Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1501 - Chương 1501. Nhòm Ngó Trên Đường 2

Chương 1501. Nhòm ngó trên đường 2

Tần Chung cau mày nói: “Thế thì chúng ta làm thế nào bây giờ? Đã bị lựa chọn nhảy vào hố lửa thì dù sao cũng phải có tính toán mới đúng chứ. Nhưng ngài nhìn vị kia kìa, dọc đường còn chẳng nói tới một câu, rốt cuộc hắn nghĩ thế nào? Hay là vốn chẳng hiểu chuyện gì xảy ra?

Nghe nói đám truyền nhân của Cổ Tôn này từ nhỏ đã tu hành trong rừng sâu? Có phải luyện nhiều quá nên đầu óc hỏng mất rồi không?”

Từ Phùng Sơn quát khẽ: “Nói năng cho cẩn thận! Vị công tử này và Lục hành tẩu là bằng hữu tương giao tâm đầu ý hợp, hắn là truyền nhân của Cổ Tôn, còn đánh bại Hiên Viên Vô Song của Lăng Tiêu Tông, cả thực lực và địa vị đều vượt xa chúng ta.

Lão phu biết ngươi khó chịu vì phải tới Thương Ngô Quận, nhưng chú ý lời nói, đừng có đắc tội với vị Sở công tử này.”

Tần Chung gật nhẹ đầu, tuy nhìn như không để ý nhưng lại âm thầm ghi nhớ lời của Từ Phùng Sơn.

Sở Hưu không nói lời nào, vậy bọn họ đành phải mở lời trước.

Từ Phùng Sơn cẩn thận tới bên cạnh Sở Hưu hỏi: “Sở công tử, ngài đã có kế hoạch gì đối với bên Thương Ngô Quận chưa?”

Sở Hưu hỏi ngược lại: “Vì sao lại cần kế hoạch? Bên Thương Ngô Quận có gì cần kế hoạch à?”

Từ Phùng Sơn nghe vậy ngạc nhiên: “Có rất nhiều chuyện, ví dụ như quận trưởng tiền nhiệm vừa mất, chức vụ quận trưởng đã để trống mấy tháng, lòng người bất ổn.

Còn có Man tộc xảy ra bạo động, tuy bị các chủ đại nhân giết một đống rồi, nhưng chắc chắn vẫn có kẻ gây sự.

Hàn Giang Thành cách Thương Ngô Quận gần như vậy, không khéo cũng tới gây chuyện.”

Bây giờ ngay bản thân Từ Phùng Sơn cũng không hiểu rốt cuộc vị này hồ đồ thật hay giả bộ hồ đồ.

Sở Hưu chỉ vào mình, lạnh nhạt nói: “Mấy cái này còn cần kế hoạch? Ta là quận trưởng của Thương Ngô Quận, ai không nghe lời thì giết.

Đám Man tộc kia không phải người tộc ta, chắc chắn trong lòng có ý khác, dám gây sự, giết.

Thương Ngô Quận là địa bàn của Hoàng Thiên Các ta, ai dám gây chuyện, cũng giết.

Chuyện đơn giản như vậy còn cần kế hoạch?”

Từ Phùng Sơn nghe vậy trợn tròn hai mắt, thật sự không thể mô tả bằng lời.

Nghe thử xem, đây có phải tiếng người không?

Tuy hắn khá tốt tính nhưng nghe Sở Hưu nói hươu nói vượn như vậy hắn cũng tức tới mức hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người bỏ đi.

Thấy hành động này của Từ Phùng Sơn, Sở Hưu cũng không nhiều lời.

Không phải y giả ngây giả dại với Từ Phùng Sơn mà y định làm như vậy thật.

Trước đó khi còn ở hạ giới, y có các thế lực xung quanh, cần tính toán khúc mắc giữa thế lực các bên, hậu quả sau khi làm việc, cho nên minh tranh ám đấu, mưu kế tầng tầng lớp lớp.

Nhưng nơi này là Đại La Thiên, Sở Hưu không định bán mạng cho Hoàng Thiên Các, cho nên y có thể hoàn toàn không cố kỵ điều gì, buông thả bản thân.

Trong thời điểm này có thể nói chuyện bằng đao kiếm và nắm đấm, thì ưu tiên nói chuyện bằng đao kiếm và nắm đấm.

Có thể giết một người để giải quyết vấn đề thì kiên quyết không nói nhiều thêm một câu.

Huống chi nếu Thính Xuân Vũ thật sự nằm trong tay đám người Nam Man kia, Sở Hưu muốn không giết người mà đoạt lại đao, đó là chuyện không thể.

Còn về hai người Từ Phùng Sơn và Tần Chung, y cũng lười giải thích cho bọn họ.

Bọn họ là do Lục Tam Kim phái tới, căn cơ đều trong tổng bộ Hoàng Thiên Các, có thể giữ trung thành tuyệt đối, cho nên Sở Hưu chỉ cần bọn họ nghe lời là đủ.

Đám người tiếp tục lên đường, nhưng bầu không khí càng gượng gạo, ngay cả mười võ giả cảnh giới Chân Đan cũng không giao tiếp với Sở Hưu, đám người như chia thành hai nhóm.

Nhưng trên đường, Sở Hưu lại phát hiện có người đang quan sát mình.

Cảm giác đó y hệt như lúc ở Lăng Tiêu Tông, Sở Hưu tìm cơ hội quan sát vài lần nhưng không phát hiện ra ai.

Y tin tưởng vào linh giác của mình, rõ ràng là thủ đoạn của người nhìn trộm càng cao minh.

Hai lần liên tiếp bị người ta nhòm ngó, chuyện này Sở Hưu âm thầm cảnh giác tới cực hạn.

Quan trọng nhất là cả hai lần Sở Hưu đều không phát hiện ra là ai.

Phái biết linh giác của Sở Hưu đã khá cường đại, Thiên Tử Vọng Khí Thuật từng được y thiêu đốt nguyên thần đẩy lên đỉnh phong, tuy hiện tại không cách nào phục chế lại trạng thái lúc đó nhưng cũng khiến Sở Hưu thu được năng lực cảm giác càng cường đại.

Kết quả y thi triển Thiên Tử Vọng Khí Thuật suy đoán người nhòm ngó mình, nhưng lại không phát hiện ra manh mối, thật sự rất kinh khủng.

Người nhìn trộm y phải có thực lực hay ít nhất là tinh thần lực mạnh hơn y.

Sau khi không phát hiện manh mối, Sở Hưu tiếp tục dẫn người lên đường, nhưng y luôn quan sát xung quanh, có điều ánh mắt nhòm ngó kia lại không xuất hiện.

Đám người Từ Phùng Sơn và Tần Chung thấy Sở Hưu vui buồn thất thường điều tra bốn phía, bọn họ cũng không biết có chuyện gì xảy ra, lại không dám hỏi, còn tưởng vị công tử này lại lên cơn.

Thương Ngô Quận gần khu vực Nam Man, phải nói là một phần lãnh thổ của Thương Ngô Quận nằm trong khu vực Nam Man, bị rừng rậm bao phủ.

Khi đám người Sở Hưu tới Thương Ngô Quận, cảnh tượng hoàn toàn khác với những quận phủ khác trong Đông Vực.

Những quận khác trong Đông Vực, ví dụ như Phương Lâm Quận, đều đã được khai phá triệt để. Hơn nữa đi vào Thương Ngô Quận như đi vào một châu phủ được rừng rậm bao phủ, thường phải đi trên đường nhỏ nửa ngày mới thấy một tòa thành được bảo vệ bởi tường rào cao lớn.

Phủ quận trưởng của Thương Ngô Quận nằm ở Thương Nam Phủ chính giữa khu vực này, tòa châu phủ này rất hùng vĩ, thậm chí còn hùng vĩ hơn An Châu Phủ ở Phương Lâm Quận, Sở Hưu có thể thấy cả vết tích trận pháp trên tường thành.

Bên trong Thương Nam Phủ, võ giả cũng rất khác với võ giả ở Phương Lâm Quận, trên người ai nấy đều có sát khí như có như không, có thể thấy nơi này cũng không thái bình.

Sau khi vào thành, Từ Phùng Sơn nhìn lướt qua xung quanh, nhíu mày, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Sở Hưu thấy bộ dạng hắn, lạnh nhạt nói: “Từ lão, có gì không đúng ư?”

Tuy Từ Phùng Sơn khá bất mãn với Sở Hưu, nhưng hắn là mèo già hóa cáo rồi, cũng không muốn đắc tội với Sở Hưu.

Nghe Sở Hưu hỏi vậy, hắn lập tức trả lời: “Đúng là có điểm không đúng.

Bình thường thì loại châu phủ như Thương Nam Phủ sẽ nằm trong sự quản lý của quận trưởng, ngoài cổng phải có người canh gác.

Kết quả thì công tử cũng thấy rồi đáy, cửa thành vắng tanh, không biết rốt cuộc đám người trong phủ quận trưởng bố trí thế nào.

Cho dù không có quận trưởng đi nữa, Thương Ngô Quận rộng lớn này chẳng lẽ không có ai quản lý?

Theo ta được biết, bình thường thì trong phủ quận trưởng, số lượng chấp sự khoảng hơn mười người. Cho dù Thương Ngô Quận có thiếu hơn nửa số người thì cũng còn hai ba người mới đúng.”

Sở Hưu gật nhẹ đầu, không nói thêm gì mà vung tay tới thẳng phủ quận trưởng.

Lúc này trong phủ quận trưởng chỉ có vài chục võ giả thưa thớt, trong đó có ba người cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần.

Ba người này người thì sắc mặt khổ sở, người lại chẳng mấy để tâm, còn một người không ngờ còn ngồi đó ngủ gật.

Người sắc mặt khổ sở tuổi tầm trung niên, hắn nhìn hai người khác: “Này, nghe ta nói đây, quận trưởng đại nhân sắp vào thành rồi? Chúng ta có ra ngoài nghênh đón không?”

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3