Sở Hưu trầm giọng nói: “Thương thành chủ, hỗ trợ phá trận, giết vào đi!”
Có thể nói lực lượng khô vinh của Thương Thiên Lương là khắc tinh của trận pháp, phá trận còn nhanh hơn trận pháp sư.
“Mau lui lại phía sau!”
Thương Thiên Lương quát lên một tiếng, lĩnh vực quanh người bùng lên, lực lượng khô vinh đại thịnh, hễ là trận pháp trong lĩnh vực của hắn, tất cả đều phải vận chuyển quá tải, gấp mười, thậm chí gấp trăm lần; cuối cùng trực tiếp tự nổ!
Không có trận pháp bảo vệ, đám võ giả Nam Vực điên cuồng lao tới, lúc này bọn họ còn lưu lại chút sức lực nào, ai nấy dốc hết sức ra tay.
Hôm nay nếu Cực Lạc Ma Cung không bị tiêu diệt, tương lai kẻ chịu xui xẻo chính là bọn họ.
Sở Hưu bước lên bức tường của Cực Lạc Ma Cung, một võ giả cảnh giới Võ Tiên lao tới.
Phía sau hắn hiện lên một pháp tướng ma thần bốn tay, bốn thanh ma đao trong tay đồng thời chém về phía Sở Hưu, uy thế cực kỳ khủng khiếp.
Phá Trận Tử trong tay Sở Hưu không mang theo chút ma khí nào, một đao chém ra lại khiến võ giả cảnh giới Võ Tiên của Cực Lạc Ma Cung trong lòng phát lạnh. Một khắc sau, lĩnh vực bùng lên quanh người hắn, nhưng không có chút tác dụng nào.
Lĩnh vực bị xé rách, ma thần bốn tay sau lưng hắn lập tức vỡ vụn!
Không đợi hắn kịp phản ứng, quanh người hắn đã bị một lĩnh vực sương mù mông lung bao phủ. Trong lĩnh vực này, bất cứ lực lượng nào cũng là hư ảo, bất cứ biến hóa nào cũng bị đàn áp!
Sở Hưu xuất quyền đập xuống, trực tiếp đánh đối phương hộc máu bay ngược lại.
Vốn dĩ lực lượng thân thể đã cực kỳ cường hãn, lại được lực lượng ma thần gia trì, hiện giờ thân thể của Sở Hưu còn mạnh hơn võ giả chuyên tu luyện thân thể như Chiến Võ Thần Tông. Ngoài Trần Thanh Đế, trong cùng cấp độ, chỉ xét riêng lực lượng thân thể, y không thua kém bất cứ ai.
“Ngươi có biết năm trăm năm trước Cực Lạc Ma Cung các ngươi đoạt được tinh huyết của một vị cường giả, bây giờ vật đó đang ở đâu?”
Sở Hưu không trực tiếp hạ thủ giết người mà mở miệng ép hỏi tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã.
Võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền của Cực Lạc Ma Cung nổi giận gầm lên một tiếng: “Khốn kiếp! Đi chết đi!”
Hai mắt hắn lóe lên màu đỏ sậm, cơ bắp quanh người gồ lên, một vệt ma văn xuất hiện trên làn da hắn.
Nhưng không đợi hắn bộc phá lực lượng xong, Sở Hưu đã xuất quyền đánh xuống.
Quyền phong khuấy động thiên địa, thế quyền trấn áp vạn vật.
Trong mắt võ giả Cực Lạc Ma Cung, lực lượng của quyền này dữ tợn như ma thần thượng cổ, chỉ có lực lượng đơn thuần nhưng lại là lực lượng không cách nào ngăn cản!
“Rầm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền kia đã nổ tung thành một làn sương máu.
“Cái gì cũng không biết, còn cần ngươi để làm gì?”
Sở Hưu không buồn nhìn sang, trực tiếp quay sang phía một võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền khác của Cực Lạc Ma Cung.
“Hắn không biết, ngươi có biết không?”
Hiện tại Cực Lạc Ma Cung còn chưa thất bại, huống chi thân là cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, không mấy ai là loại hèn nhát mở miệng xin tha, đặc biệt là võ giả của đại phái như Cực Lạc Ma Cung.
Võ giả bị Sở Hưu để mắt tới lập tức thiêu đốt khí huyết. Lực lượng khí huyết cuồng bạo ngưng tụ thành một pháp tướng huyết ma
sau lưng hắn, gầm thét đánh về phía Sở Hưu!
Một tay kết ấn, giữa không trung vang lên tiếng quỷ thần than khóc, kèm theo đó là trời khóc đổ mưa máu hàng lâm. Ma thần khổng lồ xé rách hư không, một tay thò ra, trực tiếp kéo pháp tướng huyết ma kia vào hư không u ám vô tận.
Tổn thất tám phần mười lực lượng khí huyết, sắc mặt võ giả kia đã tái nhợt.
Một khắc sau, hắn quả quyết thiêu đốt nguyên thần, thần quang vàng chói trải rộng trên người hắn.
Nhưng không đợi hắn động thủ, hắn lại kinh hãi phát hiện trước mắt mình đã không còn tung tích của Sở Hưu.
Là ảo thuật!
Võ giả kia theo bản năng lan tỏa lực lượng nguyên thần, nhưng không đợi hắn điều tra, một luồng đao quang đã lướt qua cổ của hắn. Thi thể không đầu gần như đồng thời rơi xuống đất.
Thời khắc cuối cùng của sinh mệnh hắn mới phản ứng lại, đây không phải ảo thuật mà là một đao với tốc độ cực hạn!
Sở Hưu lắc đầu nói: “Chẳng lẽ cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền chỉ ỷ lại vào cảm giác của mình ư? Thậm chí còn không tin vào ánh mắt của bản thân.”
Chỉ trong chốc lát đã giết liền hai cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền. Lần này tất cả võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền nhìn về phía Sở Hưu đều có vẻ hoảng sợ.
Thế này còn đánh thế nào?
Cho dù đặt ở đâu, cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền cũng coi như cường giả. Trong Cực Lạc Ma Cung, những người có thực lực cỡ này không phải trưởng lão cũng là điện chủ, lúc này lại bị Sở Hưu giết liền hai người như giết gà, tất cả mọi người đều thấy sợ hãi. Cho dù là người rắn rỏi đến đâu đi nữa cũng không muốn ra tay với Sở Hưu, làm vậy khác nào chịu chết.
Khi ánh mắt Sở Hưu chuyển sang phía võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền trong chiến trường, đối phương đã hoàn toàn sụp đổ.
Hắn lập tức hô lên: “Ta biết! Ta biết!
Tất cả các sự vụ lớn nhỏ trong Cực Lạc Ma Cung đều do ta xử lý. Cung chủ đã từng nghiên cứu tinh huyết của vị cường giả năm xưa, ta biết nó ở đâu!”
Người Sở Hưu đang nhìn chính là vị Công Tôn trưởng lão của Cực Lạc Ma Cung, phụ trách hỗ trợ Nhan Bi Phong xử lý các loại tạp vụ.
Hai cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền chết dưới tay Sở Hưu đều đang tuổi tráng niên, tuy bọn họ biết không địch nổi nhưng vẫn liều mạng đối đầu với Sở Hưu.
Còn Công Tôn trưởng lão này tuy đã già nhưng còn tiếc mạng hơn hai cường giả vừa rồi.
Hắn giúp Nhan Bi Phong quản lý Cực Lạc Ma Cung đã nhiều năm, là người hiểu rõ nhất về tình hình trong Cực Lạc Ma Cung.
Đắc tội với nhiều người như vậy, chỉ cần Nhan Bi Phong mà chết, toàn bộ Cực Lạc Ma Cung sẽ sụp đổ.
Bây giờ Sở Hưu liên thủ với Thiên Ma Cung bố trí cục diện tất sát, bọn họ không thể tránh nổi, nhưng hắn còn chưa muốn chết.
Sở Hưu liếc nhìn hắn, lạnh nhạt nói: “Không tệ, rất thức thời, ta cũng thích người thức thời. Dẫn đường đi.”
Lúc này Công Tôn trưởng lão lại thận trọng nói: “Sở đại nhân, trong Cực Lạc Ma Cung không chỉ có thứ ngài muốn, còn có tích lũy của Cực Lạc Ma Cung hơn vạn năm nay.
Chỉ cần ngài đáp ứng một điều kiện của ta thôi, ta sẽ giao tất cả cho Sở đại nhân!”
"Ồ? Điều kiện gì?"
Công Tôn trưởng lão nhìn Vương Dật Chi còn đang điên cuồng giết chóc võ giả Cực Lạc Ma Cung, lạnh lùng nói; “Chỉ cần sau chuyện này Sở đại nhân có thể để ta giết chết tên tiểu tử kia, ta sẽ nói tất cả những gì mình biết!”
Tuy trong mắt những người khác, kể cả Nhan Bi Phong, Công Tôn trưởng lão có nhiều con cháu như vậy, chết mất một đứa cũng không có gì lớn, nhưng chỉ chính hắn biết, cháu trai bị giết là đứa cháu mà hắn thương yêu nhất.
Mối thù giết người thân không đội trời chung, hắn có thể trơ mắt nhìn Cực Lạc Ma Cung bị hủy diệt nhưng lại không thể ngồi nhìn kẻ thù của mình uy phong như vậy.
Hơn nữa theo Công Tôn trưởng lão thấy, Sở Hưu nâng Vương Dật Chi lên chẳng qua chỉ là lợi dụng thân phận của hắn mà thôi.
Bây giờ Cực Lạc Ma Cung đã sắp bị hủy diệt, Vương Dật Chi cũng thành vô dụng. Chỉ là chút chuyện nhỏ như vậy, chắc chắn Sở Hưu sẽ đáp ứng.
Gương mặt Sở Hưu mang nụ cười như có như không, điềm nhiên nói: “Không ngờ Công Tôn trưởng lão cũng là người sảng khoái như vậy. Không thành vấn đề, ta đáp ứng.”