Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1366 - Chương 1366. Trở Về 2

Chương 1366. Trở về 2

Hôm nay lão đã già, lão có thể chết nhưng tương lai của nhánh Ẩn Ma không thể diệt vong!

Sắc mặt Ngụy Thư Nhai rất bình tĩnh, lão hô lui nhưng thân hình lại nghênh tiếp nhát kiếm với uy thế ngập trời của Vân Mộng Tử.

Kết một ấn pháp phức tạp, ma khí mãnh liệt bành trướng rồi ngưng tụ sau lưng lão.

Đây là ấn pháp năm xưa đại ca truyền thụ cho lão, không có tên.

Vì sau khi dùng ấn pháp này liều mạng, đại ca lão trực tiếp bỏ mạng, còn chưa đặt tên.

Ấn pháp vô danh này dẫn dắt lượng ma khí hùng hồn tới kinh người, nhuộm cả nửa bầu trời thành sắc đen.

Ngay lúc ấn pháp của Ngụy Thư Nhai chỉ thiếu bước cuối cùng là hoàn thành, một tiếng rít chói tai lại vang lên.

Mũi tên màu đen như xuyên qua không gian, mang theo ngọn lửa diệt thế, kéo thành một vệt dài, trực tiếp đánh lên kiếm của Vân Mộng Tử.

Một tiếng nổ lớn vang lên, Thuần Dương Cương Khí và lực lượng tịch diệt triệt tiêu lẫn nhau, bùng nổ, bộc phát ra từng đợt chấn động kinh người.

Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía sau.

Khi thấy mũi tên này, bọn họ đều biết, rốt cuộc Sở Hưu đã trở lại!

Đối với toàn bộ nhánh Ẩn Ma, hay nói chính xác hơn là đối với tất cả các thế lực dưới trướng Sở Hưu, chỉ có Sở Hưu mới là trung tâm duy nhất của bọn họ.

Ngụy Thư Nhai có danh tiếng, Thương Thiên Lương có thực lực, nhưng bọn họ đều không thể thay thế Sở Hưu.

Trước khi Sở Hưu xuất hiện, mọi người đã có dấu hiệu thua trận, nhưng ngay khi Sở Hưu trở về, xu thế tan tác lại thay đổi triệt để, mọi người như đột nhiên có thêm sức lực.

Ngược lại tông môn Chính đạo nhìn về phía Sở Hưu đều lộ vẻ khủng hoảng, thậm chí sợ hãi.

Danh tiếng của Sở Hưu không phải người khác cho y, mà là được gây dựng từ vô số máu tươi và mạng người.

Thậm chí có thể nói lực uy hiếp mà Sở Hưu gây ra còn lớn hơn vị cường giả Thiên Địa Thông Huyền như Thương Thiên Lương.

Giờ khắc này, thậm chí đám người Kiếm Vương Thành đứng xem cũng ngây dại.

Có thế nào bọn họ cũng không ngờ, Sở Hưu chỉ lộ mặt thôi đã tạo ra ảnh hưởng lớn đến vậy.

Nhìn thoáng qua chiến trường bên dưới, tuy mọi người chật vật nhưng tử thương chưa nhiều, thậm chí Lã Phụng Tiên còn đột phá lên cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, khí thế trên người Mai Khinh Liên cũng khuếch đại.

Sở Hưu mỉm cười nói: “Xin lỗi chưa vị, ta tốn nhiều thời gian ở hải ngoại quá. Nhưng nhìn bộ dạng chư vị có vẻ ta tới chưa muộn lắm.”

Lục Giang Hà tức giận nói: “Còn nói chưa muộn? Ngươi tới muộn tí nữa thì chỉ có thể nhặt xác cho chúng ta!”

Sở Hưu nhìn đám tông môn Chính đạo như Thuần Dương Đạo Môn, híp mắt nói: “Yên tâm, cho dù có nhặt xác cho các ngươi, ta cũng sẽ đưa bọn chúng xuống, chôn cùng các ngươi!”

Ở đây có những người từng quen biết Sở Hưu như Lăng Vân Tử, bọn họ biết Sở Hưu nói vậy không phải đe dọa, mà là chắc chắn y có thể làm được.

Vân Mộng Tử và Hàn Cửu Tư mới gặp Sở Hưu một lần, gặp vị Sở Hưu danh tiếng vang dội khắp Chính đạo, còn bị bọn họ hận tới nghiến răng nghiến lợi.

Nghe danh không bằng gặp mặt, Sở Hưu còn bất phàm hơn trong tưởng tượng của đám người Vân Mộng Tử.

Chỉ với khí thế này, bọn họ đã không thể coi Sở Hưu là võ giả thế hệ trẻ mà là kiêu hùng Ma đạo đủ để tranh giành giang hồ với bọn họ!

Vân Mộng Tử lắc đầu nói: “Trước đó ngươi không xuất hiện, chúng ta còn lo liệu ngươi có tìm được chí cường giả  Thiên Địa Thông Huyền, thay đổi tình hình chiến sự không.

Nhưng bây giờ xem ra ngươi không có viện quân cũng không đột phá.

Sở Hưu, đây là đại thế, một mình ngươi không cản nổi!”

Sở Hưu híp mắt: “Đại thế? Xưa nay ta không tin vào đại thế nào hết. Huống chi làm sao các ngươi biết rốt cuộc đại thế đứng về phía ai?”

Sở Hưu vừa xuất trận đã xoay chuyển khí thế hai phe, nhưng thật ra Vân Mộng Tử không sợ hãi chuyện này.

Khí thế là khí thế, thực lực là thực lực, mấy lời như ai binh tất thắng (quân đội buồn đau nhất định sẽ thắng) cũng chỉ là trường hợp đặc biệt mà thôi.

Nhưng chuyện khiến Vân Mộng Tử khó hiểu là thái độ của Sở Hưu có vẻ rất thoải mái, cứ như y đã giải quyết xong tình thế trước mắt, rốt cuộc y lấy đâu ra lòng tin?

Đúng lúc này, Sở Hưu đột nhiên nhìn sang phía Triệu Nguyên Phong, khóe miệng y nhếch lên thành một nụ cười khó lòng nhận ra: “Triệu các chủ, hay nói chính xác hơn bây giờ phải gọi ngươi là Triệu vương gia?

Giang Sơn Các các ngươi sống ở hải ngoại không tốt à, sao cứ nhất quyết nhúng tay vào tranh chấp trong Trung Nguyên?

Ngươi nhúng tay vào thì thôi, còn bội bạc hợp tác với Đông Tề, như vậy là quá đáng rồi.”

Triệu Nguyên Phong thản nhiên nói: “Bắc Yên kéo Giang Sơn Các chúng ta vào Trung Nguyên cũng là lợi dụng mà thôi.

Đều là lợi dụng, vì sao ta không thể để bên có thực lực cường đại hơn lợi dụng? Như vậy cũng chứng minh được giá trị của mình tốt hơn, không phải sao?

Người trong giang hồ, không thể làm theo ý mình.

Sở đại nhân, Giang Sơn Các ta không muốn đối địch với ngươi, nhưng hôm nay lại không thể không làm.”

Sở Hưu vung tay nói: “Vậy được, nếu ngươi chỉ vô tâm, vậy ta tha thứ cho ngươi. Ngươi dẫn người của Giang Sơn Các rút lui đi, ta sẽ không truy cứu ngươi.”

Vừa nghe câu này, đám người Triệu Nguyên Phong lập tức sửng sốt.

Tên Sở Hưu kia này ra bài không theo lối mòn, hắn chỉ nói hai câu xã giao mà thôi, chẳng lẽ tên Sở Hưu này còn coi là thật?

Vị Triệu trưởng lão của Giang Sơn Các còn hừ lạnh một tiếng nói: “Được rồi, sao phải nói linh tinh với hắn làm gì? Trực tiếp ra tay, giải quyết cho sớm!”

Trước đó khi Giang Sơn Các vừa vào Yến Kinh Thành, hắn và Sở Hưu từng có xung đột.

Vị Trưởng lão Triệu gia này vẫn còn thói quen của hoàng tộc năm xưa, coi chuyện lần đó là sỉ nhục.

Cho nên lần này Giang Sơn Các chuyển sang quy thuận Đông Tề, vị trưởng lão Triệu gia cũng góp không ít công sức.

Sở Hưu lắc đầu nói: “Xem ra Giang Sơn Các các ngươi vẫn không hối cải rồi.

Thôi thôi, con người phải chịu trách nhiệm trước quyết định của mình.

Triệu các chủ, hôm nay ta tặng các ngươi một món quà.”

Sau khi dứt lời, không ngờ Sở Hưu lại trực tiếp ném cho Triệu Nguyên Phong một vật, lăn tới dưới chân hắn, đó là một đầu người.

Thấy cái đầu kia, Triệu Nguyên Phong lập tức biến sắc, hắn nghẹn ngào hét lớn: “Nghĩa phụ!”

Cái đầu Sở Hưu ném cho hắn, chính là đầu của Hoắc Hành Tôn.

Hoắc Hành Tôn đã chết, thi thể của hắn cũng chẳng có tác dụng gì.

Cho nên trước khi đi, Sở Hưu nghĩ có lẽ trong số những kẻ tấn công Bắc Yên còn có người của Giang Sơn Các, cho nên hắn đòi lại cái đầu Hoắc Hành Tôn từ chỗ Bách Đông Lai, xem như tặng một món quà ‘bất ngờ’ cho Triệu Nguyên Phong.

Bây giờ nhìn lại thì món quà này đúng là ‘bất ngờ’, dáng vẻ Triệu Nguyên Phong cực kỳ kinh hãi, còn hắn có thích hay không thì chỉ có chính hắn biết.

“Sao ngươi dám giết nghĩa phụ? Sao ngươi giết được nghĩa phụ?”

Khi thấy đầu Hoắc Hành Tôn, tâm cảnh Triệu Nguyên Phong đã hoàn toàn thất thủ.

Thật ra Hoắc Hành Tôn có chết thì Triệu Nguyên Phong cũng chẳng thấy đau lòng.

Không thể không nói Hoắc Hành Tôn làm nghĩa phụ cũng có phần thất bại, hắn chỉ dùng lợi ích thắt chặt đám nghĩa tử chứ hai bên không có tình cảm gì. Ví dụ như lúc ở Chí Tôn Đảo, Phó Long Khiếu chỉ nghĩ cách bỏ lại Hoắc Hành Tôn, chạy trốn một mình.

 

Bình Luận (26)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
25 Ngày Trước
Cuối cùng cũng kết thúc, thật là khiến người khác thổn thức không thôi, Sở Hưu có thể chọn đi theo Độc Cô Duy Ngã nhưng y ko làm vậy, vì y là Sở Hưu, không phải một Độc Cô Duy Ngã thứ 2.
Mỗ không muốn spoil quá nhiều những đọc giả sau này, nhưng đây là một hành trình rất đáng nhớ, vì dõi theo cuộc đời cuộc hành trình của Sở Hưu mà mỗ nhiều lần quên ăn quên ngủ quên học quên cả chơi game, nhưng đổi lại kết cục rất đáng giá, trước đó mỗ đọc truyện tiên võ hiệp luôn cần có yếu tố trang bức, vả mặt, lập hậu cung mỗ mới đọc nhưng Côn Luân Ma Chủ đã khiến mỗ giác ngộ, chỉ cầu võ đạo cực hạn, ko cầu trường sinh, ko cầu siêu thoát, đây là một hành trình có đủ thất tình tham sân si hận ác ái dục nhưng Sở Hưu chưa bao h bị thất tình không chế, y lí trí làm chủ thất tình.
Tuy đã bảo ko muốn spoil nhưng mỗ là người nhiều chuyện chưa thể không chế thất tình nên ai muốn đọc spoil thì xem phần Trả lời;)))))
Trả lời |5 trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
25 Ngày Trước
Nhờ 2 người hộ pháp để bản thân bố trí Phật quang lưu ly vàng kim xé rách không gian để... chuồnemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
đc rồi như v là đủ để xếp lại chí tôn bảng rồi
#1 Chung Thần Tú
#2 Độc Cô Duy Ngã
#3 Ninh Huyền Cơ
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
Nói thật là các võ tiên cửu trọng ở ĐLT đều có toan tính của riêng mình, tuy ngoài Mạnh Tinh Hà ra những người còn lại suy nghĩ j mỗ không biết nhưng rõ là luôn có suy tính, còn hạ giới, Chung Thần Tú là có thực lực tạm thời cho là ko dưới võ tiên cửu trọng (có thể là hơn) thực lực cường đại có thể giải thích bằng khí vận nhưng CTT nắm giữ điều, có sự mệnh gì thì lại khó nói, hắn cứ luôn làm theo cái khuôn nhân quả, suy nghĩ thì chưa bao h đc tác giả bộc lộ rõ như Mạnh Tinh Hà, thậm chí trc đó khi còn ở map hạ giới, các đại lão chí tôn của các thế lực đỉnh tiêm đều bảo CTT ko có quá khứ, ko ai biết hắn xuất hiện tự khi nào, quá mức thần bí
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
Mỗ rất tò mò ko biết Sở huynh ta sắp xếp chỗ ngồi cho chự vị hiện diện tại đại đường Côn luân Ma giáo thế nào mà ko mất lòng ai
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
28 Ngày Trước
"Phật Tổ lão nhân gia nói nhiều như vậy, bần tăng nhét thêm cho hắn một câu cũng có gì lớn đâu."=)))))))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
1 Tháng Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0

1

2

3