Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1344 - Chương 1344. Không Làm Cha Được Thì Trở Mặt Làm Thù 1

Chương 1344. Không làm cha được thì trở mặt làm thù 1

Mọi người ở đây đều bất ngờ trước yêu cầu của Hoắc ngũ gia.

Dù thế nào bọn họ cũng không ngờ Hoắc ngũ gia đã từng này tuổi rồi còn muốn nhận thêm một nghĩa tử, quan trọng nhất là vị nghĩa tử này kháC với những vị trước.

Trước đó, trong số những nghĩa tử mà Hoắc ngũ gia thu nhận, thực lực vốn có mạnh nhất hẳn là Phó Long Khiếu, khi đó hắn đã là cướp biển danh tiếng không nhỏ, đã tới cảnh giới Chân Đan, vô tình cướp bóc tới thuyền của Hoắc gia, nhưng lại được Hoắc ngũ gia coi trọng nhận làm nghĩa tử.

Nhưng bây giờ Sở Hưu đã là đại nhân vật danh chấn giang hồ, có thể nói địa vị của y không kém hơn Hoắc Hành Tôn bao nhiêu, bây giờ ngươi bảo muốn nhận người ta làm nghĩa tử, có nhìn thế nào cũng thấy đang cố ý chiếm lợi.

Bọn họ lại không biết Hoắc Hành Tôn đã thấy gì.

Trong mắt Hoắc Hành Tôn, thậm chí thành tựu tương lai của Sở Hưu còn cao hơn bây giờ, nhận y làm nghĩa tử thì tiền lời không thể tính nổi.

Nhưng Hoắc Hành Tôn lại không để ý tới một điều, đó là trong những giai đoạn khác nhau thì tư tưởng cũng khác biệt.

Bây giờ mà hắn bảo nhận chủ nhân Thương Long Hạm Đội Phó Long Khiếu làm nghĩa tử, Phó Long Khiếu cũng chưa chắc đã đồng ý, nói chi tới Sở Hưu?

Cha ruột của mình mà y còn lừa cho tới chết, càng không nói tới một gã muốn nhận y làm con nuôi.

Cho nên Sở Hưu trực tiếp đứng dậy lạnh nhạt nói: “Xem ra Hoắc ngũ gia không muốn hợp tác với tại hạ rồi. Vậy thì thôi, tại hạ xin cáo từ.”

Hoắc Hành Tôn cau mày nói: “Sở tiểu hữu, với thế lực của lão phu tại Thanh Phong Hải này đâu có bôi nhọ ngươi? Ngươi không suy nghĩ gì đã lập tức cự tuyệt vậy?

Huống chi toàn bộ Thanh Phong Hải đều biết, Hoắc Hành Tôn của ta đối xử với nghĩa tử còn tốt hơn với con trai ruột. Nếu không có ta, ai trong bọn họ có thể đi tới ngày hôm nay?

Trong võ lâm Trung Nguyên, ngươi bị các tông môn Chính đạo bài xích, nhưng nếu ngươi nhận ta làm nghĩa phụ, toàn bộ Thanh Phong Hải đều là chỗ dựa cho ngươi!”

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Hoắc ngũ gia, ta đã nói rồi, ta tới tìm người hợp tác chứ không phải nói năng khép nép xin được giúp đỡ. Huống chi ta cũng không có hứng tìm thêm một lão cha già cho mình.”

Vừa nghe câu này, sắc mặt ba người Nạp Lan Hải đều trầm xuống.

Thế nào là tìm thêm một lão cha già? Sở Hưu nói câu này là chửi cả ba người bọn họ.

Lúc này lòng kiên nhẫn của Hoắc Hành Tôn cũng sắp mất sạch, hắn hừ lạnh nói: “Hợp tác? Chẳng lẽ ngươi còn muốn kết bái với lão phu hay sao?

Khu vực hải ngoại không giống đất Trung Nguyên các ngươi, lão phu không tin chuyện thỏa thuận gì đó, lão phu chỉ tin vào người mình.

Chỉ có người mình thì lão phu mới dám giúp đỡ vô điều kiện, bất luận bản thân chịu thiệt hay được lợi.

Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi định cự tuyệt lão phu thật đấy à?”

“Ha ha.”

Sở Hưu cười khẽ một tiếng, trực tiếp quay người bỏ đi, Y Ba Tuần đành theo sau phía sau y.

Lúc này sắc mặt Hoắc Hành Tôn đã đen kịt, hắn hừ lạnh nói: “Sở Hưu, hôm nay ngươi đi thì sau này không còn bất cứ cơ hội nào.

Trong Thanh Phong Hải này, lão phu không mở miệng thì ai dám giúp ngươi?”

Bước chân của Sở Hưu chợt ngừng, ngay lúc tất cả mọi người nghĩ rằng y chịu cúi mình.

Sở Hưu lại quay đầu lại lạnh nhạt nói: “Làm người phải theo quy củ, chuyện đã không thành thì cũng không thể nhận quà được. Trả bản vẽ thần binh cho ta.”

Sắc mặt mọi người ở đây lập tức lộ vẻ kỳ quái.

Chuyện không thành thì đòi lại quà, có vẻ như người không theo quy củ là Sở Hưu mới đúng.

“Sở Hưu! Ngươi làm càn!”

Bách Lý Phá Binh hừ lạnh một tiếng, hắn đã ngứa mắt với Sở Hưu lâu rồi.

Vừa rồi kẻ này liên tục cự tuyệt nghĩa phụ, chắc chắn không phải người phe mình rồi. Cho nên hắn trực tiếp bước ra một bước, chiến giáp trên người tỏa ra một luồng lực lượng vô cùng cuồng bạo, như Thái Sơn áp đỉnh đập về phía Sở Hưu!

Bách Lý Phá Binh được tôn là Đông Hải đệ nhất chiến tướng, tu vi cơ thể của hắn có một không hai trên Đông Hải, cho dù tay không cũng có thể đấu cứng với thần binh.

Sau khi Cừu Thiên Nhai mất tích, hắn là đệ nhất cao thủ dưới trướng Hoắc Hành Tôn.

Sở Hưu mặt không biểu cảm, một quyền đánh ra, nội lực chân hỏa ầm ầm lan tỏa, nhuộm quanh người hắn thành màu vàng bạc lóng lánh.

Mang theo quyền ý mênh mông hùng hồn của Sơn Hải Quyền Kinh, Sở Hưu xuất quyền đánh ra, va chạm với quyền của Bách Lý Phá Binh. Một luồng chấn động cường đại lấy hai người làm trung tâm bộc phát ra xung quanh, trận pháp trong đại sảnh lập tức khởi động.

Khoảnh khắc hai quyền giao sau, Bách Lý Phá Binh đột nhiên biến sắc.

Một luồng lực lượng cường đại tới mức người ta run rẩy truyền lại, cho dù hắn vận dụng toàn bộ lực lượng vẫn không cách nào chống cự.

Chiến giáp trên người hắn cũng bị quyền của Sở Hưu đánh cho rạn nứt, thân hình không nhịn được lùi lại phía sau.

Cứ lùi một bước là dưới chân hắn lại xuất hiện một cái hố lớn, toàn bộ đại điện như gặp động đất.

Lùi liền chín bước, Bách Lý Phá Binh mới triệt tiêu được luồng lực lượng này, nhưng chiến giáp trên tay phải của hắn đã nát bấy!

Mọi người ở đây đều hoảng sợ nhìn Sở Hưu.

Không ai trong số võ giả hải ngoại này từng thấy Sở Hưu xuất thủ.

Cho dù có một số người biết tin tức về Sở Hưu, nhưng dù sao tin tức cũng chỉ là tin tức, không phải là bản thân y.

Lúc này thấy Sở Hưu chỉ dùng một quyền đã ép lui Đông Hải đệ nhất chiến tướng Bách Lý Phá Binh, còn khiến hắn chật vật như vậy, hỏi đám người không kinh hãi sao được?

Thấy Bách Lý Phá Binh chịu thiệt, Phó Long Khiếu và Nạp Lan Hải cũng định ra tay.

Nhưng lúc này Hoắc Hành Tôn lại hừ lạnh nói: “Đưa bản vẽ cho hắn, để hắn đi đi!”

Hôm nay là ngày đại thọ của hắn, hắn không muốn thấy máu vào lúc này.

Thấy nghĩa phụ đã lên tiếng, đám người Nạp Lan Hải buộc phải dừng tay, để Sở Hưu mang bản vẽ đi khỏi.

Nhìn bóng lưng Sở Hưu rời đi, sắc mặt Hoắc Hành Tôn cũng rất âm trầm, ngày hôm nay hắn cũng chẳng vui vẻ gì.

Hắn để Sở Hưu đi không chỉ vì không muốn có chuyện đánh nhau trong ngày mừng thọ của mình mà còn vì hắn có phần e ngại Sở Hưu.

Hắn còn chưa quên vầng sáng như mặt trời trên người Sở Hưu.

Thật ra nếu hôm nay Hoắc Hành Tôn lý trí một chút, cho dù Sở Hưu cự tuyệt yêu cầu thu nhận nghĩa tử của hắn, hắn cũng không cần kết bái với Sở Hưu, chỉ cần đáp ứng chuyện này, tạo mối thiện duyên cũng tốt. Dù sao hắn cũng đã thấy thành tựu trong tương lai của Sở Hưu không thể ước lượng được.

Nhưng rất đáng tiếc, con người sẽ thay đổi. Nếu là hơn một trăm năm trước hắn sẽ làm vậy, nhưng bây giờ cho dù biết rõ nguyên nhân hậu quả trong chuyện này, hắn cũng chẳng có mặt mũi đâu lấy lòng Sở Hưu sau khi y cự tuyệt mình.

Vì Hoắc Hành Tôn đã không phải Hoắc Hành Tôn của một trăm năm trước mà là chí tôn của toàn bộ Thanh Phong Hải, Hoắc ngũ gia!

Làm chí tôn tới trăm năm, nên trạng thái tâm lý của Hoắc Hành Tôn đã thay đổi rất nhiều.

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3