Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1231 - Chương 1231. Người Người Nổi Giận 2

Chương 1231. Người người nổi giận 2

Hạng Võ ngoài miệng thì nói vậy, nhưng khi chưởng quầy đưa một khay chuối tiêu nướng lên, hắn lập tức nhét một quả vào miệng, nuốt xong mới hừ lạnh nói: “Không phải tên tiểu tử Hạng Xung kia thì là ai.

Lên làm thái tử thì nghĩ mình leo lên trời rồi à, còn dám cài người vào Tây Lăng Quân của ta. Nếu không nể mặt bệ hạ, ta đã sớm chặt gãy cái đinh kia rồi. Một võ giả cảnh giới Chân Đan cũng dám tới địa bàn của ông đây đòi chia quyền?”

Sở Hưu vuốt cằm, có vẻ như mình phải báo cho những võ giả Thương Thành một tiếng, tốt nhất khi tranh quyền đoạt lợi phải cố hết sức phòng ngừa trêu chọc tới mấy vị đại tướng quân của Trấn Quốc Ngũ Quân như Hạng Võ. Đám người này đều không phải loại dễ chọc.

Ví dụ như Hạng Võ, sức chiến đấu của hắn đã đến mức có thể hò hét cùng cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, còn võ giả Thương Thành yếu hơn những võ giả cùng cấp một chút. Nếu Hạng Võ thật sự nổi giận xuất thủ, e là bọn họ không tiếp nổi ba chiêu.

Sở Hưu đưa cho Hạng Võ một chén trà nói: “Ta cũng nghe nói chuyện này. Quan mới nhậm chức ai chẳng đốt tới ba cây đuốc, nói gì tới leo lên chức thái tử. Đương nhiên hắn cũng muốn có chút thành tích rồi.”

Hạng Võ cười lạnh nói: “Muốn có thành tích nên quay sang cướp lợi ích của chúng ta? Quả nhiên đám hoàng tộc Hạng gia không ai là người tốt, chỉ là loại chỉ biết tranh quyền đoạt lợi!”

Sắc mặt Sở Hưu thoáng chút cổ quái, vị hầu gia này tức đến chập mạch rồi? Hình như hắn quên chính mình cũng là người trong hoàng tộc Hạng thị.

Hạng Võ mắng xong câu đó mới nghĩ ra, lại buồn bực nhét một quả chuối vào trong miệng.

Sở Hưu hỏi: “Vậy bây giờ hầu gia định làm thế nào?”?

Hạng Võ buồn bực nói: “Còn làm thế nào nữa? Có cách nào chứ!

Hạng Xung vừa được lập thành thái tử, bệ hạ đã như thế kia rồi, không thể phế đi lập lại lần nữa. Ta tới gây sự với hắn cũng chỉ là tạo thêm phiền toái cho bệ hạ, đành phải chịu thôi.”

Ánh mắt Sở Hưu thoáng hiện sắc thái lạ: “Vậy bên phía Bắc Cung địa tướng quân và Cung Phụng Đường của hoàng thất, cũng nhịn được?”

Hạng Võ nói nhỏ: “Đừng nhìn ngày thường Bắc Cung đại tướng quân trông như hủ nho, thật ra tính khí còn nóng nảy hơn ta.

Nhưng không nhịn được cũng phải nhịn, chẳng lẽ lúc này còn trở mặt được hay sao?

Đại tướng quân thống lĩnh Đông Sơn Quân đã lâu, trong thời gian ngắn người khác cũng khó lòng lay chuyển. Tây Lăng Quân của ta cũng thế.

Dù sao tạm thời không có nguy cơ gì lớn, đành nhẫn nhịn đã, đợi sau này rồi tính.

Chỉ có bên phía Cung Phụng Đường của hoàng thất, nghe nói Hạng Sùng bị chọc tức quá mức, nhưng vị vương gia đó ngày thường luôn khiêm nhượng, thật ra cũng không phải người thích tranh quyền đoạt lợi, lại không thể phế bỏ thái tử, đành phải nhẫn nại.

Nhưng hắn là hoàng thúc của Hạng Xung, có thể tới trách mắng Hạng Xung. Có điều Hạng Xung ngoài miệng thì ngoan ngoãn đáp ứng nhưng hành động không hề thu liễm chút nào.”

Sở Hưu âm thầm gật đầu, như vậy là tạm được rồi.

Một khi ấn tượng đã sinh ra, vậy không cách nào thay đổi. Thông qua chuyện này, có thể biết quân đội và Cung Phụng Đường của hoàng thất sẽ đối đãi với Hạng Xung ra sao.

Hơn nữa trước mắt ngoài Hạng Long ra, cho dù là vị hoàng thúc Hạng Sùng ra mặt, hắn cũng không chịu nghe.

Nhưng bây giờ Hạng Long có còn sức để ý tới hắn không? Hạng Long giữ cho mình không chết thôi cũng đã tốn bao công sức thôi.

Cứ như vậy, đến khi đám người Hạng Võ nhẫn nhịn tới cực hạn, chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Đang lúc Sở Hưu còn muốn một số chi tiết, lại có đệ tử của Trấn Võ Đường vội vội vàng vàng chạy vào báo cáo, nói lên phía Trấn Võ Đường có chuyện. Thẩm Phi Ưng và người của Đại Quang Minh Tự xung đột, người của Trấn Võ Đường đã tới giúp, hai bên đang giương cung bạt kiếm.

Nghe đến đây, Hạng Võ nhìn Sở Hưu với vẻ đồng tình: “Thời thế rối loạn, xem ra bên phía Sở đại nhân cũng chẳng dễ chịu gì.”

Hạng Võ đồng tình  vậy khiến Sở Hưu thầm buồn bực, chuyện bất thình lình này trực tiếp làm rối loạn kế hoạch của Sở Hưu.

Cơm phải ăn từng miếng, đương nhiên phiền toái cũng phải giải quyết từng bước một.

Trước đó kế hoạch của Sở Hưu là giải quyết Hạng Xung trước, nâng Hạng Lê lên hoàng vị rồi tính.

Hai nhánh Đạo Phật là Hạng Long mời tới, cho nên sau khi tân hoàng đăng cơ, đương nhiên Sở Hưu cũng có thể để tân hoàng hạ chỉ, trục xuất hai nhánh Đạo Phật.

Hơn nữa cho dù trở mặt cũng rất đơn giản, chỉ cần Bắc Yên ra lệnh cho bách tính không được thờ phụng Đạo và Phật, Đại Quang Minh Tự và Thuần Dương Đạo Môn cũng không có cách nào.

Bọn họ quản được giang hồ nhưng không quản được toàn bộ bách tính Bắc Yên, trừ phi bọn họ xử lý Hạng thị của Bắc Yên, đổi thành hoàng tộc khác.

Nhưng ai ngờ phiền toái bên phía Hạng Xung còn chưa được giải quyết triệt để, đám hòa thượng và đạo sĩ kia đã bắt đầu gây chuyện.

Thật ra thời gian vừa qua, cả hai nhánh Đạo Phật lẫn Trấn Võ Đường đều khá khắc chế.

Hai nhánh Đạo Phật chủ yếu chỉ truyền giáo, cố gắng thu nhận một số đệ tử trẻ tuổi có thiên phú, có tư chất.

Còn Sở Hưu lại tính toán giải quyết Hạng Xung trước, không muốn đối địch với hai nhánh Đạo Phật.

Nhưng ba nhánh Đạo Phật Ma vốn đã ngứa mắt với đối phương, cho dù cố kiềm chế nhưng không biết lúc nào sẽ nảy sinh xung đột, ví dụ như hiện giờ.

Sở Hưu hừ khẽ một tiếng, bảo Đường Nha đừng ăn rồi quay sang nói với Hạng Võ: “Trấn Võ Đường có việc gấp, ta không thể phụng bồi.”

Hạng Võ gật đầu nói: “Hiểu, hiểu mà.”

Đợi sau khi bọn Sở Hưu đi khỏi, Hạng Võ nhìn cả bàn thức ăn đã bị Đường Nha ăn gần hết, nghi ngờ nói: “Vừa rồi bọn họ tính tiền chưa?”

. . .

Trước cửa Cự Linh Bang, lúc này Thẩm Phi Ưng đang dẫn một số đệ tử Cự Linh Bang giằng co với các hòa thượng phía trước.

Lúc này Cự Linh Bang đã phụ thuộc vào Trấn Võ Đường, còn Thẩm Phi Ưng cũng là chó săn số một dưới tay Sở Hưu, hay nên nói là chó dại. Quả thật là bảo hắn cắn ai, hắn sẽ đi cắn người đó.

Đương nhiên không phải vì Thẩm Phi Ưng trung thành, chỉ vì hắn không thể không trung thành.

Hắn đoạt vị bất chính, thân phận kẻ dưới mà giết người trên, cấu kết với Sở Hưu hại chết bang chủ tiền nhiệm Phương Đại Thông nên mới đoạt được chức vị bang chủ.

Hơn nữa bây giờ hắn cũng dựa vào công pháp tài nguyên của Trấn Võ Đường bước vào cảnh giới Chân Đan, đã bị buộc chặt với Sở Hưu và Trấn Võ Đường. Lợi ích của hai bên gắn kết với nhau, có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh, hắn cũng không thể phản bội.

Chính vì vậy, lúc này đối mặt với những hòa thượng của Đại Quang Minh Tự mà trước đây mình chỉ có thể ngưỡng mộ, thái độ của hắn vẫn không hề nhân nhượng.

“Chư vị đại sư, cho dù thực lực của Đại Quang Minh Tự có mạnh hơn nữa, các vị cũng không thể xử sự bá đạo như vậy được? Đánh tới Cự Linh Bang chúng ta đòi người. Đại Quang Minh Tự các ngươi có để võ đạo vào mắt không? Có để Sở đại nhân vào mắt không?”

Người cầm đầu của Đại Quang Minh Tự là một hòa thượng trung niên tướng mạo hiền hòa, Hư Ninh.

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3