võ tiên cửu trọng (có thể là hơn) thực lực cường đại có thể giải thích bằng khí vận nhưng CTT nắm giữ điều, có sự mệnh gì thì lại khó nói, hắn cứ luôn làm theo cái khuôn nhân quả, suy nghĩ thì chưa bao h đc tác giả bộc lộ rõ như Mạnh Tinh Hà, thậm chí trc đó khi còn ở map hạ giới, các đại lão chí tôn của các thế lực đỉnh tiêm đều bảo CTT ko có quá khứ, ko ai biết hắn xuất hiện tự khi nào, quá mức thần bí
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
Mỗ rất tò mò ko biết Sở huynh ta sắp xếp chỗ ngồi cho chự vị hiện diện tại đại đường Côn luân Ma giáo thế nào mà ko mất lòng ai
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
"Phật Tổ lão nhân gia nói nhiều như vậy, bần tăng nhét thêm cho hắn một câu cũng có gì lớn đâu."=)))))))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0

1

2

3